- Ừm, lúc ấy. . . Rồi sau đó. . . Sau đó. . .
Phương Vô Ý nói đơn giản chuyện vừa xảy ra một lần cho tông chủ của Vô Cực tông nghe.
- Ngươi nói là lúc Điền sư thúc thân vẫn thì một cường giả đột nhiên xuất hiện xuất thủ giết chết cường giả Thiên Võ cảnh kia, cùng với hai cha con Hỏa Nộ của Liệt Diễm tông hay sao?
Lúc này, tông chủ của Vô Cực tông cũng bị chuyện này làm cho kinh hãi, khi hắn nghe thấy chuyện này thì trong lòng vẫn có cảm giác khó có thể tin được? Phải là cường giả gì mới có thể làm được chuyện như vậy chứ? Chẳng lẽ lại là cường giả Thiên Võ cảnh tầng chín, thậm chí là cường giả Vương cảnh hay sao?
- Đúng vậy, tông chủ, rất nhiều người đều nhìn thấy chuyện này xảy ra.
Phương Vô Ý gật đầu nói.
Tông chủ của Vô Cực tông không khỏi trầm mặc lại.
Sau khi tông chủ của Liệt Diễm tông nghe thấy trưởng lão trong tông môn kể lại chuyện này thì cũng trầm mặc lại không nói gì.
Lần này, có thể nói Liệt Diễm tông bọn họ đã tổn thất nặng nề, không chỉ đệ tử thiên tài bị giết, mà ngay cả Thái Thượng trưởng lão và phó tông chủ của tông môn cũng đều chết một vị. Nhưng vấn đề là, Liệt Diễm tông bọn họ lại còn không biết thân phận chân chính của hung thủ, nhưng cho dù có biết thì bọn họ có thể làm gì?
Chẳng lẽ bọn họ đi báo thù hay sao, có đánh thắng được mấy người áo đen đó hay không còn chưa biết được!
Nghĩ đến đây, hắn nhìn thoáng qua phương hướng Vô Cực tông một chút, sau cùng khoát tay chận lại nói:
- Thôi được rồi, chúng ta đi về trước đi.
Linh chu bay lên không trung, hóa thành một hồng quang bay về hướng Liệt Diễm tông.
Tông chủ của Vô Cực tông nhìn thoáng qua linh chu của Liệt Diễm tông, cũng không có ý định ra tay ngăn cản.
Tuy một vị Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông bọn họ thân vẫn là do Liệt Diễm tông gây nên, nhưng Liệt Diễm tông cũng đã chết một vị Thái Thượng trưởng lão và một vị phó tông chủ. Quan trọng nhất chính là, bên cạnh còn có An gia không rõ thái độ và vị cường giả tồn tại trong bóng tối kia nữa.
Không ai biết được vị kia đã chân chính rời khỏi đây hay chưa? Vị kia đến cùng có ý nghĩ gì? Nếu như thật sự khai chiến với Liệt Diễm tông thì chỉ sợ sau này tổn thất sẽ lớn hơn.
- Đi, chúng ta cũng trở về tông môn!
. . .
Sư đồ ba người Vương Đằng biến hóa thành dung mạo ban đầu trở về trong trang viên.
Vừa đi vào trang viên, ba người đã phát hiện Hổ Nữu đang chạy nhảy khắp nơi trong trang viên.
- Sư tôn, sư huynh, các ngươi trở về rồi à?
Hổ Nữu nhìn thấy sư tôn và hai sư huynh của mình trở về thì ánh mắt lập tức sáng lên, cô chạy thật nhanh về hướng ba người.
- Hổ Nữu, gần đây trong trang viên có xảy ra chuyện gì hay không?
Vương Đằng sờ lên cái đầu nhỏ của Hổ Nữu, cười hỏi.
- Sư tôn, trong trang viên không xảy ra chuyện gì cả, nhưng mà mấy người sư đệ và Đức gia gia đều không chơi cùng với Hổ Nữu.
Hổ Nữu trừng lấy một đôi mắt to tròn của mình, tố cáo ba người kia. Từ mấy ngày đầu, nàng cũng an tĩnh tu luyện được mấy ngày, nhưng mà cuối cùng vẫn không chịu nổi, không làm gì nên cả ngày chơi đùa một mình trong trang viên.
Vương Đằng nhìn Hổ Nữu một chút, nhưng hắn cũng không có ý trách cứ nàng, dù sao thì tuổi của nàng vẫn còn nhỏ, ham chơi là chuyện bình thường. Mà công pháp Hổ Nữu tu luyện lại cũng không cần tĩnh tâm tu luyện giống như những người khác, chỉ cần có thể hấp thu đủ số lượng thì tốc độ tu luyện vẫn rất nhanh.
- Sư tôn, đại sư huynh, nhị sư huynh các ngươi về đến rồi!
Đúng lúc này, Sở Chiếu từ trong phòng đi ra, liếc mắt đã nhìn thấy ba người Vương Đằng. Mà âm thanh âm thanh ngạc nhiên này của hắn cũng làm cho Triệu Thiên và Phương Đức đi ra.
- Sư tôn, sư huynh, thế nào rồi? Có giết chết khí vận chi tử kia hay không?
Sở Chiếu hưng phấn chạy ra hỏi.
Xung quanh nơi này có rất nhiều trận pháp khác nhau nên bọn họ ngược lại không lo lắng sẽ bị người khác nghe thấy bọn họ trò chuyện.
- Ừm, đã giết chết hắn.
Ngô Hoành trả lời.
- Nhị sư huynh, nhanh nói cho chúng ta nghe về tình huống lúc đó đi.
Triệu Thiên ở bên cạnh cũng mong đợi hỏi.
- Lúc ấy, sau khi chúng ta đi vào. . . Đường Hùng phát hiện một bảo địa truyền thừa, sư tôn mang theo chúng ta chạy tới. . .
Phương Húc kể lại từng chuyện đã xảy ra bên trong di tích, mấy người xung quanh nghe thấy vậy thì trong mắt liên tục thay đổi.
- Đại sư huynh, sau đó thì sao, thực lực của Đường Hùng kia đến cùng thế nào?
Sở Chiếu vội vàng hỏi.
- Thực lực của Đường Hùng đó đúng là rất mạnh, lúc ấy ta và nhị sư huynh của hai người các ngươi mới có thể ngăn chặn hắn được, mà lúc ấy, trên người hắn còn có một thanh Thánh khí tùy thân nữa.
- Thánh khí?
Mấy người liên tục kinh hô, quả nhiên không hổ là khí vận chi tử mà sư tôn liên tục nói phải cẩn thận, khí vận này cũng thật là quá cường đại, thậm chí ngay cả Thánh khí cũng có, phải biết, thanh Thánh khí trong tay nhị sư huynh vẫn là sư tôn cho.
Nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của mấy sư đệ sư muội, trên mặt Phương Húc không nhịn được lộ ra một tia tươi cười đắc ý. Trên người hắn cũng có một món Thánh khí, hơn nữa còn là Thánh khí Thánh giai cực phẩm.
Một lát sau, Phương Húc lại nói tiếp:
- Nhưng chỗ lợi hại nhất của Đường Hùng kia lại không phải thanh Thánh khí ấy, mà chính là lực lượng khí vận thần bí kia.
- Lúc ấy, ngay khi ta và nhị sư huynh của các ngươi tưởng là đã giết chết hắn thì lại đột nhiên xuất hiện một con Yêu thú tu vi tương đương với Thiên Võ cảnh, nếu lúc ấy không có sư tôn ra tay ngăn cản thì chỉ sợ ta và nhị sư huynh của các ngươi chỉ có thể chật vật chạy trốn giữ mạng.
- Đại sư huynh, thật sự là đột nhiên xuất hiện một con Yêu thú Thiên Võ cảnh à?
Sở Chiếu lên tiếng kinh hô.