Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 213 - Chương 213. Quá Hung Tàn

Chương 213. Quá Hung Tàn Chương 213. Quá Hung Tàn

- Nói như vậy, ngươi từ khi sinh ra đến nay vẫn luôn sinh hoạt ở đây, cũng chưa từng đi ra ngoài, cũng không biết cha mẹ mình là ai à?

Vương Đằng nói.

- Đúng vậy, đại nhân!

Tam Nguyên Thủy Lân Thú tranh thủ thời gian trả lời.

Nó sợ những người trước mắt này sẽ nướng chính mình, nhất là ánh mắt của cô bé cách đó không xa kia càng làm cho nó cảm thấy khắp cả người phát lạnh.

- Vì sao ngươi không đi ra ngoài? Lấy thực lực này của ngươi muốn ra ngoài chắc chắn sẽ rất nhẹ nhàng mà?

Vương Đằng tiếp tục hỏi.

- Đại nhân, căn cứ theo ký ức truyền thừa của ta thì bên ngoài rất nguy hiểm, nhân loại các ngươi thật sự là quá hung tàn. Các ngươi còn là nhân loại đầu tiên ta nhìn thấy. .

- Lúc trước, khi các ngươi đốn cây, ta đều nhìn thấy, ngay sau đó các ngươi lại. .

Tam Nguyên Thủy Lân Thú cẩn thận nói.

Tóm lại cũng là một ý tứ, là các ngươi đang quấy nhiễu đến cuộc sống của nó, tất cả những chuyện này thật sự không mắc mớ gì đến nó, nó là một Yêu thú tốt, nó là bị mấy người Vương Đằng ép nên mới phản kháng.

- . .

Vương Đằng không còn gì để nói.

Có điều hắn cũng hiểu rõ, Yêu thú trước mắt này cũng là một con Yêu thú tiếc mệnh, chỉ là vận khí của nó không tốt lắm mà thôi.

Dựa theo Vương Đằng phỏng đoán, nó có thể có hai kết quả, hoặc là bị khí vận chi tử rơi xuống thu làm sủng vật chiến thú, hoặc là sẽ trở thành bữa ăn trong miệng khí vận chi tử, trợ giúp khí vận chi tử tăng lên huyết mạch, nhục thân…

- Ngươi có cất giấu bảo vật gì hay không?

- Ta không có.

- Ngươi nói thật chứ?

- Không có… Thật ra, ta quả thật đã thấy một vài đồ vật dưới đáy nước.

Cảm nhận được ánh mắt của mấy người trước mặt này, Tam Nguyên Thủy Lân Thú rốt cục vẫn từ bỏ lòng kháng cự.

- Ngươi đã từng đi vào sơn động phía sau thác nước kia chưa?

Vương Đằng tiếp tục hỏi.

- Chỗ đó ta không vào được, lối vào có trận pháp ngăn cản.

Tam Nguyên Thủy Lân Thú nói.

Nếu như có thể đi vào thì nói không chừng tu vi của nó đã sớm không chỉ như bây giờ, cũng sẽ không gặp phải nhóm ác nhân này.

Nó vẫn luôn ở lại trong sơn cốc này, một mặt là tiếc mệnh, một mặt khác cũng là bởi vì sơn động phía sau thác nước kia.

Tại trong ký ức truyền thừa của nó, hình như sơn động này rất quan trọng.

Đáng tiếc, chỗ đó rất nhanh đã không còn thuộc về nó nữa rồi.

Vương Đằng gật gật đầu, không nói gì thêm nữa mà tiếp tục khống chế Trấn Ma Tháp bơm nước.

Còn về bây giờ lập tức xuống nước, Vương Đằng hắn sẽ không làm chuyện như vậy, ai biết phía dưới còn có cái gì nguy hiểm hay không, nói không chừng con rắn nhỏ trong tay hắn không nói thật thì sao?

Để cho ổn thoả, trước tiên rút cạn nước rồi nói sau.

Rất nhanh, dòng sông dưới thác nước đã bị rút khô, mấy người Vương Đằng cũng liếc mắt đã thấy được động huyệt giấu ở phía sau thác nước.

- Đại nhân, ta giấu đồ vật ở đây.

Tam Nguyên Thủy Lân Thú vội vàng bày tỏ lòng trung thành nói.

Nếu đã nói vậy thì sẽ phải dứt khoát một chút, dù sao cũng sẽ bị phát hiện, ít nhất nếu như nó lưu lại một ấn tượng tốt ở trước mặt người này, trước bảo trụ tính mạng quan trọng hơn.

Trong ký ức truyền thừa của nó, vị tổ tiên lợi hại kia của nó cũng đã từng gặp một nhân loại như vậy, nhưng mà tình huống của tổ tiên lại có hơi không giống nó lắm.

Lúc ấy, nhân loại kia vì bảo mệnh nên đã hiến cho vị tổ tiên kia của nó rất nhiều bảo vật, cuối cùng vị tổ tiên lợi hại kia của nó xem ở phân thượng người kia thức thời như vậy nên đã ký kết khế ước bình đẳng với người kia.

Sau này, tu vi của một người một yêu đột nhiên tăng mạnh, vị tổ tiên kia của nó cũng nhảy lên thành một trong những tồn tại mạnh nhất nhất trong tộc chúng nó.

Hôm nay, nó muốn học tập tổ tiên ký kết khế ước với người kia!

Vương Đằng nhìn về hướng Tam Nguyên Thủy Lân Thú nói, chỉ thấy một cái lỗ nhỏ xuất hiện ở đáy đầm.

Lực lượng tinh thần của hắn quét về hướng cửa động lại phát hiện không có bất kỳ cái gì đặc biệt.

- Hẳn là có đồ vật gì che lại lực lượng tinh thần của ta dò xét.

Nghĩ đến đây, một đạo kiếm khí bổ về hướng cửa động.

- Đùng!

Cửa động nổ tung, lộ ra đồ vật bên trong.

Lôi Quang Quả, Kim Viêm Thạch, Viêm Linh Hoa, Tinh Nguyên Thảo đang nằm ở xung quanh hòn đá màu đen.

- Thì ra là có ẩn thạch, khó trách lực lượng tinh thần của ta không dò xét được.

Nhìn thấy hòn đá màu đen, lông mày của Vương Đằng cũng vẩy một cái.

Loại vật này cũng không hiếm thấy, bình thường những nói có bảo tàng đều sẽ thả một ít Ẩn Thạch, để phòng bị một số người có lực lượng tinh thần cường đại dò xét.

Đương nhiên, đối với những cường giả chân chính thì tác dụng của Ẩn Thạch cũng không quá lớn.

- Đại nhân, đồ vật đều ở đây.

Trong mắt rắn nhỏ màu trắng lóe lên một tia đau lòng.

Bình Luận (0)
Comment