Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 110 - Chương 110. Vợ Chồng Dương Thiên

Chương 110. Vợ Chồng Dương Thiên Chương 110. Vợ Chồng Dương Thiên

Lôi Vân sơn mạch.

Một ngày trôi qua, Vương Đằng vẫn ở trong phòng trên linh chu múa bút thành văn.

Nhưng lúc này, hắn đã viết xong hơn hai mươi trang trang giấy.

- Nhớ kỹ, không được vây giết khí vận chi tử ở những nơi hiểm địa như vực sâu vạn trượng, vách núi, tuyệt địa, những nơi này trên cơ bản là vị trí cơ duyên của khí vận chi tử, nếu như để bọn hắn may mắn đào thoát, rơi xuống thâm uyên, vách núi thì nhất định sẽ gặp động phủ của cổ nhân, nhận được truyền thừa, tu vi tiến nhanh, phản sát các ngươi.

- Nếu thật sự gặp phải các loại tình huống rơi xuống vách núi thì nhất định phải đuổi theo xuống chém tận giết tuyệt, không lưu hậu hoạn, không thể cho hắn cơ hội.

- Nếu như khí vận chi tử trốn vào tuyệt địa hoặc là hiểm địa thì nhớ kỹ không nên đi vào, cũng không nên dừng lại ở bên ngoài trông coi, bởi vì những chuyện này đều không có ý nghĩa.

- Đi theo vào truy sát khí vận chi tử, có thể sẽ bị hắn đưa vào tuyệt địa, khí vận chi tử sẽ không chết, nhưng ngươi thì chắc chắn phải chết; thủ chờ ở bên ngoài đợi khí vận chi tử sẽ chỉ chờ được một khí vận chi tử thực lực đại tiến, phản sát ngươi.

- Lúc này, chuyện ngươi cần phải làm là cấp tốc tìm chỗ thật xa mai danh ẩn tính, vững vàng một chút, không nên bị khí vận chi tử phát hiện tung tích, chờ có một ngày thực lực của ngươi cao hơn khí vận chi tử lại đi báo thù cũng không muộn.

- Đương nhiên, nếu như không có cơ hội đó thì ngươi nhất định phải vững vàng một chút, đừng nghĩ đến ra ngoài báo thù mà phải cố gắng tu luyện, tăng lên tuổi thọ của mình, tươi sống nấu chết khí vận chi tử, tuy khả năng này rất thấp, nhưng vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, ít nhất nhất có thể sống đến khi thọ hết chết già.

- . . .

Trong tay Vương Đằng cầm bút, dừng lại.

Tuy hắn vẫn luôn chỉ ở trong phòng trên linh chu viết tác phẩm đồ sộ, nhưng cảm giác của hắn vẫn liên tục chú ý đến tình huống xung quanh.

Đi ra bên ngoài, nam nhân vẫn cần phải bảo vệ tốt an toàn của bản thân thật tốt, dù sao thì bên ngoài vẫn quá nguy hiểm.

Mà sự kiên lớn giống đại hội Bách Tông lại càng dễ dàng xảy ra các loại phiền toái nhất.

Hắn cảm thấy nơi xa có mấy khí tức cường giả đang nhanh chóng bay về hướng của bọn hắn.

Tuy không sánh bằng mấy cường giả Địa Võ cảnh kia, nhưng chắc chắn mạnh hơn với mấy vị trưởng lão của Thiên Thánh tông bọn hắn nhiều.

Trong lòng Vương Đằng căng thẳng:

- Chẳng lẽ thật sự bị ta đoán trúng, có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra sao?

Sáu vị trưởng lão dẫn đội của Thiên Kiếm tông cũng cảm thấy khí tức từ nơi xa đang lao đến cực nhanh.

- Sao hai vợ chồng Dương Thiên lại đột nhiên tới đây?

Ngưu Đại Lực nghi ngờ lên tiếng nói.

- Nghe nói lần này con của bọn hắn cũng tham gia đại hội Bách Tông, có lẽ là lo lắng cho con trai của hắn.

Trình Chấn Hoa vừa cười vừa nói.

Đối với một số việc của Phong Vân sơn trang, hắn vẫn có chút hiểu rõ, dù sao thì hai tông môn bọn hắn vẫn thường xuyên có một ít giao lưu.

Đối với chuyện vợ chồng này cưng chiều đưa con trai độc nhất kia, hắn cũng là biết chút ít, lần này, trước khi mấy vị đệ tử thiên tài của Thiên Kiếm tông bọn họ tiến vào, hắn còn cố ý dặn dò một phen, đừng gây khó xử tiểu tử kia.

Một đạo hồng quang xẹt qua bầu trời, nhanh chóng bay hướng về phương hướng Lôi Vân sơn mạch.

- Dương Thiên, ngươi chuẩn bị làm thế nào.

Mỹ phụ ở bên cạnh lạnh giọng hỏi.

- Đương nhiên là nợ máu trả bằng máu, một khi bị ta tra được là ai làm thì nhất định sẽ chém hắn ngàn đao, diệt cửu tộc của hắn.

Âm thanh của Dương Thiên cực kỳ lạnh lẽo.

- Vậy ngươi chuẩn bị thăm dò thế nào? Nếu như Tiểu Vĩ bị mấy đệ tử thiên tài của tông môn giết thì sao?

Mỹ phụ vẫn lạnh giọng như cũ hỏi.

- Chuyện này. . .

Dương Thiên cau mày.

Tuy thực lực của hắn đã đến Huyền Võ cảnh tầng tám, ở cảnh nội quận Thanh Lâm cũng đã được xem là cao thủ, nhưng ở trước mặt mấy môn phái nhị lưu kia thì vẫn chưa đáng kể.

Nhất là đại hội Bách Tông lần này, không chỉ có chỉ có cảnh thế lực thuộc nội quận Thanh Lâm, còn có thế lực bên phía quận Ngọc Lâm, thế lực bên đó chưa chắc sẽ bán bọn họ mặt mũi.

Tuy sau lưng của hắn cũng có một gia tộc nhị lưu làn Trương gia có thể dựa vào, nhưng mấy thế lực nhị lưu của quận Ngọc Lâm cũng sẽ không cho Trương gia sau lưng hắn mặt mũi.

- Nếu như Tiểu Vĩ thật sự bị đệ tử thiên tài của mấy thế lực nhị lưu kia giết chết. . .

Dương Thiên thở dài một hơi nhỏ không thể thấy.

- Nếu như lúc trước hắn không cho Tiểu Vĩ tham gia đại hội Bách Tông lần này thì đã không xảy ra chuyện như vậy.

- Yên tâm đi, Tiểu Như, ta nhất định sẽ báo thù cho Tiểu Vĩ, cho dù là mấy đệ tử của những tông môn kia làm thì ta cũng nhất định sẽ báo thù cho Tiểu Vĩ, cùng lắm thì mời sát thủ của Huyết Sát điện xuất thủ.

Ánh mắt Dương Thiên kiên định nói.

- Ừm, yên tâm đi cuungf lắm thì ta trở về cầu phụ thân ta chủ trì công đạo.

Âm thanh Trương Như cũng ôn hòa hơn không ít.

Một lát sau, vợ chồng Dương Thiên và hai vị trưởng lão của Phong Vân sơn trang đã đến Lôi Vân sơn mạch, bay đến trước linh chu của Phong Vân sơn trang.

- Trang chủ, Tả trưởng lão, sao các ngươi lại tới đây?

Phong Điền lên tiếng hỏi.

Hắn là trưởng lão dẫn đội đệ tử của Phong Vân sơn trang tham gia đại hội Bách Tông lần này.

- Phong trưởng lão, những tông môn khác có đệ tử nào có thực lực cường đại, hoặc là có tông môn nào biểu hiện ra địch ý đối với Phong Vân sơn trang chúng ta không?

Dương Thiên truyền âm hỏi.

Người có thể giết chết con trai của hắn thì thực lực tuyệt đối sẽ không thấp, dù sao thì trên người con trai của hắn cũng có bảo khí hộ giáp hắn cho, người có thực lực thấp căn bản không thể nào thương tổn đến hắn.

Bình Luận (0)
Comment