Tốc độ tu luyện kinh khủng kia, trong thời gian thật ngắn đã đuổi kịp đệ tử thế hệ trước trong tông, còn có thiên phú võ học càng đáng sợ hơn, rất nhiều võ học đều có thể tu luyện thành công trong thời gian thật ngắn.
- Cái này, bản tông. . .
Đại hán khôi ngô chuẩn bị nói cái gì đó thì bên tai của hắn truyền đến một tiếng truyền âm.
- Tông chủ, Hùng nhi đã xuất quan, hắn đã tu luyện thành môn bí thuật kia.
- Thật sao?
Trên mặt đại hán khôi ngô lộ ra vẻ kích động, không khỏi lên tiếng kinh hô.
Các vị trưởng lão phía dưới đều nhìn về phía đại hán khôi ngô.
- Khục, việc này bản tông chủ tự có tính toán, tốt, tạm thời trước hết như vậy đi, ta còn có việc phải đi làm.
Đại hán Khôi ngô nói xong thì lập tức bay ra ngoài đại điện.
. . .
Phủ Thành Chủ.
Trong thư phòng, một vị nam tử trung niên nho nhã đang tĩnh ngồi bên bàn đọc sách, ở trước mặt của hắn thì có một vị thiếu niên áo trắng đang đứng.
- Phụ thân, thí luyện lần này, chúng ta thật sự sẽ liên hợp với đệ tử của Vô Cực tông để đối phó đệ tử của Liệt Diễm tông sao?
Thiếu niên lên tiếng hỏi.
Nam tử trung niên nho nhã ngẩng đầu nhìn con của mình, lên tiếng hỏi:
- Ngươi cảm thấy ngươi có thể thắng được hắn sao?
- . . .
Sau khi một đoàn người Vương Đằng tiến vào trang viên thì hắn bắt đầu mang theo hai đồ đệ bắt đầu bố trí trận pháp.
Bận rộn hơn phân nửa ngày, ba sư đồ Vương Đằng mới bố trí xong trận pháp trong trang viên.
Nhìn mấy chục đạo trận pháp đủ loại trong trang viên, Vương Đằng hài lòng nhẹ gật đầu.
- Không tệ, phòng ngự trong trang viên cuối cùng có thể đề phòng một số tiểu nhân âm hiểm rình mò.
Phải biết có một chỗ ở tốt mới là sự bảo vệ tốt nhất.
- Sư tôn, bây giờ lấy chúng ta nên làm gì tiếp theo?
Phương Húc lên tiếng hỏi.
- Đầu tiên chúng ta phải đi tìm hiểu một số tình báo về Đường Hùng, sau đó mới có thể chế định kế hoạch kỹ càng.
Vương Đằng nói.
- Ngô Hoành, ngươi có biết nơi nào của quận thành có bán ra tình báo không?
- Đồ nhi không biết.
Ngô Hoành lắc đầu nói.
Tuy trước đó hắn là đại thiếu gia Ngô gia, lại là đệ tử thiên tài của Liệt Diễm tông, nhưng khi đó hắn cũng chỉ mới mười mấy tuổi, một số chuyện bí ẩn vẫn không rõ lắm.
Dù sao thì người bán tình báo đều rất cẩn thận, nếu như không cẩn thận bị người khác đánh chết sẽ không tốt.
- Sư tôn, nếu muốn mua sắm tin tức tình báo thì có thể đi Thiên Cơ các mua sắm, nguồn tin tức tình báo của Thiên Cơ các rất rộng, cũng rất chính xác, mà cũng sẽ không tiết lộ người mua tin tức.
Đúng lúc này, Sở Chiếu đi ngang qua nghe thấy sư tôn nói vậy thì vội mở miệng nói.
- Thiên Cơ các?
- Đúng vậy, sư tôn, tục truyền thế lực của Thiên Cơ các rất khủng bố, các chủ Thiên Cơ các Thiên Cơ lão nhân càng là một vị cường giả Thánh cảnh, có thể nhìn được thiên cơ, giúp người nghịch thiên cải mệnh, cho dù là cường giả Thánh cảnh khác cũng sẽ không dễ dàng trêu chọc Thiên Cơ lão nhân.
Sở Chiếu nói.
Nhưng nói nói, Sở Chiếu lại giống như nhớ ra cái gì đó.
- Sư tôn có thể nhận biết Thiên Cơ lão nhân hay không? Nhưng chuyện này cũng khó nói lắm, dù sao sư tôn đã từng là cường giả Thần cảnh, Thần cảnh và Thánh cảnh hoàn toàn là hai khái niệm, sư tôn không biết Thiên Cơ lão nhân cũng là chuyện rất bình thường.
- Vậy ngươi biết Thiên Cơ các của quận Thiên Lĩnh thành ở đâu sao?
Vương Đằng hỏi.
- Cái này. . . Cái này. . .
Sở Chiếu bỗng nhiên trở nên ấp úng.
Lúc này hắn mới nhớ ra, tuy thế lực của Thiên Cơ các rất khủng bố, nhưng tục truyền đệ tử chính thức của Thiên Cơ các cũng rất ít, đại bộ phận cũng chỉ là thành viên vòng ngoài.
Chỉ có những đại thành chân chính mới có thể có phân bộ của Thiên Cơ các tồn tại, mà trên mặt nổi của Đại Càn Vương Triều cũng chỉ có vương thành mới có phân bộ của Thiên Cơ các.
Còn về quận thành như quận Thiên Lĩnh này thì chắc là cũng có thế lực ngoại vi của Thiên Cơ các, nhưng hắn hoàn toàn không biết vị trí.
Vương Đằng nhìn thấy bộ dạng này của Sở Chiếu, trong lòng nhất thời hiểu, trong lòng không khỏi cảm thán một câu:
- Quả nhiên, đồ đệ đều không đáng tin cậy, còn phải do chính sư tôn là hắn xuất mã mới được.
- Ngô Hoành, ngươi biết trú điểm của Liệt Diễm tông ở quận Thiên Lĩnh thành ở đâu không?
Vương Đằng hỏi.
- Sư tôn, trú điểm của Liệt Diễm tông ở đường Ngọc Hoa - thành nam.
Ngô Hoành không chút nghĩ ngợi nói.
Tuy hắn đã rời khỏi quận thành Thiên Lĩnh gần hai năm, nhưng vị trí của tông phái cũng sẽ không dễ dàng thay đổi.
- Ừm, ta đã biết, các ngươi đều về đi tu luyện đi, vi sư đi ra ngoài xem một chút.
Vương Đằng nói với mấy đồ đệ.
Đuổi mấy đồ đệ đi, Vương Đằng hắn mới đi ra ngoài trang viên.
Dung mạo của hắn thay đổi, lập tức dung nhập vào trong đám người.
. . .
Đường Ngọc Hoa ở thành nam cách trang viên cũng không xa, Vương Đằng chỉ đi bộ hơn 20 phút đã đi tới đường Ngọc Hoa.
Trên đường Ngọc Hoa, người đến người đi vô cùng náo nhiệt, cửa hàng hai bên đường phố rực rỡ muôn màu, ngũ quang thập sắc, một cảnh tượng cực kỳ phồn vinh.
Bây giờ đang là buổi tối, đường Ngọc Hoa người qua lại như mắc cửi, đông nghịt.
Đường Ngọc Hoa không chỉ có một tông phái là Liệt Diễm tông trú đóng mà gần đây còn có một số tông phái giao hảo tốt với Liệt Diễm tông cũng ở nơi đây.
Bởi vì có rất nhiều trú điểm tông môn nên trên con đường này cũng có rất nhiều cửa hàng buôn bán các loại tài nguyên tu luyện.
Vương Đằng đứng ở ven đường, thỉnh thoảng nhìn qua quầy hàng xung quanh.
- Không ngờ, nơi này lại náo nhiệt như vậy.
Đây là chuyện hắn chưa từng nhìn thấy ở quận thành Thanh Lâm, chí ít khi đó hắn không nhìn thấy loại cảnh tượng này ở xung quanh trụ sở Thiên Thánh tông.
Nhìn thấy nguyên một đám quầy hàng xung quanh rao hàng, trong lòng của hắn lại có chút mong đợi.