Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 169 - Chương 169. Cục Thế

Chương 169. Cục Thế Chương 169. Cục Thế

Bóng người Đường Hùng xuất hiện trên một mảnh thổ địa màu đen mênh mông, hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, vẻ mặt không có chút thay đổi nào.

Tất cả những chuyện này, hắn đã biết từ lúc ở bên ngoài.

Cảm thụ được thông tin trong đầu, khóe miệng Đường Hùng lộ ra một đường cong.

- Quả nhiên là như vậy, Tháp Thí Luyện có tổng cộng chín tầng, sau khi thông quan toàn bộ sẽ có thể đạt được truyền thừa cuối cùng, để ta xem thử Tháp Thí Luyện này đến tột cùng thế nào, có thể ngăn cản tốc độ tiến lên của ta hay không?

Trong tay của hắn xuất hiện một thanh trường kiếm.

- Ta muốn mở ra thí luyện.

Phía trên mặt đất màu đen xuất hiện 10 con Yêu thú Sói màu đen, khí tức trên người mỗi một con Yêu thú đều không yếu hơn khí tức trên người hắn.

- A, cùng cảnh giới với ta à.

Khóe miệng Đường Hùng lộ ra một tia cười lạnh, tay hắn cầm trường kiếm, bóng người như gió, tấn công về hướng 10 con Yêu thú kia.

- Đây là nơi nào?

Tần Hạo nhìn mặt đất màu đen vô biên vô tận trước mắt, trong lòng có chút mờ mịt.

Cái này hoàn toàn không giống trong tưởng tượng của hắn.

Hắn vốn cho rằng sau khi đi vào sẽ gặp Đường Hùng canh giữ ở cửa vào, nhưng sau khi đi vào lại căn bản không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, ngay cả vũ khí vốn ở trong tay của hắn cũng biến mất không thấy đâu nữa.

Đúng lúc này, trong đầu của hắn xuất hiện một đoạn thông tin.

- Tháp Thí Luyện, chín tầng thí luyện, thông quan, nhận được truyền thừa cuối cùng. . .

Ý niệm Tần Hạo khẽ động, trong tay hắn xuất hiện một cây Phương Thiên Họa Kích.

- Ý thức thể à, hắc hắc, Đường Hùng, truyền thừa này nhất định sẽ thuộc về ta.

. . .

Bên ngoài Tháp Thí Luyện.

Bốn phía cửa vào đều có một tên đệ tử của Vô Cực tông đang bảo vệ.

- Sư huynh Vũ Văn, bây giờ chúng ta nên làm gì, có nên đi vào giúp sư huynh Tần Hạo hay không?

Một tên đệ tử của Vô Cực tông lên tiếng hỏi, trong mắt hắn lóe lên một tia tham lam không dễ phát giác.

- Người cách chúng ta gần nhất đại khái còn bao lâu nữa sẽ đến?

Vũ Văn Vũ không lập tức trả lời, mà lại mở miệng hỏi.

- Khoảng cách gần nhất chính là mấy người Vương sư đệ, có lẽ còn cần khoảng hai mươi phút nữa mới có thể đến.

- Còn phải hai mươi phút nữa mới đến sao? Vậy chúng ta đợi thêm hai mươi phút nữa.

Vũ Văn Vũ trầm ngâm một lát, mở miệng nói.

Hắn cũng hiểu rõ, bằng vào mấy người Vô Cực tông bọn họ thì sẽ không ngăn được tất cả mọi người, cho dù toàn bộ đệ tử Vô Cực tông đều tới thì cũng không ngăn được.

Chỉ riêng số đệ tử của Liệt Diễm tông và An gia liên hợp lại thôi thì Vô Cực tông bọn họ cũng đã chưa chắc có thể ngăn được.

Tuy Vô Cực tông bọn họ đã đạt thành hiệp nghị liên minh với An gia, cùng đối phó Đường Hùng, nhưng ở trước mắt cơ duyên như thế này, hiệp nghị ngoài miệng như vậy sẽ không có tác dụng gì.

Bây giờ, chuyện bọn họ có thể làm chỉ là giảm bớt những người khác tiến vào, và trì hoãn đầy đủ nhiều thời gian mà thôi.

. . .

- A, không gì hơn cái này.

Khóe miệng Đường Hùng khẽ nhếch, một kiếm chém giết một con Yêu thú Sói sau cùng.

Theo một con Yêu thú Sói sau cùng bị đánh giết, một đạo bạch quang bắn vào thân thể của hắn, tại chỗ cũng xuất hiện một cánh cửa màu trắng.

Đồng thời, một âm thanh lạnh lẽo vang lên:

- Chúc mừng người thí luyện thông qua thí luyện tầng thứ nhất, người thí luyện có thể nghỉ ngơi tại chỗ một giờ trước khi tiến hành khiêu chiến tầng tiếp theo.

Đường Hùng trực tiếp đi về hướng cánh cửa màu trắng, không có chút ý định nghỉ ngơi nào.

Đánh giết 10 con Yêu thú cùng cảnh giới, đối với những người khác nói có lẽ là một chuyện khó khăn, nhưng đối với hắn thì hoàn toàn không có bất kỳ độ khó nào, tối đa chỉ là tiêu hao một chút linh lực và thời gian mà thôi.

Thực lực của 10 con Yêu thú đó kém hơn Yêu thú cùng cảnh giới bên ngoài một chút.

Huống chi bên ngoài còn có đệ tử của Vô Cực tông, nói không chừng lúc này cũng đã có người đi vào rồi.

Tuy hắn cảm thấy truyền thừa của Tháp Thí Luyện này trừ hắn ra thì không ai có thể giành được nữa, nhưng khó đảm bảo sẽ không xảy ra biến cố nào khác, vẫn là sớm cầm được truyền thừa vào tay mới tốt.

Trước mắt trở nên mở hồ, sau đó hắn nhìn thấy mặt đất trước mặt đã biến thành một mảnh màu đỏ thắm, nhiệt độ xung quanh cũng tăng lên không ít.

- Thí luyện tầng thứ hai bắt đầu!

Theo âm thanh lạnh như băng vang lên, Đường Hùng đã nhìn thấy cách đó không xa xuất hiện 10 con Ngưu Yêu, mỗi con Ngưu Yê u cao gần ba mét, bộ lông màu đỏ, trên đầu là một đôi sừng ngưu uốn lượn sắc bén, mắt bò phiếm hồng, trên người tỏa ra khí tức cuồng bạo.

- Xích Hỏa Chiến Ngưu!

Đường Hùng nhíu mày.

Hắn liếc mắt một cái đã nhận ra chủng Yêu thú này, theo ghi chép thì Xích Hỏa Chiến Ngưu nhất tộc này, mỗi một con đều da dày thịt béo, lực lượng cực kỳ lớn, mà lại cực kỳ hiếu chiến.

Trong cùng cảnh giới tuyệt đối xem như một chủng loại khó chơi.

Mà khí tức trên người mỗi một con Xích Hỏa Chiến Ngưu trước mặt hắn đều có cảnh giới tương đương với Huyền Nguyên cảnh tầng sáu.

Tuy hắn có tự tin có thể chém giết những con Yêu thú này, nhưng cũng phải hao phí một chút sức lực.

Mà lúc này mới chỉ là thí luyện tầng thứ hai của Tháp Thí Luyện.

- Bò....ò... ~ bò....ò... ~

Căn bản không cho Đường Hùng nhiều thời gian suy nghĩ, 10 con Xích Hỏa Chiến Ngưu với đôi mắt bò đỏ ngầu, lỗ mũi phun ra khí trắng, bốn vó đạp trên mặt đất màu đỏ thắm đã nhanh chóng phóng về phía Đường Hùng.

Mặt đất đều rất giống như đang rung động, 10 con Yêu thú lại chạy ra khí thế thiên quân vạn mã.

- Ầm ầm. . .

Khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần, một con Xích Hỏa Chiến Ngưu chạy trước tiên, đỉnh lấy một đôi sừng ngưu sắc bén, mắt bò hiện ra đỏ như máu phóng tới Đường Hùng.

Bình Luận (0)
Comment