Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 174 - Chương 174. Cướp Trắng Trợn

Chương 174. Cướp Trắng Trợn Chương 174. Cướp Trắng Trợn

Một bên khác.

- Phanh phanh phanh. . .

Liên tiếp âm thanh té xuống đất vang lên.

- Đại ca, giống như lại có người đi vào rồi.

- Đại ca là những người kia của Vô Cực tông.

Vương Thị Ngũ Kiệt và đệ tử của mấy tông phái khác, trước tiên đã nhìn thấy mười mấy bóng người hôn mê nằm trên mặt đất.

Ngay sau đó, bọn họ lại nhìn thấy hai người áo đen tiến vào.

Vương Thị Ngũ Kiệt cùng với người khác vừa nhìn thấy hai người áo đen đó thì nhất thời cùng nhau lui ra sau mấy bước.

- Chư vị, hai huynh đệ chúng ta ngày thường vẫn luôn rất nghèo, hôm nay muốn mượn chư vị một chút tư nguyên, không biết ý chư vị như thế nào?

Một người áo đen trong đó mở miệng nói.

- Các ngươi muốn làm gì? Các ngươi đây là đang cướp bóc, trên người chúng ta nào có cái gì. . .

- Tam đệ, im miệng!

- Đúng vậy, tam ca, ngươi thì chớ nói chuyện.

- Chư vị cần phải hiểu rõ lại nói tiếp.

Âm thanh lạnh lùng từ trong miệng một người áo đen khác truyền ra.

Hắn còn cố ý đi tới bên cạnh đệ tử của Vô Cực tông, ý tứ không cần nói cũng biết.

Mấy người Vương Đại Tráng nhìn mặt đất một chút, mười đệ tử của Vô Cực tông té xỉu trên mặt đất kia, quần áo có chút xốc xếch, bên hông trống rỗng.

- Hai vị hảo hán, chuyện này là chuyện nên làm, vừa vặn trên người của ta còn có một số tư nguyên dư thừa, vừa vặn cho hai vị.

Vương Đại Tráng lấy túi trữ vật bên hông xuống, đưa cho một người áo đen trong đó.

- Ừm, không tệ, mấy người các ngươi thì sao?

- Còn thất thần làm gì, còn không mau giao tư nguyên dư thừa trên người cho hai vị hảo hán đi.

Vương Đại Tráng quát mấy đệ đệ của mình.

- Chúng ta lập tức cho.

Cuối cùng những người này đều nộp ra túi trữ vật trên người, trong đó có hai người không chỉ có một túi trữ vật.

Nhìn thấy hai tên người áo đen đều đã đi ra ngoài, mọi người cùng nhau thở dài một hơi.

- Đại ca, lần này Vương Thị Ngũ Kiệt chúng ta triệt để lật xe.

Vương Tam Tráng phàn nàn nói.

- Dù sao cũng tốt hơn những người kia của Vô Cực tông.

Vương Đại Tráng chép miệng nói.

Đương nhiên, thật ra trong lòng của hắn lại đang thở dài một hơi, dù sao trên người hắn còn có giấu một không gian giới chỉ, một số quan trọng tư nguyên đều ở đó.

Nếu như vừa rồi bọn họ phản kháng, nói không chừng không gian giới chỉ kia trên người hắn cũng sẽ bị lấy đi.

Đồng thời, Vương Đại Tráng đã quyết định rồi, sau khi trở về nhất định phải quản giáo lão tam thật tốt, tính cách này thật sự là quá không ra gì.

- Đại ca, ngươi nói hai người áo đen này là ai? Bọn họ đến đây để làm gì?

Vương Tứ Tráng mở miệng hỏi.

- Chỉ sợ là vì truyền thừa bảo địa, có lẽ đây căn bản là một cái bẫy.

- Vậy chúng ta nhanh truyền tin cho những sư huynh đệ khác đi?

- Không truyền tin được, ta đã thử rồi.

. . .

- Thí luyện tầng thứ tư bắt đầu.

Bóng người Đường Hùng xuất hiện ở trong một cánh rừng rậm rạp, hắn nhìn mười con yêu thú trống rỗng xuất hiện ở trên cây khô.

Thân thể bọn chúng nhỏ nhắn xinh xắn, da lông màu tím, ở giữa xen lẫn một số đường vân màu trắng, trên đầu lông xù tròn, hai con mắt cũng hiện ra màu tím.

Khí tức trên người mỗi còn đều không kém gì Huyền Nguyên cảnh tầng tám.

- Tử Điện Điêu, thấy màu sắc trong mắt của bọn chúng, chỉ sợ đã đã thức tỉnh thiên phú chủng tộc.

Khi Đường Hùng nhìn đến thân ảnh màu tím, lông mi hơi nhíu lại.

Tuy thân thể của Tử Điện Điêu nhỏ nhắn xinh xắn, không có lực phòng ngự cường đại như Xích Hỏa Chiến Ngưu, cũng sẽ không thể phi hành ở trên bầu trời như Liệt Hỏa Điểu như thế, nhưng tốc độ của bọn nó tuyệt đối là bài danh hàng đầu trong số Yêu thú cùng cảnh giới.

Nhất là Tử Điện Điêu đã thức tỉnh thiên phú chủng tộc, tốc độ của bọn chúng sẽ nhanh hơn, thậm chí còn có thể sử dụng tia chớp để tấn công kẻ địch, tạo thành tê liệt đối với đối thủ, sát thương và lực công kích cũng không yếu.

- Vù!

Bóng người màu tím giống như một thiểm điện, nhanh chóng tấn công về hướng Đường Hùng.

Đồng tử Đường Hùng híp lại thật chặt, thân thể uốn éo, lấy chỉ trong gang tấc tránh thoát thân ảnh màu tím tấn công.

Đồng thời, trường kiếm trong tay hắn đã phản xạ có điều kiện chém về hướng thân ảnh màu tím.

Đáng tiếc, trường kiếm căn bản là không chạm được thân ảnh màu tím.

- Vù vù vù...

Đúng vào lúc này, chín còn Tử Điện Điêu còn lại cũng kích xạ qua, nhanh chóng tấn công về hướng Đường Hùng.

- Đáng chết!

Đường Hùng thấy thế, sau lưng mở rộng ra một đôi cánh như mộng ảo, nhẹ nhàng đập một cái, cả người hắn đã bay thẳng tắp về hướng bầu trời.

Hắn thật sự không nắm chắc mình có thể hoàn hảo không chút tổn hại tránh thoát công kích của chín Tử Điện Điêu.

- Chi chi C-K-Í-T..T...T.

Mười con Tử Điện Điêu đứng thẳng ở trên nhánh cây, mỏ to con mắt màu tím, nhìn Đường Hùng ở giữa không trung.

- Xuy xuy...

Đột nhiên, mười đạo tia chớp màu trắng lấy thế như sét đánh, kích bắn về hướng Đường Hùng giữa không trung.

Chỉ thấy bóng người Đường Hùng ở giữa không trung giống như một Linh Hầu, né tránh mười đạo thiểm điện kia.

Nhưng dù thân ảnh của hắn có linh hoạt thì cũng vẫn như cũ bị một thiểm điện đánh trúng vào cánh tay trái.

“Ầm” một tiếng.

Ống tay áo cánh tay hắn bị xé toạt, nơi bị Thiểm Điện Kích kích trúng cũng biến thành cháy đen.

- Muốn chết!

Đường Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, ánh mắt tràn ngập lửa giận nhìn mười con Tử Điện Điêu có chút uể oải kia.

Hiển nhiên, mười đạo công kích thiểm điện vừa rồi cũng tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với Tử Điện Điêu, căn bản là không có cách nào liên tục công kích.

- Hừ, bây giờ đến lượt ta! Liệt Dương Chiến Thể! Liệt Dương Phần Thiên!

Đường Hùng hét lớn một tiếng, da của hắn bắt đầu trở nên đỏ thẫm, tóc cũng biến thành màu đỏ thắm, một vòng mặt trời ngưng tụ sau lưng hắn.

Bình Luận (0)
Comment