Chỉ thấy hắn vung tay lên, mặt trời nghiền ép về hướng rừng cây, ven đường những nơi nó đi qua, không khí phát ra tiếng nổ vang "Xuy xuy", ánh lửa ngập trời.
- Chi chi C-K-Í-T..T...T...
Tử Điện Điêu nguyên bản đứng ở trên nhánh cây cũng cảm nhận được nguy hiểm, ào ào lui về phía sau nhưng thiểm điện.
- Đùng...
Mặt đất rung động, rừng cây nháy mắt bị đốt cháy, một luồng khí lãng nóng rực bắn lên trên bầu trời.
Hai vòng mặt trời lần nữa ngưng tụ ra, hai tay Đường Hùng vung lên, hai vòng mặt trời lần nữa nện về hướng rừng cây phía dưới.
- Đùng...
- Đùng…
...
- Chúc mừng người thí luyện thông qua thí luyện tầng thứ ba, người thí luyện có thể nghỉ ngơi tại chỗ một giờ lại tiến hành khiêu chiến.
Tần Hạo thở hồng hộc nằm phía trên mặt đất màu đỏ sậm, hắn tiêu hao thật sự là quá lớn.
Lúc này, quần áo của hắn đã rách tả tơi, tóc đã không còn, trên người cháy đen một mảnh.
May mà hắn đã thành công thông qua được thí luyện tầng thứ ba.
- Ha ha, cũng không biết hiện tại Đường Hùng có thông qua thí luyện tầng thứ ba hay không?
...
- Những người khác đâu?
Bóng người Phương Lỗi xuất hiện ở lối vào Trấn Ma Tháp, hắn lại không thấy được những người khác.
Nhưng không đợi hắn suy nghĩ nhiều thì đã bị người khác đánh ngất xỉu.
Túi trữ vật, không gian giới chỉ trên người hắn vơ vét một phen, động tác cực kỳ thành thạo.
- Kéo đi!
- Vâng!
- Ầm!
- Lại một người tiến vào.
...
- Lạc sư huynh, chúng ta sắp đến, không liên lạc với sư đệ được, có thể hắn đã bị người của Vô Cực tông phát hiện, đã tao ngộ bất trắc.
- Ừm, ta đã biết, ta sẽ báo thù cho hắn.
- Dừng lại, phía trước không thích hợp, giống như là trận pháp?
Bỗng nhiên, Lạc sư huynh phía trước nhất la lớn.
- Lạc sư huynh, sao nơi này lại đột nhiên xuất hiện trận pháp, có phải người của Vô Cực tông đang đối phó với Đường Hùng ca ca hay không?
Hỏa Liên nhìn thấy tình cảnh này thì nhất thời thì gấp.
- Cả ngày chỉ biết Đường Hùng ca ca, Đường Hùng ca ca, trước kia ngươi không phải như vậy, tại sao từ khi Đường Hùng xuất hiện thì ngươi lại biến thành như vậy rồi?
Lạc sư huynh nhìn thoáng qua Hỏa Liên, trong lòng hắn rất không hiểu.
Nhưng mà hắn vẫn lên tiếng nói:
- Sư muội đừng nóng vội, sư đệ Đường Hùng khẳng định sẽ không sao, đệ tử của Vô Cực tông làm như vậy, chỉ sợ là phát hiện tung tích của sư đệ Đường Hùng, bây giờ đang đối phó hắn, chỉ cần chúng ta...
- Vậy thì Lạc sư huynh còn đứng ngây đó làm gì, chúng ta nhanh đi vào giúp Đường Hùng ca ca đi!
Hỏa Liên nghe thấy Lạc sư huynh nói như vậy, nhất thời càng gấp hơn, thân ảnh của nàng phóng thẳng vào trong trận pháp.
- ...
Lạc sư huynh không còn gì để nói.
Nhưng hắn nhìn thấy Hỏa Liên xúc động xông vào như vậy thì thì vẫn nói với mấy người bên cạnh:
- Đi, chúng ta cũng đi vào thôi.
Nếu không phải nàng là con gái của tông chủ, có một vị gia gia là Thái Thượng trưởng lão, Lạc mỗ hắn tuyệt không nuông chiều như vậy.
Mấy người bóng người nhanh chóng xông vào trong trận pháp.
- Sư muội Hỏa Liên , chờ mấy người chúng ta một chút, cẩn thận có bẫy.
...
- Ai, lại có một người tiến vào.
Vương Thị Ngũ Kiệt nhìn một đại mỹ nữ bị ném vào, trong lòng một mảnh bi thương.
Hai người kia thật sự là quá nhẫn tâm, ngay cả đại mỹ nữ như vậy mà cũng nói ném là ném.
Cũng không biết sau cùng mấy người bọn họ sẽ có kết cục gì?
- Sư tôn, bên trong hình như đã không còn mấy người?
- Ừm, chỉ còn lại ba người.
Vương Đằng gật đầu đáp lại.
- Sư tôn, đến lúc đó Đường Hùng đi ra, ta muốn chiến đấu với hắn một lần.
Ngô Hoành dùng ánh mắt kiên định nhìn sư tôn nói.
Vương Đằng nhìn ánh mắt kiên định của nhị đồ đệ Ngô Hoành, cuối cùng gật đầu nói:
- Tốt!
Tuy Vương Đằng cho rằng, biện pháp tốt nhất để đối phó với khí vận chi tử chính là trực tiếp lấy vũ lực mạnh mẽ tuyệt đối chém giết, nhưng cân nhắc đến dưới tình huống không biết Đường Hùng có thủ đoạn gì, để Ngô Hoành thăm dò một chút cũng tốt.
Mà hắn cũng không cho rằng một kích đã có thể chém giết khí vận chi tử, đối phó khí vận chi tử thì phải bức ra một chút xíu lá bài tẩy của bọn hắn, không thể giống như đối phó những người khác được.
- Cảm ơn sư tôn thành toàn!
- Nhớ kỹ, không được bại lộ thân phận.
- Vâng, sư tôn!
...
- Lạc sư huynh, sao lại không đi ra được?
- Sư muội Hỏa Liên đừng nóng vội, đợi sư huynh ta phá trận pháp này.
Lạc sư huynh cực kỳ tự tin nói.
Hắn thuở nhỏ đã có thiên phú về trận pháp nhất đạo, trong thế hệ trẻ tuổi, hắn tuyệt đối được xưng tụng là trận pháp đại sư.
Xem xét lại trong mười vị đệ tử chân truyền của Vô Cực tông, trên trận pháp nhất đạo, cũng chỉ có Vũ Văn Vũ của Thông U phong có thể phân cao thấp với hắn.
Có điều hắn tin tưởng, phía trên trận pháp nhất thì hắn vẫn nhỉnh hơn một chút.
Sau mười phút.
- Lạc sư huynh, còn không thể phá trận này sao?
Hỏa Liên ở bên cạnh lên tiếng hỏi.
- Sư muội Hỏa Liên đừng nóng vội, sư huynh ta còn cần một chút thời gian, không ngờ lại tạo nghệ trận pháp của Vũ Văn Vũ của Thông U phong đã tiến thêm một bước.
Trên mặt Lạc sư huynh vẫn treo nụ cười ung dung như cũ.
Sau hai mươi lăm phút.
- Lạc sư huynh, còn không thể phá trận này sao?
Hỏa Liên hỏi lần nữa.
- Sư muội đừng nóng vội, sư huynh còn cần một chút thời gian, không ngờ tạo nghệ trận đạo của Vũ Văn Vũ đã đạt đến trình độ này.
Lúc này, trên mặt Lạc sư huynh đã hiện đầy vẻ ngưng trọng.
Sau năm mươi phút.
- Lạc sư huynh...
- Không thể nào, chuyện này tuyệt đối không thể nào, tại sao Vũ Văn Vũ hắn lại có thể có bản lãnh như thế, ta tuyệt đối không tin.
Không đợi Hỏa Liên nói hết lời, Lạc sư huynh đã hô to lên.
Lúc này, hai mắt của hắn trừng to như chuông đồng, trên trán chảy đầy mồ hôi, vẻ mặt tái nhợt, tinh thần mỏi mệt, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin.