Huống chi bên cạnh con trai của hắn còn có một số đệ tử tinh anh của Phong Vân sơn trang, nhất là thực lực của mấy người Vương Lợi Quần, ở trong số các đệ tử trẻ tuổi tuyệt đối sẽ không yếu.
Cho nên người có thể giết chết con trai của hắn dưới loại tình huống này, tuyệt đối phải là người có tu vi Ngưng Nguyên cảnh, chỉ có người có tu vi Chân Nguyên cảnh mới có khả năng.
Mặc dù Phong Điền có chút nghi hoặc vì sao trang chủ lại hỏi vấn đề này, nhưng hắn nhìn thấy vẻ mặt mấy người trang chủ có chút khó coi thì trong lòng cũng có một chút suy đoán.
Sau đó, hắn cũng thành thành thật thật truyền âm nói:
- Trang chủ, tông môn thế lực biểu hiện ra địch ý đối với Phong Vân sơn trang chúng ta ngược lại là không có, nhưng mà mấy tông môn nhị lưu kia đều có đệ tử thiên kiêu tu vi đột phá đến Chân Nguyên cảnh, thậm chí có mấy đệ tử của tu vi môn phái tam lưu cũng đột phá đến Chân Nguyên cảnh đỉnh phong.
- Có tông môn nào?
- Phiếu Miểu Đạo Viện, Âm Sát tông, Thiên Vũ điện, ba tông môn này đều có đệ tử tu vi đột phá đến Chân Nguyên cảnh.
Phong Điền nói.
- Chỉ có ba cái tông môn này sao?
- Đúng vậy, trang chủ.
Phong Điền nhẹ gật đầu khẳng định.
- Ừm, ta đã biết.
Dương Thiên đứng tại chỗ suy tư một hồi, sau đó đi về hướng sáu người ở giữa nhất, mỹ phụ Trương Như cũng vội vàng đi theo.
- Tả trưởng lão, sao vợ chồng trang chủ đột nhiên tới đây, có phải xảy ra chuyện gì hay không?
Phong Điền truyền âm hỏi.
- Ngay hôm qua, mệnh bài của Tiểu Vĩ nát.
- Cái gì?
. . .
Lúc này, Vương Đằng cũng đi ra khỏi gian phòng trên linh chu, nhìn thấy mấy người Dương Thiên vừa mới chạy tới.
- Thì ra là người của tông môn, ta còn tưởng rằng là tổ chức tà đạo nào tới quấy rối chứ.
Trong lòng của hắn thở dài một hơi.
- Trình trưởng lão, Ngưu trưởng lão, Huyết Luyện trưởng lão.
Dương Thiên lên tiếng chào hỏi mấy người.
- Dương trang chủ, sao ngươi đột nhiên đến đây?
Trình Chấn Hoa cười hỏi.
- Khặc khặc, xem bộ dạng này của các ngươi, chẳng lẽ lại là đứa con kia của các ngươi xảy ra chuyện hay sao?
Huyết Luyện lão ma ở bên cạnh nhìn thoáng qua vẻ mặt Trương Như phía sau theo tới, cười khằng khặc quái dị nói ra.
Trên người Trương Như bộc phát ra một luồng khí tức lạnh lẽo, khuếch tán về hướng Huyết Luyện lão ma.
- Tiểu Như!
Dương Thiên ở bên cạnh thấy thế thì vội vàng cản đạo khí tức này lại, sau đó quay người nói với Huyết Luyện lão ma:
- Xin lỗi, Huyết Luyện trưởng lão, vừa rồi bà xã ta chỉ là trong lòng bi thương nên mới vô ý mạo phạm tiền bối.
- Khặc khặc, không có gì.
Huyết Luyện lão ma cười quái dị nói.
- Xem ra thật đúng là bị ta nói trúng rồi, con của các ngươi thật sự xảy ra chuyện.
Trương Như ngẩng đầu lạnh lùng nhìn thoáng qua Huyết Luyện lão ma.
- Khặc khặc.
Huyết Luyện lão ma chỉ cười quái dị, không thèm để ý ánh mắt của Trương Như chút nào.
- Dương trang chủ, đây là có chuyện gì?
Trình Chấn Hoa lên tiếng hỏi.
- Trình trưởng lão, vào ngày hôm qua, mệnh bài của con ta đột nhiên vỡ nát.
Dương Thiên nói.
- Cái gì? Lại có chuyện này sao?
Trình Chấn Hoa cũng có chút giật mình.
Hắn cũng không phải giả vươf, mà là thật sự giật mình.
Dù sao hắn cũng đã gặp tiểu tử Dương Vĩ kia, tuy tu vi của tiểu tử đó còn không phải mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi, nhưng tu vi cũng không kém.
Mà lại lấy trình độ sủng ái của vợ chồng Dương Thiên đối với đối với nhi tử thì tuyệt đối không thể nào để hắn hành động trong bí cảnh một mình, bên cạnh nhất định cí đệ tử tinh anh của Phong Vân sơn trang đi theo bảo vệ, trên người tất nhiên cũng có một ít át chủ bài bảo mệnh.
Muốn giết chết con trai của Dương Thiên, trừ phi tu vi phải đạt đến Chân Nguyên cảnh mới có thể làm được điểm này.
Nhưng người có thực lực này cũng chỉ có đệ tử thiên kiêu thuộc sáu tông môn bọn họ và đệ tử của Phiếu Miểu Đạo Viện, Âm Sát tông và Thiên Vũ điện kia.
Mà điều này hiển nhiên không thể nào là đệ tử của Thiên Kiếm tông bọn họ làm, vậy chỉ có thể là đệ tử của mấy tông môn còn lại làm.
Trong đó có khả năng nhất là đệ tử của ba cái tông môn nhị lưu và Thiên Vũ điện bên phía quận Ngọc Lâm.
Dù sao ba tông môn của quận Thanh Lâm hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ cho Trương gia mặt mũi, mà Âm Sát tông lại luôn lấy Ma Huyết tông như thiên lôi sai đâu đánh đó, người của Phiếu Miểu Đạo Viện luôn luôn đều là tính cách trung lập.
Chỉ cần tiểu tử Dương Vĩ kia báo ra danh tự, tin tưởng đệ tử thiên kiêu của mấy môn phái này đều sẽ không gây khó dễ hắn.
Trừ phi hắn đạt được bảo vật gì không nên đạt được.
- Dương trang chủ, xin ngài nén bi thương.
- Trình trưởng lão, không biết có thể mở trận pháp ra để cho vợ chồng chúng ta tiến vào bí cảnh, mang thi thể của con ta ra hay không?
Dương Thiên bi thiết nói.
Tuy không biết thi thể của con trai hắn còn ở đó hay không, có bị người hủy thi diệt tích hay không, nhưng chỉ cần hắn tiến vào thì sẽ có khả năng sẽ tìm được một chút dấu vết để lại.
Thậm chí nói không chừng còn có cơ hội giải quyết hung thủ sát hại con của hắn trong bí cảnh kia.
Mà trong mấy vị trưởng lão ở trước mặt hắn này, hắn quen thuộc nhất cũng chỉ có vị Trình trưởng lão của Thiên Kiếm tông trước mắt này, chỉ có thể nhờ hắn dàn xếp một chút, xem có khả năng mở ra trận pháp để vợ chồng bọn họ tiến vào trong bí cảnh hay không.
Hắn biết khả năng này rất nhỏ, nhưng chỉ cần có một tia cơ hội thì hắn cũng muốn thử một lần.
- Chuyện này. . .
Trên mặt Trình Chấn Hoa cũng lộ ra vẻ ngượng nghịu.
Nếu như thả gia hỏa này đi vào bí cảnh, nếu như vợ chồng bọn họ nổi điên, đại khai sát giới ở trong thì phải làm sao, đến lúc đó người nào chịu trách nhiệm này.
Lại nói, cho dù hắn đồng ý thì mấy trưởng lão tông môn khác cũng không nhất định sẽ đồng ý.
Không, là chắc chắn sẽ không đồng ý!