Nuốt một viên Hồi Linh Đan vào bụng, Ngô Hoành vung đại chùy lên, hét lớn một tiếng:
- Chết đi cho ta!
Chỉ thấy một chùy ảnh to lớn xuất hiện, hư không rung động, theo Ngô Hoành nện xuống, chùy ảnh lấy thế như Thái Sơn nghiền ép về hướng Đường Hùng.
- Kiếm đoạt thiên địa!
Đường Hùng thấy thế thì không dám lơ là chút nào, linh lực trong cơ thể mãnh liệt đưa vào bên trong trường kiếm Thánh khí, hắn vung tay lên, một kiếm quang càng thêm chói mắt chém về hướng chùy ảnh.
- Đùng. . .
Kiếm quang và chùy ảnh va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ vang rung trời, không khí liên tục nổ vang, khí lãng mạnh mẽ khuếch tán ra xung quanh, quét sạch tất cả xung quanh.
Hai đạo công kích giằng co giữa không trung, trong lúc nhất thời lại bất phân cao thấp.
Đúng lúc này, Phương Húc ở bên cạnh xuất thủ.
- Khấu Thiên Môn!
Một đạo thương ảnh màu bạc trắng xuất hiện, thương ảnh giống như xuyên thấu hư không, đâm rách thời gian, chỉ trong nháy mắt, thương ảnh đã xuất hiện ở trước mặt Đường Hùng.
Nhìn thương ảnh càng lúc càng lớn trong con mắt, trong lòng Đường Hùng dâng lên một cảm giác khủng hoảng to lớn.
Đây là lần đầu tiên hắn cách gần tử vong như thế từ lúc chào đời tới nay, cho dù vừa rồi bị nhiều ngọc phù công kích oanh tạc như vậy thì hắn cũng chưa từng xuất hiện loại khủng hoảng này.
Hắn theo bản năng đưa tay trái ra ngăn cản thương ảnh.
- Phốc phốc!
- A!
- Chủ nhân!
- Đùng!
- Ầm!
Máu tươi bay lả tả giữa không trung, thân thể của Đường Hùng bị đánh bay ra ngoài, ngã mạnh trên mặt đất.
- Chết đi cho ta!
Ngô Hoành và Phương Húc không buông tha cái cơ hội tốt này, hai đạo công kích cùng lúc về hướng Đường Hùng đang ngã trên mặt đất.
- Đùng!
Mà đúng lúc này, mặt đất lại đột nhiên nổ tung, một con Yêu thú cơ thể cao bốn, năm mét từ trong lòng đất chui ra, ngăn cản trước mặt Đường Hùng.
- Đinh đinh!
Hai đạo công kích rơi vào lân giáp phía trên thân thể của Yêu thú, phát ra một loạt tiếng kim thiết va chạm.
Chỉ thấy hình thể của con Yêu thú này cao gầy, tứ chi to ngắn, có móng vuốt sắc bén, bên ngoài cơ thể nó có một tầng vảy giáp màu đen thật dày, trên người tỏa ra một khí tức kinh khủng.
- Đây là Xuyên Sơn Giáp sao?
Vương Đằng nhìn Yêu thú đột nhiên xuất hiện, trong lòng cũng lấy làm kinh hãi, trước khi Yêu thú này xuất hiện, tinh thần lực của hắn lại không dò xét được sự tồn tại của nó.
- Để ta xem các ngươi sẽ chết như thế nào!
Đường Hùng từ dưới đất bò dậy, vẻ mặt dữ tợn nhìn Phương Húc và Ngô Hoành nói.
Chỉ thấy lúc này ở mi tâm hắn có một vết máu, trên mặt thất khiếu chảy máu, cánh tay trái bị xuyên thủng, máu me đầm đìa, khí tức trên người cực kỳ uể oải, có thể nói là cực kỳ thê thảm.
Tuy con Yêu thú đột nhiên xuất hiện này cũng làm cho hai người bọn họ kinh hãi, nhưng vừa nghĩ tới sư tôn dang ở bên cạnh thì trong lòng cả hai lại an định hơn không ít.
- Quả nhiên, đây chính là chỗ đáng sợ của khí vận chi tử mà sư tôn nói tới sao?
Trong lòng hai người âm thầm suy nghĩ.
Một khi khí vận chi tử sắp tử vong thì sẽ xuất hiện các loại ngoài ý muốn, ví dụ như cường giả đi ngang qua, thuận tay cứu, thiên hàng vẫn thạch, thiên ngoại phi kiếm, thông đạo không gian. . .
Lần trước, Diệp Viêm kia cũng là như thế, nếu không phải sư tôn ở trong bóng tối bảo vệ thì chỉ sợ bọn họ chỉ có thể trọng thương chạy trốn.
- Giết bọn hắn cho ta!
Theo âm thanh trầm thấp của Đường Hùng vang lên, Yêu thú trước người hắn cũng theo đó bắt đầu chuyển động.
Một cái miệng to như chậu máu mở ra, một quang trụ màu đen lấy thế như sét đánh bắn về phương hướng Phương Húc và Ngô Hoành.
- Hừ!
Vương Đằng hừ lạnh một tiếng, bóng người đột nhiên biến mất, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Phương Húc và Ngô Hoành.
- Thiên Đế Quyền!
Khí tức trên người hắn bạo phát, đánh ra một quyền.
Một nắm đấm lập lòe ánh sáng màu vàng xuất hiện, rung động hư không, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đánh về hướng quang trụ màu đen.
- Đùng. . .
Quang trụ màu đen vỡ nát trong nháy mắt, nắm đấm lập lòe ánh sáng màu vàng dư thế không giảm đánh về hướng Yêu thú Xuyên Sơn Giáp.
- Rống!
Yêu thú nổi giận gầm lên một tiếng, vẫy đuôi một cái, đập về hướng nắm đấm lập lòe ánh sáng màu vàng.
- Bành!
- Rống!
Yêu thú phát ra một tiếng gầm nhẹ thống khổ, cái đuôi của nó trực tiếp bị đánh thành thịt nát, phần đuôi máu me đầm đìa.
- Rầm rầm rầm!
Lại là ba nắm đấm lập lòe ánh sáng màu vàng xuất hiện, lấy thế nghiền ép đánh về hướng Yêu thú Xuyên Sơn Giáp.
- Chủ nhân mau tránh ra!
Âm thanh của Ngũ Đạo Mai điên cuồng vang lên trong đầu Đường Hùng.
Đường Hùng thấy thế cũng không dám chậm trễ, hắn lập tức thi triển thân pháp, lui về phía sau.
- Rầm rầm rầm. . .
- Rống ~
Đại địa tại rung động, khí lãng đang lăn lộn, máu tươi bắn tung tóe, rống lên một tiếng rồi biến mất.
Một bộ thi thể huyết nhục mơ hồ, lẳng lặng nằm trên mặt đất, trên người đã không có một tia khí tức sinh mệnh.
- Sư tôn quả nhiên thật mạnh!
Nhìn lấy sư tôn chỉ hời hợt đánh ra mấy quyền đã đánh chết Yêu thú khí tức cường đại, trong lòng hai người không khỏi cảm thán.
- Mẹ nó, thật đặc biệt là lão ngân tệ, tu vi rõ ràng là Địa Võ cảnh tầng chín, lại giả trang thành tiểu gia hỏa Huyền Nguyên cảnh, chẳng lẽ thời đại bây giờ đều như vậy hay sao?
Ngũ Đạo Mai khiếp sợ nhìn tình cảnh này, trong lòng âm thầm suy nghĩ.
Đường Hùng cũng đắng chát nhìn tất cả trước mắt, hắn vốn cho rằng có con Yêu thú thì hắn sẽ có thể triệt để giết chết người áo đen.
Nhưng ai mà ngờ được rằng, trong đó lại ẩn giấu một vị cường giả như thế.
Chẳng lẽ đây là trời muốn diệt hắn sao?
- Hả?
Vương Đằng nhíu mày, tinh thần lực của hắn cảm thấy có một đám người đang nhanh chóng chạy về hướng nơi này.
- Biến cố vẫn là. . .
Hắn lập tức làm ra quyết định, hai nắm đấm lập lòe ánh sáng màu vàng xuất hiện, nghiền ép về hướng Đường Hùng.
Cùng lúc đó, một đoàn người Liệt Diễm tông cũng đã chạy tới gần đó, thấy được một màn kinh thiên này.
Hỏa Liên càng kinh hô một tiếng:
- Đường Hùng ca ca! Không được!