Vương Đằng chỉ nhìn thoáng qua Đường Hùng, sau đó không tiếp tục nhìn hắn chằm chằm nữa, hắn sợ sẽ dẫn tới một số phiền toái không cần thiết.
Giống như Đường Hùng đột nhiên cảm thấy một trận ác ý khủng bố, tim đập nhanh. . .
Dù sao thì năng lực cảm giác nguy hiểm của khí vận chi tử vẫn luôn là bí mật, giống như sức chiến đấu của bọn họ vậy, lúc mạnh lúc yếu.
Còn về chuyện sau đó bắt đầu động thủ chém giết Đường Hùng, đến cái gì nhất kích tất sát, trốn xa ngàn dặm, Vương Đằng biểu thị đều không làm.
Nếu như khí vận chi tử dễ bị đánh giết như vậy thì khí vận chi tử cũng quá không đáng giá rồi.
Vương Đằng rất khẳng định, hắn không thể nào một kích đập chết Đường Hùng, thậm chí hai lần ba lần cũng chưa chắc có thể đập chết Đường Hùng này, tối đa cũng chỉ đánh Đường Hùng thành trọng thương.
Chớ nhìn tu vi của hai người bọn họ chênh lệch to lớn, nhưng khí vận chi tử chính là không giảng đạo lý như thế.
Mà lại người xung quanh cũng không ít, không ai biết lão thiết đầu có thể đang ẩn ở trong đó hay không.
Nếu như thời khắc Vương Đằng xuất thủ, hắn lại đi ra ngăn cản thì phải làm sao? Xung quanh còn có Địa Võ cảnh Liệt Diễm tông, cường giả Huyền Võ cảnh của Liệt Diễm tông cũng có thể đến trợ giúp bất cứ lúc nào.
Tuy Vương Đằng không sợ những người này, nhưng chung quy là một phiền toái.
Còn về chuyện nhờ người của Vô Cực tông ra tay ngăn cản thì Vương Đằng không cần.
Đối phó khí vận chi tử, càng nhiều người xuất hiện thì xác suất xảy ra biến cố lại càng lớn.
Mà xuất thủ ở trong di tích không giống, bên trong đều là một số đệ tử có tu vi không cao, những cao thủ bên ngoài này cũng vào không được bên trong, xác suất xuất hiện biến cố sẽ ít đi ba thành.
- Phương Húc, Ngô Hoành, Đường Hùng kia ẩn giấu đi tu vi cảnh giới chân thực, tu vi của hắn đã là Huyền Nguyên cảnh tầng năm, các ngươi không thể chủ quan.
Vương Đằng truyền âm nói với hai người.
- Vâng, sư tôn.
. . .
Nửa ngày trôi qua.
Bỗng nhiên, một trận không gian ba động kịch liệt từ khu vực chính giữa bốn đại trận doanh truyền ra.
Giữa không trung xuất hiện xuất hiện một vết nứt đen nhánh, vết nứt càng lúc càng lớn, sau khoảng mười phút, giữa không trung xuất hiện một cái cửa vào đen nhánh.
Từ trong cửa vào đen nhánh truyền ra khí tức khiến người ta có chút xao động và bất an.
Sau khi cửa vào ổn định, một vị lão giả từ phía trên linh chu An gia bay ra, lơ lửng giữa không trung.
- Di tích đã mở ra, trước khi bắt đầu thí luyện, lão phu có mấy câu muốn nói.
- Lối vào di tích thí luyện chỉ có thể duy trì thời gian một tháng, các ngươi chỉ có thời gian một tháng thăm dò ở bên trong, nếu như qua một tháng mà không ra ngoài kịp thời thì sẽ không về được nữa.
- Phàm là đệ tử cso cốt linh dưới 30 đều có thể tiến vào bên trong.
- Không được, ta muốn đi tìm Đường Hùng ca ca.
Hỏa Liên vừa nghĩ tới Đường Hùng của nàng ca ca bị người của Vô Cực tông vây công thì trong lòng nhất thời gấp gáp.
- Hỏa Liên sư muội đừng nóng vội, có lẽ là sư đệ của Đường Hùng cách nơi này có chút xa, cho nên còn không có đuổi tới.
Một tên đệ tử của Liệt Diễm tông lên tiếng an ủi.
- Hỏa Liên sư muội, Lạc sư huynh nói đúng, chúng ta đợi thêm nửa ngày, nếu như sư đệ Đường Hùng còn chưa tới thì chúng ta lại đi tìm hắn cũng không muộn.
Một tên đệ tử khác của Liệt Diễm tông cũng mở miệng nói.
- Thế nhưng, nếu như Đường Hùng ca ca bị Vô Cực tông phát hiện thì sao?
Trên gương mặt tinh xảo xinh đẹpcủa Hỏa Liên hiện đầy vẻ lo lắng.
- Hỏa Liên sư muội, chẳng lẽ ngươi còn chưa tin thực lực của sư đệ Đường Hùng sao?
Lạc sư huynh nói.
- Thế nhưng. . . Ai nha, vậy chúng ta tiếp tục ở đây chờ nửa ngày, nếu như Đường Hùng ca ca còn chưa tới thì chúng ta sẽ ra ngoài tìm hắn.
- Ừm, yên tâm đi, lấy thực lực tu vi của sư đệ Đường Hùng, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện.
Nhưng mấy người Liệt Diễm tông kia không biết là, lúc này, Đường Hùng ca ca, sư đệ Đường Hùng mà bọn họ đang thảo luận đã sớm quên mất bọn họ, hắn đang một đường thu thập tư nguyên trong di tích.
Đây là một cái hồ nhỏ, vị trí trung tâm của hồ nhỏ sinh trưởng một gốc thực vật kỳ dị.
Thực vật có bảy cái lá, mỗi lá đều có màu sắc không giống nhau, mà ở trên đỉnh đầu thực vật có mọc ra quả trái cây màu tím lớn chừng quả đấm.
Trong nháy mắt nhìn thấy trái cây màu tím trên gốc cây thực vật này, trong lòng Đường Hùng cũng là nhảy một cái.
- Đây là Thất Thải Tử Lân Quả?
Trong mắt Đường Hùng toát ra hai đạo tinh quang.
Sau khi phục dụng Thất Thải Tử Lân Quả này không chỉ có thể tăng lên tư chất tu luyện, mà còn có thể gia tăng tu vi không có tác dụng phụ.
Tục truyền người phục dụng ít nhất cũng có thể đột phá ba bốn cảnh giới nhỏ, thậm chí có thể gia tăng ba thành xác xuất đột phá đến Thiên Võ cảnh thành công.
Đương nhiên, cách dùng tốt nhất vẫn là phối hợp với một số thiên tài địa bảo khác để luyện chế thành đan dược, một lần có thể luyện thành chín viên đan dược.
Đan dược này không bị giới hạn số lượng khi uống, uống một viên đan dược có thể giúp người ta tăng lên một cảnh giới nhỏ, chín viên đan dược chính là chín cảnh giới nhỏ.
Mà trên người Đường Hùng hắn lại trùng hợp có đan phương luyện chế loại đan dược kia.
Hắn Đường Hùng không chỉ là thiên tài tu luyện, mà hắn còn có một thân luyện đan.
Luyện đan luyện khí hoàn toàn không nói chơi, chí ít mạnh hơn những người cùng thế hệ không biết bao nhiêu.
Mà nói tới, hắn biết luyện đan cũng không thể không cảm ơn Ngô Hoành kia.
Lúc trước, chính là bởi vì mấy tên chó săn của Ngô Hoành hại hắn mới rơi xuống vách núi, nhưng hắn đại nạn không chết, ngược lại phát hiện một cái sơn động dưới đáy vực, trong sơn động có một bộ bạch cốt hình người, bên trong bạch cốt có giấu một luồng tàn hồn.