- Hả?
- Bọn họ có thân phận gì? Vì sao lại tới đây?
- Hắc hắc, ta cũng là thật vất vả mới dò thăm tin tức, nghe nói bọn họ là trang chủ và trang chủ phu nhân của Phong Vân sơn trang, hai ngày trước đột nhiên đi tới nơi này là bởi vì con trai của bọn họ chết trong bí cảnh.
Lưu Thành nhỏ giọng nói ra.
- Chỉ sợ lần này bọn họ tới đây là muốn báo thù cho con của bọn hắn, ta còn nghe nói vợ chồng bọn họ ngày bình thường rất cưng chiều đứa con trai kia, phía sau bọn hắn còn rất có bối cảnh. . .
Trong lòng Vương Đằng "Lộp bộp" một chút, hắn lập tức liên tưởng đến rất nhiều nội dung cốt truyện.
Có phải là chuyện tốt do hai đồ đệ của hắn gây ra hay không?
Bình thường trên người những tử đệ như vậy có rất nhiều phiền toái?
Bọn họ có xử lý sạch sẽ hay không?
. . .
- Không đúng, chuyện này chắc chắn sẽ không phải do hai đồ đệ của hắn làm ra. Nội dung cốt truyện này rõ ràng cũng là nội dung cốt truyện vây giết khí vận chi tử? Khí vận chi tử vừa ra khỏi bí cảnh sẽ bị trang chủ Phong Vân sơn trang phát hiện, sau đó trình diễn tiết mục truy sát ngàn dặm. . .
Đồ đệ của hắn cũng không phải là khí vận chi tử gì!
Vẻ mặt Triệu Thần Kiếm bình tĩnh nhìn mấy bộ thi thể trên mặt đất, thu hồi túi trữ vật trên người bọn họ, sau đó chạy về phương xa.
Vốn hắn không thèm để ý đến mấy người trước mắt này, nhưng ai bảo bọn họ lại nói nhiều như vậy chứ, còn hết lần này tới lần khác hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Thật ra hắn chỉ muốn tìm người kia của Đao Tông luận bàn một phen, xem có phải hắn thật mạnh như vậy hay không.
. . .
. . .
Đợi sau khi Lưu Thành ra khỏi phòng, Vương Đằng cũng không còn tâm trạng sáng tác tiếp nữa, bây giờ hắn phải lên kế hoạch cẩn thận một phen.
Là một nam nhân có tri thức lý luận cực kỳ phong phú, gặp phải loại chuyện đột ngột này, hắn nhất định phải tìm ra kế hoạch kỹ càng và kín đáo.
- Đầu tiên, tình huống có thể chia thành hai loại, loại tình huống thứ nhất: thiếu trang chủ của Phong Vân sơn trang không phải do hai tên đồ đệ của hắn giết, như vậy loại chuyện này cũng không liên quan gì đến hắn quá nhiều, tối đa cũng chỉ là xuất hiện một khí vận chi tử, hắn chỉ cần suy tính một chút có nên làm Hoàng Tước hay không mà thôi.
- Loại tình huống thứ hai: thiếu trang chủ của Phong Vân sơn trang là do hai đồ đệ của hắn giết, nếu như là loại tình huống này, như vậy hắn nhất định phải lên kế hoạch kỹ lưỡng nên làm như thế nào.
- Loại tình huống thứ hai lại có thể chia thành hai loại tình huống, một loại là không bị trang chủ Phong Vân sơn trang phát hiện, là hai tên đồ đệ của hắn giết con trai hắn, nếu như không bị phát hiện, hắn cảm thấy vẫn là vững vàng một chút là tốt rồi, hắn chỉ việc xem như không có chuyện gì xảy ra.
- Dù sao nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, mà lại hắn cũng biết phía sau đối phương còn có đại bối cảnh, nếu như thật hạ sát thủ, chỉ sợ người phía sau đối phương sẽ không dễ dàng từ bỏ, vẫn là chờ hắn tu luyện một đoạn thời gian nữa, thực lực tiến thêm một chút, nếu như cảm thấy không yên lòng, lại đi một chưởng vỗ chết Phong Vân sơn trang và thế lực sau lưng hắn cũng không muộn.
- Nếu như là một tình huống khác, hai tên đồ đệ của hắn vừa mới đi ra đã bị trang chủ Phong Vân sơn trang phát hiện là bọn họ giết con trai hắn, như vậy tất nhiên sẽ ra tay bắt hai tên đồ đệ của hắn, lúc này, hắn nhất định phải ngay đầu tiên xuất thủ bảo vệ hai đồ đệ cảu mình, không thể để cho trang chủ Phong Vân sơn trang đạt được.
- Đến lúc đó nên tới gần cửa vào bí cảnh, khoảng cách gần một chút, quá xa có thể sẽ không kịp bảo vệ hai đệ tử của hắn.
Đến đón lấy cũng là bạo phát toàn lực, tốt nhất là một kích giết chết mấy người vợ chồng Phong Vân trang chủ, sau đó mang theo hai đồ đệ bỏ trốn mất dạng, che giấu tung tích, nỗ lực tu luyện hai ba năm.
Tuy nhiên, nếu giết mấy người trang chủ Phong Vân sơn trang sẽ dẫn tới thế lực sau lưng đối phương truy tra, nhưng nếu như không giết sẽ chỉ càng thêm phiền phức, bọn họ sẽ kêu gọi người, sẽ dùng linh thạch treo giải thưởng.
Mà nếu như bọn họ đều đã chết, như vậy phiền toái sẽ tương ứng giảm ít một chút, nhiều nhất cũng chỉ có người sau lưng bọn họ là phiền phức.
Vương Đằng tin tưởng, chỉ cần lại cho hắn thời gian hai ba năm nữa là hắn sẽ có thể vụng trộm sờ lên phe thế lực kia, lấy vạn vô nhất thất nắm chắc diệt bọn hắn.
- Có điều, đến lúc đó nếu có diệt sát trang chủ Phong Vân sơn trang thì hắn không thể sử dụng loại đồ vật cấp bậc Thánh Khí, nhiều nhất chỉ có thể dùng Linh khí Thiên giai, nếu không làm cho người quá cường đại chú ý sẽ không tốt.
Vương Đằng âm thầm trầm ngâm.
Nhất là những lão quái vật sống hàng trăm hàng ngàn năm kia, ai biết bọn họ sẽ có thủ đoạn gì chứ, giả dụ bọn họ sẽ biết khám phá thiên cơ, truy tung vượt ức vạn lý. . .
Hắn mới hơn ba mươi tuổi, mặc dù có tri thức lý luận phong phú, nhưng cũng không nhất định có thể vượt qua kinh nghiệm của những lão đạo lão đầu kia.
- Ừm, còn phải suy xem đến lúc đó phản ứng của những người khác xung quanh thế nào, làm không cẩn thận lúc ta xuất thủ sẽ có người giúp đỡ trang chủ Phong Vân sơn trang đánh ta nữa.
- Trận pháp khẳng định là không được, xung quanh có nhiều người như vậy, nếu như bố trí trận pháp khẳng định sẽ bị phát hiện.
Còn về trận kỳ, tuy thuận tiện hơn trực tiếp bố trí trận pháp nhưng cũng cần một chút thời gian, mà cũng có khả năng bị mấy tồn tại Địa Võ cảnh kia phát hiện.
Vương Đằng suy tư một hồi lâu, cuối cùng hắn vẫn quyết định chế tạo loại ngọc phù dùng một lần duy nhất, tuy uy lực có thể nhỏ một chút, không gây thương tổn cho cường giả Địa Võ cảnh và Huyền Võ cảnh, nhưng thắng ở số lượng, ngăn cản bọn họ một chút vẫn là có thể.