Dù sao thì Yêu thú Thiên Võ cảnh cũng coi là Yêu thú cường đại, cho dù ở toàn bộ Đại Càn Vương Triều cũng vậy, người bình thường gặp phải nó chỉ có một con đường trốn, nhưng có thể chạy thoát hay không vẫn là do số trời.
- Đương nhiên rồi, bây giờ thi thể của con Yêu thú đó vẫn còn ở trong không gian giới chỉ của sư tôn đấy.
Đôi mắt to của Hổ Nữu nhất thời sáng lấp lánh nhìn về phía sư tôn.
- Được rồi, lát nữa ta sẽ cho ngươi.
Vương Đằng cười nói với Hổ Nữu.
- Ừm ân, cảm ơn sư tôn.
- Hắc hắc, nhưng mà đây vẫn còn không phải kinh khủng nhất, kinh khủng nhất là Đường Hùng kia vào thời khắc sống còn đã bạo phát ra tu vi Thiên Võ cảnh.
Phương Húc mang theo nét mặt sợ hãi, than nói.
- Mẹ nó! Đại sư huynh, không phải ngươi lừa ta đó chứ? Khí vận chi tử đáng sợ như vậy à?
Sở Chiếu không dám tin hỏi ngược lại.
Chuyện này cũng quá bất hợp lý rồi, nếu thật sự là như vậy thì còn đánh gì được nữa?
Triệu Thiên ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt đồng ý.
- Thật ra khí vận chi tử cũng không mạnh như trong tưởng tượng của các ngươi đâu, thực lực chân chính của bọn họ trong cùng cảnh giới cũng chỉ sàn sàn các ngươi mà thôi.
Đúng lúc này, giọng nói của Vương Đằng truyền tới.
- Chỗ đáng sợ nhất của khí vận chi tử vẫn là lực lượng khí vận của hắn, lúc gặp phải đại cơ duyên thì sẽ để cho khí vận chi tử đạt được nó, lúc gặp phải nguy hiểm thì lại trợ giúp bọn hắn biến nguy thành an.
- Đường Hùng kia cuối cùng có thể bộc phát ra thực lực cường đại như vậy là bởi vì trong thức hải của hắn có thần hồn của một vị cường giả, đây cũng là một loại biểu hiện của lực lượng khí vận.
- Đương nhiên, lực lượng khí vận trên người mỗi khí vận chi tử đều khác nhau, khí vận chi tử nào có lực lượng khí vận càng mạnh thì sẽ càng khó bị giết chết.
- Sư tôn, vậy thì có biện pháp nào đó có thể thấy được lực lượng khí vận trên người khí vận chi tử mạnh hay yếu không?
Triệu Thiên đột nhiên hỏi.
- Chuyện này. . . Tạm thời vẫn không có biện pháp gì có thể thấy được, nhưng vi sư vẫn đang thử sáng tạo ra công pháp như vậy, nói không chừng sau này sẽ có thể.
Vương Đằng suy nghĩ một chút rồi nói.
Chưa biết chừng sau này hệ thống sẽ khen thưởng thần thông hoặc là công pháp như vậy thì sao?
Còn về là hệ thống khen thưởng hay là Vương mỗ hắn tự lĩnh ngộ sáng tạo ra, như vậy có khác biệt gì sao?
Nghe nói như thế, ánh mắt của mấy đồ đệ nhìn Vương Đằng lại càng sùng bái.
- Sư tôn không hổ là sư tôn, lại muốn sáng tạo ra công pháp như thế này!
Tuy không biết sư tôn sáng tạo ra môn công pháp này đến tột cùng sẽ như thế nào, nhưng khẳng định là sẽ không kém.
Dù sao thì sư tôn có thể tùy ý lấy ra công pháp Thần giai mà.
Còn về có thể sáng tạo ra công pháp như vậy hay không thì có gì phải hoài nghi chứ?
Bọn họ tin tưởng, sư tôn nhất định có thể sáng tạo ra được!
Nhìn ánh mắt sùng bái của các đồ đệ, Vương Đằng lại mở miệng nói:
- Đương nhiên, muốn xem lực lượng khí vận trên người một khí vận chi tử mạnh hay yếu, chúng ta cũng có thể thông qua một số tin tức để phỏng đoán.
- Giống như trong tay bọn họ có linh khí cấp độ gì, công pháp tu luyện cấp bậc như thế nào, đã từng đi qua những nơi nào, từng thu được cơ duyên gì. . .
- Nếu như tin tức trong tay nắm giữ Thánh Khí mà ai cũng biết, như vậy không cần hoài nghi, trên người khí vận chi tử đó khẳng định có giấu bảo vật cấp bậc Thần khí nữa. . .
- Nếu như khí vận chi tử đã từng đi qua một ngôi mộ của một Đại Đế, mộ của một Thánh Nhân, như vậy không cần hoài nghi, chắc chắn hắn đã nhận được truyền thừa và bảo vật, thậm chí có thần hồn cường giả bảo vệ cũng không có gì bất ngờ, gặp loại khí vận chi tử này thì nhất định phải cẩn thận. . .
- . . .
Năm đồ đệ và Phương Đức chăm chú nghe Vương Đằng giảng giải, trong lòng tràn đầy kính nể.
Quả nhiên, sư tôn đã nghiên cứu khí vận chi tử đến mức rõ như lòng bàn tay!
- Sư tôn, nếu nói như vậy, có phải chỉ cần có tu vi cao hơn khí vận chi tử mấy đại cảnh giới mới có thể triệt để giết chết hắn hay không?
- Ừm, trên cơ bản là như vậy.
Vương Đằng gật đầu nói.
Nhìn bộ dáng các đồ đệ có chút ủ rũ cúi đầu, Vương Đằng lại mở miệng nói:
- Có điều, nếu như mấy người các ngươi có thể đồng thời ra tay toàn lực đánh lén thì cũng có cơ hội một kích giết chết khí vận chi tử cùng cảnh giới, chỉ có điều cơ hội này rất thấp.
Nghe nói như thế, ánh mắt mấy đồ đệ của hắn rõ ràng sáng hơn không ít.
- Ừm.
Vương Đằng nhẹ gật đầu.
Nhưng loại chuyện này thường sẽ rất khó xảy ra, dù sao thì khí vận chi tử cho dù là yếu ớt thì trên người chắc chắn sẽ có một số bảo vật phòng thân, muốn một kích giết chết khí vận chi tử vẫn rất là khó khăn. Trừ phi là gặp loại khí vận chi tử vừa mới đại chiến xong, át chủ bài trên người đã tiêu hao sạch.
Nhưng hắn vẫn phải cho mấy đồ đệ của hắn một chút lòng tin, thực lực của mấy người bọn hắn tuyệt đối thuộc cấp bậc thiên kiêu trong cùng thế hệ, sau này sẽ càng ngày càng mạnh.
Vương Đằng tin tưởng, chỉ cần tu vi tăng lên, sau này mấy đồ đệ của hắn nói không chừng cũng có cơ hội chém giết khí vận chi tử khi một mình đối mặt với khí vận chi tử.
Chỉ cần giữ trong người mười mấy thanh Thần khí, mấy chục thanh Thánh khí, vô số đan dược, trận pháp dọn sẵn thì giết mấy khí vận chi tử tu vi thấp hơn bọn hắn vẫn không có vấn đề gì.
Không sai, chính là giết mấy khí vận chi tử tu vi thấp hơn bọn hắn. Còn về khí vận chi tử cùng cảnh giới, cùng lắm thì tự bạo Thánh khí, có lẽ cũng có cơ hội chém giết.