- Ngươi có biết thân phận của những người đó không?
Vương Đằng hỏi.
- Không biết, lúc đó bọn họ đều dùng con số đại biểu cho thân phận, nhưng mà trong đó có một người được bọn họ gọi là Thiếu chủ, mỗi lần hắn xuất hiện đều mặc bộ giáp màu đỏ tươi.
Nhắc tới tên Thiếu chủ này, trong mắt Lãnh Thiên Quân không nhịn được lộ ra sát ý mãnh liệt.
Nếu không phải bởi vì mệnh lệnh của tên Thiếu chủ này thì muội muội hắn cũng sẽ không chết.
- Sư tôn, ngài…
- Yên tâm tốt lắm, vi sư sẽ tìm được bọn họ.
Vương Đằng cực kỳ chắc chắc nói.
Lời này là thật không giả, tìm kiếm tung tích những người đó, đối hắn hiện tại mà nói quả thật không phải việc gì khó.
Thần hồn hắn càng ngày càng cường đại, phạm vi tra xét lực lượng tinh thần của hắn không chỉ rộng hơn, mà còn càng thêm cẩn thận, một ít vật dễ bị bỏ qua cũng có thể bị hắn tra xét rõ ràng.
Cái này giống kính viễn vọng 10 đồng và kính viễn vọng 100 ngàn đồng, tuy rằng đều là kính viễn vọng, nhưng hiệu quả lại hoàn toàn không giống nhau.
Hơn nữa đoạn thời gian trước kia, hắn cũng không chỉ bế quan không, mà hắn cũng tu luyện không ít loại kỳ môn bí thuật, hắn cũng là tu luyện khoảng hơn mười loại bí thuật theo dõi tìm người, che giấu hơi thở, đó tất cả đều là kỹ năng nhất định phải học khi ra ngoài.
Cho dù là truy kích kẻ địch, hay chạy trốn ngàn dặm thì hai kỹ năng này đều phải dùng đến.
Có lực lượng tinh thần khổng lồ của Vương Đằng tra xét, tất cả sự vật trong phạm vi ngàn dặm đều hiện ra ở trong mắt hắn.
- Nơi này, còn có nơi này.
Vương Đằng phát hiện, trong phạm vi ngàn dặm có hai nơi có dấu vết của trận pháp, cản trở lực lượng tinh thần hắn tra xét.
Đương nhiên, không phải hắn không thể mạnh mẽ dùng lực lượng tinh thần tra xét tình huống bên trong, mà nếu hắn làm như vậy sẽ khó tránh khỏi kinh động đến người ở bên trong.
Nếu trong đó có ai đó phát hiện không thích hợp, sử dụng bảo vật chạy trốn thì bây giờ ta phải làm sao đây?
Đối đãi với kẻ địch gì cũng không nên khinh thường bọn họ!
Đây là cẩn thận!
- Hẳn là một trong hai chỗ này, hoặc là cả hai nơi.
Vương Đằng thầm nghĩ trong lòng.
Kế tiếp, Vương Đằng lại mất một chút thời gian, xác định hai nơi này đều là căn cứ bí mật của nhóm người kia.
Rất nhanh, hắn lập tức quyết định hành động.
Hắn và phân thân mang theo mấy đồ đệ bố trí trận pháp ở hai nơi này, không thể để cho người ở bên trong chạy trốn dù chỉ một người.
Dù sao không ai có thể chắc chắn rằng người ở bên trong có thể có bảo vật không gian, truyền tống phù linh tinh các thứ hay không, nếu có, thừa dịp Vương Đằng không chú ý chạy thì bây giờ ta phải làm sao đây?
Tuy hắn tu luyện Thái Huyền Thần Cương, có thể nhiễu loạn không gian trong phạm vi nhất định, nhưng hắn và phân thân vẫn tách ra hành động, chuẩn bị đầy đủ vẫn rất cần thiết.
Bố trí trận pháp cũng tốn một chút thời gian, tiêu hao một ít linh thạch, so với việc giảm bớt nguy hiểm thì hoàn toàn có không đáng kể. Hắn không chỉ bố trí đại trận cấm không, mà còn có các loại trận pháp bao vậy, trận pháp ngăn cách lực lượng tinh thần tra xét, cùng với trận pháp ngăn cách ngọc phù truyền tin.
Hắn phải hết sức cẩn thận, diệt trừ tất cả rủi ro!
Hắn đương nhiên cũng suy xét đến việc chưởng một quyền xuống, tiêu diệt tất cả mọi người, nhưng cách này thật sự quá nguy hiểm.
Không thấy mấy người thích trang bức kia, cơ bản mỗi lần làm những việc như vậy đều sẽ có người còn sống, sau đó tìm hắn báo thù sao.
Tuy rằng Vương Đằng không nghĩ mình sẽ bị như vậy, dù sao thì mỗi khi hắn làm việc đều sẽ làm rất dứt khoát, đừng nói thi thể, ngay cả tro cốt cũng không còn, tuyệt đối sẽ không xảy ra loại chuyện như thi thể sống lại một lần nữa.
Những điều này không mâu thuẫn với những trận pháp mà hắn bố trí ra, cái này gọi là nhiều thêm một tầng đảm bảo!
- Phương Húc, Ngô Hoành, hai người các ngươi cùng sư thúc đi đến đây bố trí trận pháp.
Vương Đằng nói.
- Vâng, sư tôn!
. . .
- Đám nhỏ này đã được đánh số xong chưa?
- Ừm, đều đã làm xong, chỉ là đáng tiếc cho hạt giống tốt kia.
- Hừ, một đứa không nghe lời, không có thì thôi!
- Ta biết, chỉ là có chút đáng tiếc cho thiên phú của hắn, nếu bồi dưỡng tốt thì nói không chừng sau này sẽ có cơ hội trở thành kim bài sát thủ.
- Được rồi, việc này không phải việc ngươi nên quan tâm, mau chóng quên những người này đi, thuận tiện thúc giục bên kia một chút, mau chóng mang đám tiếp theo đến.
- Ừm, ta biết rồi.
. . .
- Đầu tiên chúc mừng hai mươi tiểu tử các ngươi đã thành công sống sót từ trong thí luyện, kế tiếp, các ngươi sẽ bị đưa đến một nơi khác, ở đây, các ngươi sẽ được tiến thêm một bước bồi dưỡng.
Một người mặc áo đen mang một nụ cười lạnh nói.
Ở trước mặt hắn là hai mươi đứa bé tuổi còn nhỏ, xung quanh còn có một ít người mắc áo đen khác nữa.
Đột nhiên, ngữ khí hắc y nhân thay đổi:
- Nhưng mà, các ngươi phải nhớ kỹ, phế vật vẫn như cũ không có giới trị lợi dụng, ở đây, nếu như các ngươi không đủ cố gắng, không thể thông qua thí luyện thì các ngươi sẽ chết, nơi đó còn tàn khốc hơn ở đây rất nhiều.
- Đương nhiên, nếu như các ngươi biểu hiện đủ xuất sắc thì các ngươi cũng sẽ nhận được phần thưởng, thậm chí có thể được đại nhân thưởng thức, đây cũng là cơ hội một bước lên trời của các ngươi…
Hai mươi bóng người phía dưới, có người thân thể đang run rẩy, có người ánh mắt chết lặng, có người ánh mắt lạnh như băng, cũng có người mắt lộ ra vẻ cừu hận.....
…
- Ầm!
Một nắm đấm màu vàng lập lòe đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng biến lớn trên không trung. Trong nháy mắt đã biến thành nắm đấm có kích thước 100 mét, chiếu sáng bầu trời đêm tối như mực.
- Phá cho ta!
Nắm đấm lớn từ trên trời giáng ầm xuống!
Ầm…
Một tiếng nổ vang, khu vực bố trí trận pháp đã bị phá diệt trong nháy mắt.
Cơn cuồng phong tàn phá khắp nơi, núi đá nứt toác.
Chỉ một chiêu này đã giết chết vài người áo đen!
- Đã xảy ra chuyện gì vậy vậy?
- Nhanh, có người đánh lén!
- Tất cả mọi người nghe lệnh, giết sạch kẻ xâm nhập!
- . .