Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 201 - Chương 201. An Gia Rút Khỏi Cuộc Chiến

Chương 201. An Gia Rút Khỏi Cuộc Chiến Chương 201. An Gia Rút Khỏi Cuộc Chiến

Trong lúc nhất thời, phía trên hoang nguyên Thanh Dã không ngừng vang lên tiếng rống giận dữ, uy áp cường đại liên tục giáng xuống, thậm chí còn có mấy đệ tử thuộc những tông môn khác đứng lại xem trò vui bị giết nhầm.

Nhưng mà lúc này, trưởng lão dẫn đội của những tông môn kia hiển nhiên đã không dám lên tiếng, bọn hắn sợ mình chỉ vừa mở miệng là sẽ bị cuốn vào trong trận đại chiến này.

- Tất cả mọi người không nên chạy loạn, mau trở lại!

- Lui về phía sau, đều lui về phía sau cho ta!

- Đi, chúng ta lập tức trở về tông môn!

- . . .

- Tần sư huynh, Vũ Văn sư huynh, chúng ta phải làm bây giờ?

- Mẹ nó, còn có thể làm gì nữa, nhanh liên hệ với tông chủ đi!

Một bên khác, đệ tử Liệt Diễm tông cũng bắt đầu liên hệ với trưởng bối trong tông môn của mình.

Mà bên phía An gia cũng là như thế.

- Thiết huynh, ta đến ngăn người của An gia lại, ngươi đối phó với Điền lão quỷ của Vô Cực tông là được rồi.

- Được!

Tuy hắn biết mình bị Hỏa Nộ lợi dụng, nhưng trong lòng Thiết lão đầu cũng tràn đầy tức giạn, nếu như không phải bị hai người này ngăn cản thì nói không chừng hắn đã tìm ra hung thủ sát hại Hùng nhi. Nhưng bây giờ làm trễ nải thời gian lâu như vậy, chỉ sợ ba người kia đều đã thừa cơ chạy trốn.

Có Hỏa Nộ thêm vào, tình thế lập tức trở nên vô cùng bất lợi đối với Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông.

Vốn dĩ hai người liên thủ cũng đã ở vào thế hạ phong, mà bây giờ lão giả An gia lại bị Hỏa Nộ ngăn cản, chỉ còn lại một mình Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông đơn đấu với lão thiết đầu, có thể thấy được tình thế của hắn khổ sở đến cỡ nào.

Cũng không lâu lắm, hắn đã bị lão thiết đầu đánh đến liên tục bại lui, trên người cũng xuất hiện một ít vết thương. Tuy những vết thương này không lớn, nhưng nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì hắn sớm muộn cũng sẽ xong đời.

Nghĩ đến đây, hắn vội vàng truyền âm nói với lão giả An gia:

- An huynh, nhanh để cho mấy vị kia của An gia các ngươi ra tay đi, ta sắp không kiên trì được nữa rồi.

- Chuyện này. . .

Trong lòng lão giả An gia lại có chút chần chờ.

Tuy hắn ra tay trợ giúp Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông ngăn cản lão thiết đầu, nhưng không có nghĩa là hắn cũng muốn kéo thao An gia xuống nước, chiến đấu với người của Liệt Diễm tông.

Về chuyện hợp tác tiêu diệt Đường Hùng trước đó, có thể để con cháu An gia liên thủ với đệ tử Vô Cực tông ở trong di tích thì chỉ là tranh đấu bình thường. Nhưng nếu như cao tầng bọn hắn trực tiếp khai chiến với người của Liệt Diễm tông thì đó chính là triệt để vạch mặt. Mà chỉ cần không phải triệt để vạch mặt, An gia bọn họ và Liệt Diễm tông sẽ có thể giảng hoà, dù sao thì địa vị của An gia bọn họ cũng có chút đặc biệt.

- Đùng!

Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông lần nữa bị đánh bay, trong miệng của hắn cũng phun ra một ngụm máu tươi.

- An huynh, ngươi còn đang chờ cái gì nữa?

- An huynh, thế nào? Chỉ cần An gia của ngươi đảm bảo không ra tay thì quan hệ giữa An gia các ngươi và Liệt Diễm tông chúng ta sẽ vẫn như trước kia, ngươi thấy thế nào?

Hỏa Nộ cũng truyền âm nói.

Trong mắt lão giả An gia lấp loé không yên, tuy trước đó mục tiêu của An gia bọn họ và Vô Cực tông là giống nhau, nhưng bây giờ, Đường Hùng đã chết, mục tiêu của bọn hắn cũng đã hoàn thành. Nếu như lúc này An gia bọn họ vẫn còn hợp tác với Vô Cực tông thì cũng không có ý nghĩa gì quá lớn.

Hơn nữa nhìn tình huống này có thể sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, An gia bọn họ tốt nhất vẫn nến lui ra, vừa vặn để người của Vô Cực tông và Liệt Diễm tông đánh với nhau một trận. Mặc kệ ai thua ai thắng thì cũng đều có lợi đối với An gia bọn họ.

- Được, ta đồng ý.

- Như thế, vậy thì cám ơn An huynh!

Lão giả An gia nhìn thoáng qua Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông đang hết sức chèo chống, trong mắt lóe lên một tia tiếc hận, nhưng trong mắt hắn lại không có chút áy náy nào.

Còn về việc lo lắng Liệt Diễm tông sẽ tiêu diệt Vô Cực tông thì đó là chuyện không thể nào xảy ra, cho dù có tăng thêm một cường giả Thiên Võ cảnh thì cũng không thể nào.

Chưa nói đến Vô Cực tông đã trải qua nhiều năm như thế, bố trí trận pháp hoàn thiện, mà căn cứ theo tình báo tuyệt mật An gia bọn họ dò thăm được, Vô Cực tông vẫn còn có một vị lão tổ còn sống.

. . .

Hoang nguyên Thanh Dã.

Lúc này, trên bầu trời có liên tục có khí thế mạnh mẽ từ đằng xa bay tới.

- Phương sư đệ, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì vậy, Điền sư thúc đâu rồi?

Tông chủ của Vô Cực tông vừa đi tới nơi này đã hỏi phong chủ Thông U phong Phương Vô Ý.

Sau khi hắn nhận được tin tức thì vội vàng mang theo mấy vị phong chủ từ trong tông chạy đến. Nhưng khi hắn đến thì bầu không khí ở đây lại có gì đó rất kỳ quái, hắn không chỉ không nhìn thấy Điền sư thúc, mà ngay cả Hỏa Nộ của Liệt Diễm tông và cường giả Thiên Võ cảnh thần bí kia cũng không nhìn thấy.

Cho nên trong lòng hắn mới suy đoán, có lẽ trận chiến đã kết thúc rồi?

- Tông chủ, lão nhân gia Điền sư bá đã thân vẫn!

Ngữ khí của Phương Vô Ý cực kỳ bi thiết nói.

- Cái gì?

Tông chủ của Vô Cực tông nghe được tin tức này thì thân thể cũng là hơi run một chút, một luồng khí tức cường đại từ trên người hắn bộc phát ra. Phải biết vị Điền sư thúc này chính là cường giả có tu vi Địa Võ cảnh tầng chín, ở Vô Cực tông bọn họ có thể được xem là đệ nhất nhân, nhưng bây giờ lại thân vẫn rồi.

- Là Hỏa Nộ của Liệt Diễm tông và cường giả Thiên Võ kia cảnh làm à?

Trong mắt tông chủ của Vô Cực tông như bắn ra lửa, hỏi.

Phải biết rằng, một cường giả Địa Võ cảnh tầng chín vẫn lạc tuyệt đối là một tổn thất trọng đại đối với Vô Cực tông bọn hắn.

Bình Luận (0)
Comment