Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 167 - Chương 167. Tháp Thí Luyện (Phần 2)

Chương 167. Tháp Thí Luyện (Phần 2) Chương 167. Tháp Thí Luyện (Phần 2)

Trong lòng hắn khẽ động, một thanh chiến đao đỏ như máu xuất hiện trong tay.

Đưa thay sờ sờ chiến đao đỏ như máu, giống thật như đúc.

- Thật thần kỳ, ta muốn mở ra thí luyện.

Ngô Hoa Dũng vừa dứt lời, trên mặt đất cách hắn hơn 500 mét xuất hiện 10 con Yêu thú Sói, cao hơn hai mét.

Toàn thân bọn chúng đen nhánh, mắt đỏ ngầu, cơ thể sói thon dài có lực, vuốt sói lóe ra quang mang đen nhánh, cả người tản ra khí tức khủng bố mà tàn bạo.

Cảm nhận được khí tức trên người 10 Yêu thú đó, vẻ mặt Ngô Hoa Dũng lập tức thay đổi.

Khí tức trên người 10 con Yêu thú này đều không yếu hơn hắn, mỗi một con đều có tu vi Ngưng Nguyên cảnh tầng năm, như vậy bảo hắn phải đánh như thế nào.

Tuy hắn cũng tự nhận mình là một thiên tài, đối phó với một hai người cùng giai khẳng định không nói chơi, nhưng một lần đối mặt với 10 cái giống như vậy, hắn cảm thấy hắn sắp xong rồi.

- Ngao ô ~

- Ngao ô ~

10 con Yêu thú Sói ngửa mặt lên trời gào thét, ngay sau đó lão về hướng Ngô Hoa Dũng cách đó không xa.

Khoảng cách 500 mét cũng không xa, chỉ trong nháy mắt, 10 con Yêu thú Sói cũng đã đem Ngô Hoa Dũng cho bao bọc vây quanh.

Một con sói hình Yêu thú thả người nhảy lên, về hướng Ngô Hoa Dũng nhào tới.

Vuốt sói đen nhánh léo lên một đạo quang mang đen nhánh ở giữa không trung, chộp về hướng đầu của Ngô Hoa Dũng.

- Liều mạng!

Ngô Hoa Dũng nắm chặt chiến đao đỏ như máu trong tay, hét lớn một tiếng, chiến đao chém thẳng về hướng vuốt sói của Yêu thú.

- Đùng ~

Ngô Hoa Dũng lùi lại mấy bước, Yêu thú Sói giữa không trung bị đánh bay ra ngoài.

Đúng lúc này, một cái miệng to như chậu máu xuất hiện sau lưng Ngô Hoa Dũng, đánh về hướng đầu của hắn.

Hắn lăn một vòng về phía bên phải, thành công tránh thoát nguy cơ lần này.

“Xoẹt xẹt" một tiếng.

Một móng vuốt đen nhánh nhọn hoắt hiểm hiểm xẹt qua trước ngực hắn, lưu lại mấy dấu vết mờ mờ.

...

Hai phút đồng hồ sau, Ngô Hoa Dũng phòng ngự mệt mỏi bị mười con Yêu thú Sói xé thành mảnh nhỏ.

...

Bên ngoài Tháp Thí Luyện, đã trôi qua khoảng mười phút đồng hồ

- Có nên đi vào hay không đây?

Đường Hùng cau mày nhìn vào cánh cửa.

Tuy hắn cảm thấy cơ duyên này là thuộc về hắn, nhưng thời gian đã qua lâu như vậy, nói không chừng đợi chút nữa nhiều người tới khó tránh khỏi sẽ xảy ra một ít gì tình huống ngoài ý muốn.

Ngay khi Đường Hùng đang do dự, một nam tử áo đen trống rỗng xuất hiện phía trước cánh cửa màu đỏ thẫm.

- Chính là người kia, hắn đã ra ngoài.

Thân hình Đường Hùng khẽ động, chạy về hướng nam tử áo đen.

- Sao lại như vậy? Tầng thứ nhất mà đã đáng sợ như vậy, ai có thể thông qua thí luyện? Thậm chí ta còn không kiên trì được ba phút, chuyện không thể nào, tuyệt đối không thể nào...

Lúc này, trên mặt Ngô Hoa Dũng vẫn hiện đầy vẻ không thể tin.

- Nói ta nghe xem, tình huống bên trong như thế nào?

Một âm thanh lạnh thấu xương vang lên ở bên tai của hắn.

Ngô Hoa Dũng cũng lập tức lấy lại tinh thần, nhìn thấy Đường Hùng xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Hắn theo bản năng chạy về hướng cửa vào, nhưng một thanh trường kiếm lóng lánh đã gác trên cổ của hắn.

- Có gì từ từ nói, có gì từ từ nói.

Ngô Hoa Dũng nhất thời không dám nhúc nhích.

- Nói cho ta biết, ngươi đã gặp cái gì ở bên trong? Không được lãng phí thời gian của ta.

Đường Hùng lạnh lùng chỉ nhìn nam tử áo đen hỏi.

Đối với ánh mắt lạnh lùng của Đường Hùng, trái tim Ngô Hoa Dũng cũng đập mạnh một cái, hắn cảm giác ánh mắt của người trước mắt này còn đáng sợ hơn ánh mắt của những Yêu thú bên trong Tháp Thí Luyện kia.

Sau đó, hắn kể lại rõ ràng chuyện hắn vừa trải qua trong Tháp Thí Luyện.

- Ngươi nói là, bên trong tên là Tháp Thí Luyện, chỉ có ý thức mới có thể đi vào sao?

Đường Hùng hỏi.

- Hình như là vậy?

Ngô Hoa Dũng gật đầu nói.

- Ngươi gặp phải 10 con Yêu thú, tất cả đều là tương đương với tu vi của ngươi, mỗi một con đều không kém gì ngươi?

Đường Hùng tiếp tục hỏi.

- Đúng vậy, không những thế, bọn chúng còn biết phối hợp với nhau.

Ngô Hoa Dũng lần nữa gật đầu nói.

- Tháp Thí Luyện tất cả có chín tầng, thông qua toàn bộ thí luyện là có thể nhận được truyền thừa cuối cùng?

- Ừm.

Ngô Hoa Dũng lần nữa gật đầu.

- Ngươi có biết thí luyện tầng thứ hai là tình huống như thế nào hay không?

- Không biết, ta còn không thể thông qua tầng thứ nhất.

Ngô Hoa Dũng cười khổ nói.

Vừa nghĩ tới đó, trong lòng của hắn cũng là một trận bi thương.

Đường Hùng cau mày, lấy thực lực của hắn, muốn đối phó với 10 Yêu thú cùng cảnh giới với hắn đương nhiên không có gì khó.

Nhưng là đây mới là tầng thứ nhất của Tháp Thí Luyện, mà thí luyện lại tất cả có chín tầng.

- Sư huynh Tần Hạo, ngay ở phía trước, ta nhìn thấy rồi, thật là lớn!

Đúng lúc này, một âm thanh kích động hưng phấn từ đằng xa truyền tới.

- Nhanh lên, tất cả nhanh lên, đừng để người khác vượt lên trước.

Hàn quang trong mắt Đường Hùng lóe lên, nhìn về hướng âm thanh truyền đến.

Nhưng hắn không thấy gì cả!

Chủ yếu là phương hướng âm thanh truyền tới là từ một bên khác, mà Tháp Thí Luyện lại quá lớn, chặn ánh mắt của hắn, hắn cũng không có thấu thị nhãn gì đó.

Nhưng mà từ âm thanh này, hắn cũng hiểu, người tới hẳn là một đoàn người Vô Cực tông.

- Nhanh lên, tất cả đi nhanh một chút, vây quanh cửa vào cho ta, không được để cho người khác đi vào, truyền tin cho những người khác của Vô Cực tông, bảo bọn hắn mau chạy tới đây.

Âm thanh kích động của Tần Hạo vang lên.

Hắn chưa bao giờ thấy công trình kiến trúc lớn như thế, cho dù là đại điện tông chủ của Vô Cực phong bọn họ cũng không lớn bằng.

Nếu như lúc trước, trong di tích xuất hiện công trình kiến trúc lớn như vậy thì chỉ sợ đã sớm bị người phát hiện.

Bình Luận (0)
Comment