Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 127 - Chương 127. Về Núi Vô Danh

Chương 127. Về Núi Vô Danh Chương 127. Về Núi Vô Danh

- Tiểu Như, đợi sau khi trở về, chúng ta có thể mời sát thủ của Huyết Sát điện xuất thủ, giết chết mấy đệ tử của tông môn kia.

Dương Thiên truyền âm nói, trong mắt lóe lên một kia lãnh mang sâu kín.

Ngoài sáng hắn là không dám ra tay, cũng sẽ không đích thân ra tay lưu lại dấu vết, dù sao thì tông môn cường đại đều cần mặt mũi, một khi đệ tử thiên tài của tông môn bị giết thì tuyệt đối sẽ khiến tông môn truy tra.

Nhưng trong tối, hắn có thể mời sát thủ của Huyết Sát điện ra tay, tuy có thể cần rất nhiều tư nguyên, nhưng thắng ở an toàn.

Chỉ cần làm chuyện này không để người khác biết, các đại tông môn không có chứng cứ, lại thêm sau lưng hắn có Trương gia làm hậu thuẫn, như vậy cho dù các đại tông môn có hoài nghi Dương Thiên hắn thì cũng sẽ không triệt để vạch mặt.

Mà chỉ cần chờ tu vi của hắn tiến thêm một bước nữa thì sẽ đủ lực lượng để chống lại.

Trương Như không nói gì, chỉ nhẹ gật đầu, xem như bị Dương Thiên thuyết phục.

Vương Đằng lén đặt một ít gì đó ở nơi ước định, sau đó lập tức trở về linh chu.

Tinh thần lực của hắn vẫn luôn đang chú ý đến chỗ kia, dù sao đây chính là đồ vật hộ thân hắn dành cho đệ tử tương lai.

- Ngụy trưởng lão, lúc nào chúng ta lên đường trở về?

Vương Đằng lên tiếng hỏi.

- Buổi sáng ngày mai sẽ lên đường về tông môn, đúng rồi, trưởng lão Vương Đằng, sau khi trở lại tông môn, các đệ tử sẽ thống nhất nộp lên túi trữ vật.

Ngụy Võ nói.

- Ta đã biết, Ngụy trưởng lão.

Vương Đằng nhẹ gật đầu.

Triệu Thiên lén lút đi đến nơi ước định với vị tiền bối kia, dựa theo vị tiền bối kia nói, hắn đã để lại ở đây một số đồ vật hộ thân.

Triệu Thiên tìm kiếm gần đó một hồi, cuối cùng cũng nhìn thấy một cái túi trữ vật bị treo ở trên nhánh cây, xung quanh túi trữ vật không có trận pháp, không có che giấu.

- Vị tiền bối kia, thật đúng là…

Triệu Thiên cũng không biết nên nói gì cho phải, hắn luôn cảm giác vị tiền bối kia có chút không đáng tin cậy.

Hắn cầm túi trữ vật từ trên nhánh cây xuống, sau đó chạy nhanh về hướng linh chu của tông môn.

Sau khi trở về phòng của mình trên linh chu, Triệu Thiên lập tức lấy ra một bộ trận kỳ bố trí trong phòng.

Trên thực tế, mỗi phòng trong linh chu đều bố trí trận pháp có chức năng ngăn cách tinh thần lực dò xét, nhưng Triệu Thiên vẫn có chút không yên lòng.

Dù sao thì linh chu này cũng là của tông môn, nói không chừng những trưởng lão dẫn đội kia có thể dò xét tình huống trong phòng.

Tuy nhiên bộ trận kỳ hắn xuất ra có cấp độ rất thấp, đối với tinh thần lực của một số cường giả chân chính thì có và không có cơ bản không có gì khác, nhưng chỉ làm vậy thì trong lòng của hắn mới có thể chân chính an tâm một chút.

Bố trí trận kỳ xong, Triệu Thiên lấy túi trữ vật mà vị tiền bối kia cho mình ra.

Triệu Thiên lấy hết đồ vật trong túi trữ vật ra, đồ vật bên trong cũng không nhiều.

Một món hộ giáp linh khí, hai hộp ngọc khắc chữ, mấy bình sứ nhỏ và một tờ giấy.

Hắn cầm lấy tờ giấy lên xem, chỉ thấy phía trên đó viết:

- Món bảo giáp kia thì ngươi có thể tế luyện sau đó mặc lên người, có thể gia tăng một chút lực phòng ngự cho ngươi.

- Trong hai hộp ngọc theo thứ tự là ngọc phù công kích và ngọc phù phòng ngự, có thể ứng đối người tu luyện Linh Võ cảnh trở xuống, có lẽ đã đủ cho ngươi dùng để phòng thân, mấy bình đan dược kia theo thứ tự là Liệu Thương Đan, Giải Độc Đan và Hồi Linh Đan, những thứ này ngươi tự xem mà dùng, nhớ kỹ, hai tháng sau chờ ta ở quận Thanh Lâm.

Đây là tờ giấy Vương Đằng cố ý lưu lại, hắn sợ kiến thức của tên đồ đệ này quá kém, không biết hàng.

Triệu Thiên nhìn tờ giấy trong tay này, trong lúc nhất thời lại có chút ngây dại.

Tuy hắn còn không biết món bảo giáp kia là phẩm giai gì, nhưng chỉ xem câu kia, có thể ứng đối người tu luyện Linh Võ cảnh trở xuống đã rất có trùng kích lực.

- Tiền bối mạnh như vậy sao?Lấy lại tinh thần, Triệu Thiên cầm hai hộp ngọc lên, chỉ thấy trên một hộp ngọc có khắc chữ "Công", trên một cái hộp ngọc còn lại có khắc chữ "Thủ".

Hắn lần lượt mở hai hộp ngọc ra, chỉ thấy bên trong đều có 20 ngọc phù yên lặng nằm ở bên trong.

- Cái này…

Triệu Thiên đờ đẫn nhìn tình cảnh này, tinh thần của hắn hoàn toàn bị kinh hãi.

Hắn vốn tưởng là trong hộp ngọc có thể đều có một khối ngọc phù đã không tệ rồi, ai ngờ được lại có nhiều như vậy.

- Đây lại là một món bảo giáp linh khí Huyền giai hạ phẩm.

Triệu Thiên cảm nhận được phẩm giai của bảo giáp trên người, không khỏi lần nữa bị chấn động.

- Vị tiền bối kia thật sự là quá giàu có, tiện tay cho đồ mà đã trân quý như vậy.

Vốn trong lòng Triệu Thiên dang đề phòng vị tiền bối kia cũng buông ra không ít.

- Có thể cho hắn đồ trân quý như vậy thì muốn giết hắn làm gì chứ?

Nếu như muốn giết hắn thì chỉ sợ cho dù là mấy vị trưởng lão Tử Yên tông bọn họ cũng không ngăn cản được? Không, là nhất định không ngăn cản được!

- Vị tiền bối kia nói là nhìn trúng thiên phú của ta, muốn thu ta làm đồ đệ, chẳng lẽ hắn là vị tiền bối ghi chép vị trí của trái cây thần bí kia sao?

- Nhưng làm sao vị tiền bối kia biết ta đã ăn trái cây thần bí đó, thay đổi tư chất? Chẳng lẽ vị tiền bối kia vẫn luôn ở trong Tử Yên tông?

- Không đúng, không đúng, vị tiền bối kia hẳn không phải là người của Tử Yên tông.

- Sư tôn, ngài đã trở về.

- Ừm, buổi sáng ngày mai chúng ta sẽ trở về tông môn, chờ sau khi rời khỏi nơi này, các ngươi sẽ sửa sang tư nguyên đạt được trong bí cảnh một chút.

Vương Đằng nói.

- Vâng, sư tôn.

Bình Luận (0)
Comment