Lối vào di tích liên tục có đệ tử từ đó xuất hiện, mỗi người đều cảm nhận được bốn vị cường giả từ giữa không trung nhìn chăm chú.
Sư đồ ba người Vương Đằng cũng lẫn vào ở trong đó, đi về hướng phương hướng Thiết Tâm tông.
- Có ba Địa Võ cảnh tầng chín và một vị Thiên Võ cảnh tầng một.
Rất nhanh, trong lòng Vương Đằng đã suy đoán thân phận của mấy người kia.
Vương Đằng vẫn có chút hiểu biết đối với cường giả trên mặt nổi của ba đại thế lực này.
Lúc trước, khi hắn đang chuẩn bị đối phó với Đường Hùng thì đã dò thăm rất nhiều tin tức.
Trong đó bao gồm vẻ bề ngoài và tu vi của cường giả thuộc ba đại thế lực này.
- Lão đầu ẩn giấu tu vi kia hẳn là lão thiết đầu.
Vương Đằng thầm nghĩ trong lòng.
Hắn cũng không sợ những người này, dù sao thì lấy thực lực tu vi của hắn lúc này, nói là quét ngang những người ở đây cũng không khoa trương chút nào.
Bây giờ hắn đang nghĩ là lập tức động thủ? Hay là chờ những người này trên đường trở về mới động thủ?
Lúc này, đệ tử của ba đại thế lực cũng từ trong di tích đi ra, bọn hắn vừa xuất hiện đã được cường giả của ba đại thế lực bảo vệ.
- Tần Hạo, Vũ nhi, có phải Đường Hùng đã chết hay không?
Phương Vô Ý truyền âm đối với hai người.
- Sư tôn, Đường Hùng đúng là đã chết rồi, nhưng mà không phải chúng ta giết.
Vũ Văn Vũ nói.
- Hả? Xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là những người kia của An gia giết?
Phương Vô Ý nghi hoặc hỏi.
- Cũng không phải.
Vũ Văn Vũ lắc đầu, sau đó hắn nói lại chuyện xảy ra trong di tích một lần.
- Ngươi nói là, trong di tích xuất hiện ba người áo đen không rõ thân phận, thực lực của bọn hắn rất mạnh, Đường Hùng là bị một người áo đen trong ba người đó giết chết à?
Phương Vô Ý nói.
- Đúng vậy, Phương sư thúc, chuyện này chính mắt chúng ta nhìn thấy, lúc ấy ta mới vừa đi ra khỏi nơi truyền thừa thì bị người áo đen đánh lén, sau đó một mực bị vây ở trong trận pháp, căn bản là không có cơ hội gặp Đường Hùng, chỉ là khi trận pháp bị phá, ta nhìn thấy một người mặc áo đen truy sát Đường Hùng, sau đó không bao lâu đã trở lại, lại giết chết Hỏa Liên trước mặt chúng ta.
Tần Hạo ở bên cạnh nói.
- Sư tôn, tu vi của người áo đen kia rất mạnh, có thể còn mạnh hơn người, thậm chí là tông chủ.
Vũ Văn Vũ nói bổ sung.
Tuy lúc ấy hắn chỉ từ xa cảm nhận được một luồng khí tức, nhưng hắn cảm thấy khí tức đó so với hắn sư tôn toàn lực bạo phát còn muốn tới khủng bố.
- Đệ tử hoài nghi bọn họ có thể là đến từ thế lực giống như Võ Các.
- Cái gì? Ngươi chắc chắn chứ?
Phương Vô Ý cả kinh nói.
- Đệ tử cũng chỉ là hoài nghi, cũng không có bất kỳ chứng cớ nào.
Vũ Văn Vũ nói.
Phương Vô Ý liếc nhìn mấy người thật sâu, cũng bắt đầu trầm tư.
Đường Hùng bỏ mình đương nhiên là chuyện tốt, nhưng hắn đang suy tính là có cần tiếp tục tham gia chuyện này hay không.
Dù sao thì hiện tại tất cả cũng có thể cho thấy, Đường Hùng chết không có bất cứ quan hệ nào với Vô Cực tông bọn hắn và An gia, tất cả đều là do ba người áo đen kia gây nên.
Ngược lại không phải là Vô Cực tông sợ Liệt Diễm tông, bọn họ qua nhiều năm như thế, đã sớm thù sâu như biển, nếu như có cơ hội thì đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội diệt đi đối phương.
Nhưng tình huống hiện tại lại là Đường Hùng đột nhiên có thêm một thúc thúc là Địa Võ cảnh tầng chín, chuyện này đã nói lên, lúc ấy bọn họ đã điều tra là sai lầm về tin tức của Đường Hùng, có thể thân phận của hắn đã sẽ không đơn giản như vậy.
Nếu như Vô Cực tông bọn họ tiếp tục tham gia vào việc này thì khó tránh khỏi sẽ sinh ra cừu hận với trưởng bối tồn tại sau lưng Đường Hùng kia.
Mà sau khi An gia lấy được tin tức này thì khẳng định sẽ lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
Phương Vô Ý nhất thời có chút khó có thể làm ra quyết định.
Sau đó, hắn trong bóng tối nói việc này với Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông.
- Ừm, ta biết rồi, tĩnh quan kỳ biến là được rồi.
Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông nói.
- Ta biết rồi, sư thúc.
. . .
- Tiểu Ngôn, trong di tích đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Có phải Đường Hùng đã thân vẫn rồi?
- Thái thúc công?
Tuy An Ngôn rất ngạc nhiên tại sao mấy người Thái thúc công lại tới đây, nhưng hắn vẫn là trả lời chi tiết:
- Lúc ấy Đường Hùng phát hiện một chỗ truyền thừa bảo địa. . . Chờ chúng ta chạy tới thì lại phát hiện truyền thừa bảo địa bị trận pháp bao phủ lại, vì lý do an toàn, ta mới không dẫn người tiến vào bên trong, mà lựa chọn rời khỏi.
- Có điều, sau đó căn cứ tình báo từ mật thám, Đường Hùng đúng là đã chết rồi, nhưng mà lại không phải chết ở trong tay mấy người Tần Hạo, mà chính là bị ba người mặc áo đen giết chết.
- Ngươi có biết thân phận của ba người áo đen đó không?
- Không biết, nghe nói ba người đó đều đeo mặt nạ ác quỷ.
. . .
- Ngươi nói cái gì? Ngươi nói Liên nhi đã bị một người mặc áo đen đánh chết à?
Bỗng nhiên, một âm thanh nổi giận từ phương hướng Liệt Diễm tông truyền ra.
- Đúng vậy, phó tông chủ, lúc ấy sư muội Hỏa Liên đã hấp hối, sau khi người áo đen kia trở về, không nói hai lời đã trực tiếp đập chết sư muội Hỏa Liên.
- Mà Liễu sư đệ muốn mang thi thể của sư muội Hỏa Liên đi cũng bị người đó giết chết.
Nói xong, nước mắt Lạc Thiên Dương đã chảy ra, âm thanh càng muốn bao nhiêu ủy khuất thì có bấy nhiêu ủy khuất.
Thật sự là người nghe rơi lệ, người gặp thương tâm!
- Đồ hỗn trướng, ta nhất định phải giết bọn hắn!
Một khí tức cuồng bạo từ trên người Hỏa Liệt bạo phát đi ra, bao phủ về hướng xung quanh.
- Tỉnh táo!
Hỏa Nộ gầm nhẹ một tiếng, ngăn con trai đang nổi giận lại.