Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 165 - Chương 165. Lời Đồn Không Thể Tin

Chương 165. Lời Đồn Không Thể Tin Chương 165. Lời Đồn Không Thể Tin

Hắn lấy được tin tức là trong di tích đã 30 năm không có truyền thừa của cường giả xuất hiện, hẳn là đã bị người khác phát hiện hết.

Nhưng mà mẹ nó, sau khi Đường Hùng tiến vào di tích thì truyền thừa lại xuất hiện, đây không phải chờ hắn thì còn chờ lấy người nào nữa?

Quả nhiên, khí vận chi tử chính là không nói đạo lý!

Nghĩ đến Vương mỗ hắn là một người xuyên việt, lớn lên cũng không kém, khí vận cũng không kém, nhưng đến bây giờ, ngoại trừ đạt được một hệ thống ra thì hắn cũng chưa gặp được cơ duyên nào ra dáng cả. Còn về miếng sắt thần bí lúc mua được lúc trước thì hoàn toàn không tính, đó là hắn dựa vào bản lĩnh của mình.

- Chúng ta cũng theo sau đi, Đường Hùng kia chắc là đang ở đây.

Trong lòng Vương Đằng âm thầm cảm khái một phen, sau đó mang theo hai đồ đệ đi vào theo.

. . .

Một bên khác, trong sơn cốc.

Mấy người Hỏa Liên của Liệt Diễm tông cũng vừa mới nhận được truyền tin từ đồng môn, nói là có truyền thừa của cường giả xuất hiện.

- Sư muội Hỏa Liên, chúng ta cũng mau đi thôi.

Mặt mũi Lạc Thiên Dương tràn đầy kích động nói.

Nếu như hắn có thể giành được truyền thừa của cường giả kia thì nói không chừng hắn sẽ có cơ hội vượt qua Đường Hùng.

Vừa nghĩ tới đó, hắn đã hận không thể lập tức đi qua tiếp nhận truyền thừa kia.

- Thế nhưng, Đường Hùng ca ca vẫn chưa tới mà.

Hỏa Liên hơi do dự nói.

Lạc Thiên Dương nhìn Hỏa Liên, hắn hận không thể lập tức đánh cô một bàn tay, cả ngày chỉ biết Đường Hùng ca ca, Lạc Thiên Dương hắn tốt xấu gì cũng là đệ tử chân truyền xếp hạng hai của Liệt Diễm tông, cũng không thua Đường Hùng bao nhiêu.

Nếu không phải hắn cân nhắc đến việc Hỏa Liên là con gái của tông chủ, lại có một vị gia gia là Thái Thượng trưởng lão thì hắn thật muốn quát lớn Hỏa Liên một trận, để cho cô biết cái gì gọi là uy nghiêm của sư huynh.

- ...Chờ Đường Hùng ca ca của ngươi chết rồi, ta xem ngươi còn. . .

Hắn bình phục tâm tình của mình một chút, ôn hòa nói:

- Sư muội Hỏa Liên, chúng ta không thể bỏ lỡ truyền thừa của cường giả này được, mà Đường sư đệ thì đã lâu như vậy còn không tới, chỉ sợ là bị chuyện gì làm chậm trễ rồi.

- Ta thấy lần này truyền thừa xuất hiện rất có thể liên quan đến sư đệ Đường Hùng, nói không chừng bây giờ hắn đã đang ở bên trong nhận lấy truyền thừa, mà hiện tại cũng đã có rất nhiều người đều phát hiện, nói không chừng người của Vô Cực tông cũng đã chạy tới, nếu để cho người của Vô Cực tông phát hiện là sư đệ Đường Hùng thu được truyền thừa, vậy nói không chừng. . .

- Lạc sư huynh, vậy chúng ta đuổi mau qua đó trợ giúp Đường Hùng ca ca đi.

Nghe xong lời này, Hỏa Liên nhất thời bắt đầu lo lắng, vội vàng nói với mấy người Lạc Thiên Dương, đồng thời bóng người của cô cũng mau chóng đuổi theo về một phương hướng.

Mấy tên đệ tử khác của Liệt Diễm tông thấy thế cũng vội vàng thi triển thân pháp đi theo.

Khóe miệng Lạc Thiên Dương cong lên:

- Đúng là nữ nhân!

. . .

Chấn động kéo dài gần nửa giờ.

Lúc này, mặt đất sớm đã đã nứt ra vô số lít nha lít nhít vết nứt.

Đường Hùng bay ở giữa không trung, trơ mắt nhìn theo trong cái khe toát ra một cái ngọn tháp hình dáng vật thể.

- Ầm ầm. . .

Nương theo một tiếng nổ thật to, một công trình kiến trúc cao đến ngàn trượng vụt lên từ mặt đất.

Bên ngoài của nó có hai màu đen đỏ, có tổng cộng chín tầng, tầng dưới là lớn nhất, bốn phía đều có một cánh cửa đi vào, từ bên trong tản ra một luồng khí tức túc sát.

- Đây là?

Đường Hùng giật mình nhìn công trình kiến trúc tòa tháp này, hắn cảm nhận được một luồng khí tức cường đại từ trên tòa tháp này.

- Đây lại là một món linh khí.

Cùng lúc đó, một số người đang chạy tới cũng đều nghe được tiếng nổ thật to này, tốc độ của cả đám càng tăng nhanh hơn.

- Nhất định là truyền thừa xuất hiện.

- Nhanh, đều nhanh lên cho ta, đừng để người khác cướp được truyền thừa trước.

Tốc độ của chúng đệ tử Vô Cực tông đều nhanh hơn một chút.

Sư đồ ba người Vương Đằng chạy theo phía sau đệ tử của Vô Cực tông cũng đều nghe được tiếng nổ khổng lồ này.

- Sư tôn, là truyền thừa xuất hiện à?

- Ừm, hẳn là truyền thừa xuất hiện.

Vương Đằng gật đầu nói.

Tuy lực lượng tinh thần của hắn còn không cảm thấy được đây là tình huống như thế nào, nhưng nghe thấy động tĩnh khổng lồ kia thì khẳng định không phải việc nhỏ.

- Sư tôn, chúng ta có nên tăng thêm tốc độ, sớm qua đó tranh đoạt truyền thừa kia hay không?

Phương Húc nói.

- Không cần thiết, ngươi phải nhớ kỹ, mục đích lần này chúng ta tiến vào di tích là săn giết Đường Hùng, những chuyện khác cũng có thể đợi xong việc hãy nói.

Vương Đằng nói.

Tuy hắn cũng cảm thấy truyền thừa này có thể không tầm thường, nhưng Vương Đằng hắn cũng là người có nguyên tắc.

Không thể bởi vì một truyền thừa mà phá hủy hành động của hắn.

Lại nói, chỉ là một cái truyền thừa, Vương Đằng hắn là người thiếu công pháp, thiếu linh khí, thiếu đan dược sao?

Đợi xử lý Đường Hùng xong thì những thứ linh khí này còn đều không phải là của Vương Đằng hắn sao.

- Vâng, sư tôn.

Phương Húc nói.

Phương Húc tỉ mỉ nghĩ lại cũng hiểu, sư tôn khẳng định là chướng mắt những truyền thừa đó, sư tôn chính là cường giả Thần cảnh, đã từng thấy không biết bao nhiêu đồ tốt .

Chỉ là một truyền thừa trong di tích của tiểu nhân vật vô danh thì sao có thể lọt vào mắt sư tôn được chứ?

Cao nhất cũng chỉ là truyền thừa của một Địa Võ cảnh, Thiên Võ cảnh, hoặc là Vương cảnh, có lẽ trước kia, trong mắt sư tôn thì hắn chỉ cần thở một hơi là có thể thổi chết.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Phương Húc nhìn sư tôn càng trở nên kiên định.

- Xem ra nhãn giới và tâm tính của mình còn cần tăng cường hơn nữa!

Bình Luận (0)
Comment