Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 238 - Chương 238. Thức Tỉnh (Phần 1)

Chương 238. Thức Tỉnh (Phần 1) Chương 238. Thức Tỉnh (Phần 1)

Vương Đằng từ trong Trấn Ma Tháp đi ra, trên mặt nhìn không ra là hắn đang suy nghĩ gì.

- Sư tôn, thế nào? Bên trong cung điện kia có truyền thừa bảo vật gì không?

Vừa nhìn thấy sư tôn đi ra, mấy người đệ tử đã vội vàng xông tới, hỏi.

- Một môn công pháp cấp Thánh à một món Thánh khí.

Vương Đằng bình tĩnh nói.

Tuy hắn đã sớm đoán trước rằng truyền thừa cũng chỉ như thế, nhưng khi thấy chỉ có ít đồ như thế, trong lòng của hắn vẫn có chút thất vọng.

Dù sao thì phong phạm ra sân tốt như thế, nhưng kết quả lại chỉ có chút như vậy?

Quả nhiên vẫn là thu đồ đệ và đi săn khí vận chi tử tốt hơn!

Vương Đằng quyết định, lần này xuất quan hắn phải thu thêm 180 đồ đệ nữa.

Theo tu vi của hắn tăng lên, phạm vi tìm kiếm của hệ thống cũng lớn hơn, lại thêm hắn còn có thể xuyên qua hư không, hiệu suất chắc chắn sẽ cao hơn!

Sau khi xuất quan, Vương Đằng cũng không nhàn rỗi.

Vương Đằng lần này mở lễ bao được không ít đồ tốt, như Vạn Độc Chân Kinh gì đó, hắn cảm thấy tốt nhất mình nên học tập, lại thêm các loại tài nguyên tu luyện lấy được từ trong cung điện, cũng đủ để luyện chế một ít độc dược.

Nhưng trước khi học tập Vạn Độc Chân Kinh, hắn cảm thấy trước hết mình phải nghiên cứu kỹ lưỡng Đan Thần Quyết một phen.

Tuy lấy tu vi thực lực và tố chất thân thể của hắn hiện tại, độc dược bình thường căn bản không có tác dụng gì đối với hắn, nhưng hắn cảm thấy vẫn mình cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.

Dù sao thì mấy thứ như độc dược này rất nguy hiểm, nếu như không cẩn thận để lại hậu hoạn gì thì sẽ không tốt.

Mà Đan Thần Quyết vừa hay có thể giải quyết rất tốt điểm này.

Trong một đoạn thời gian tiếp theo, Vương Đằng trở nên cực kỳ bận rộn.

- Đùng. .

Ở một góc trong Hạo Thiên Tháp, lại lần nữa truyền đến âm thanh nổ lô.

- Nhị sư huynh, ngươi nói xem sư tôn đang làm gì vậy?

Lưu Linh nhìn vị trí của sư tôn hỏi.

- Có lẽ sư tôn đang luyện Thần đan?

Ngô Hoành cũng hơi không chắc chắn nói.

Theo lý thì tạo nghệ luyện đan của sư tôn chắc chắn là rất cao, dù sao thì mỗi lần đều cho mấy người bọn hắn rất nhiều đan dược tu luyện, từ một điểm này nhìn lại, có lẽ sư tôn một luyện đan tông sư.

Nhưng tình huống hiện tại lại tại hoàn toàn ngược lại, hai ngày này, vị trí của sư tôn thỉnh thoảng sẽ truyền đến âm thanh nổ lô, ngẫu nhiên sẽ còn bay ra một hai sợi đan hương.

Mấy người Phương Húc, Ngô Hoành đều nghĩ mãi mà không rõ cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì.

Chẳng lẽ lại sư tôn đang luyện chế Thánh đan, Thần đan hay sao?

Dù sao thì xác xuất thất bại của loại đan này thật sự là quá cao, chỉ trong hai ngày này mà mấy người bọn hắn nghe thấy âm thanh nổ lô không dưới mấy chục lần, trừ phi là luyện chế đan dược cấp bậc Thánh đan Thần đan mới như vậy, chứ nếu luyện chế đan dược cấp độ thấp hơn thì đối với sư tôn chắc là không phải vấn đề gì?

Nhưng mấy người Ngô Hoành không biết là, sư tôn của bọn hắn đúng là một Luyện Đan Sư, nhưng tạo nghệ luyện đan chân chính thì một lời khó nói hết.

Hắn luyện chế đan dược hạ cấp có hai đến ba thành tỷ lệ thành công, nhưng luyện chế đan dược trung cấp và cao cấp thì tỷ lệ thành công là không.

Mà đan dược hạ cấp Vương Đằng cũng chỉ biết luyện ba bốn loại, như Thối Thể Đan, Thông Lạc Đan.

Dù sao thì khi đó tư nguyên trên người hắn cũng không phong phú, cho dù muốn học tập nhiều đan phương hơn thì cũng rất khó làm được.

Sau này, sau khi có hệ thống thì hắn căn bản cũng không cần đau đầu vì đan dược, nên hắn cũng không nghĩ đến việc tiếp tục tăng lên tạo nghệ luyện đan của bản thân.

Dù sao thì thời gian rất quý giá, có thời gian rảnh thì cao một chút tu vi, tăng lên tạo nghệ trận pháp, tăng lên thủ đoạn bảo mệnh.

- Ai, lại thất bại.

Vương Đằng nhìn khói đen từ trong đan lô dâng lên, thở dài một hơi.

Nhưng mà trên mặt của hắn lại không có vẻ mặt như đưa đám, hắn vẫn rất có tự tin đối với thiên phú của mình.

Dù sao thì chỉ mới trôi qua hai ngày mà thôi, muốn trăm phần trăm thành công luyện được một số đan dược trung cấp vẫn cần thời gian luyện tập nhất định.

Những người lần thứ nhất luyện chế đan dược đã hạ bút thành văn, tuyệt đối là treo bức, còn treo bức hơn cả hắn, ít nhất hắn còn phải luyện tập.

- Tiếp tục!

Vài ngày sau, xác xuất Vương Đằng luyện chế đan dược trung cấp thành công đã đạt đến 6 thành.

- Không sai, mấy ngày nữa hắn sẽ có thể thử luyện chế đan dược cao cấp.

Nhìn đan dược trong đan lô, Vương Đằng hài lòng nhẹ gật đầu.

Chỉ có điều là các loại dược thảo, linh hoa tiêu hao hơi nhiều.

- Phương Húc, ngươi tới đây một chút.

Vương Đằng truyền âm nói với đại đồ đệ của hắn.

Cũng không lâu lắm, Phương Húc lập tức đi tới trước người Vương Đằng, liếc mắt đã thấy đan lô phía sau sư tôn.

- Sư tôn có chuyện gì sao?

- Ngươi đi Linh Dược viên của tông môn, mua giúp ta những linh hoa linh thảo này.

- Vâng, sư tôn! Ta sẽ đi ngay.

Tuy những linh hoa linh thảo mà sư tôn yêu cầu mua đều không trân quý, nhưng Phương Húc cũng không suy nghĩ nhiều, nói không chừng sư tôn cũng là đang luyện một số đan dược thường gặp.

Còn về âm thanh nổ lô mấy ngày trước thỉnh thoảng vang lên, chắc chắn lúc đó sư tôn luyện chế không phải đan dược phổ thông.

Không nghe thấy mấy ngày nay âm thanh nổ lô đều ít đi à.

. .

Hai tháng sau, một luồng đan hương từ trong đan lô bay ra.

Vương Đằng nhẹ nhàng lãnh đạm nhìn tất cả, trên mặt của hắn không có chút vẻ kích động nào.

Trong mắt hắn, chuyện này đã là một chuyện rất bình thường.

Sớm từ một tháng trước đó, hắn đã có thể trăm phần trăm thành công luyện chế ra đan dược cao cấp.

Mà hiện tại, đan dược hắn luyện chế tên là Huyền Âm Đan, là luyện chế vì Thái Âm chi thể của Lưu Linh, để có thể thúc đẩy quá trình thức tỉnh Thái Âm chi thể của Lưu Linh.

Trong khoảng thời gian này, hắn luyện chế ra không chỉ một lò Huyền Âm Đan.

Đương nhiên, hắn cũng luyện chế ra một số độc dược ghi lại trên Vạn Độc Chân Kinh.

Thu hồi ba viên đan dược trắng như tuyết trong đan lô, Vương Đằng mới đi về hướng mấy đồ nhi của mình.

Bình Luận (0)
Comment