Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 273 - Chương 273. Ngươi Thật Là Ngốc, Đến Bây Giờ Mới Phát Hiện

Chương 273. Ngươi Thật Là Ngốc, Đến Bây Giờ Mới Phát Hiện Chương 273. Ngươi Thật Là Ngốc, Đến Bây Giờ Mới Phát Hiện

Ngay khi hắn chuẩn bị xuất thủ, thi triển toàn lực đánh ra một nhất kích thì lại nhìn thấy một tiểu nữ hài khoẻ mạnh kháu khỉnh, từ trong trang viên chạy ra.

- Ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện ở đây?

Tiểu nữ hài mở to một đôi mắt to hiếu kỳ, nhìn Lệ Nam hỏi.

- Trên người không có khí tức tu vi, tuổi tác không lớn, nhìn cái dáng vẻ khoẻ mạnh kháu khỉnh này, chắc chắn rất dễ lừa gạt.

Lệ Nam nhìn tiểu nữ hài đột nhiên xuất hiện, trong lòng tính toán một phen.

Trên mặt của hắn lộ ra một nụ cười tự nhận là hòa ái dễ gần, nói:

- Tiểu bằng hữu, thúc thúc chỉ là uống nhiều rượu quá, nhận sai đường về nhà, mới không cẩn thận tiến vào đây.

- Là vậy à?

- Ừm, chính là như vậy, đúng rồi, người lớn nhà ngươi đâu?

Lệ Nam đột nhiên hỏi.

Hiện tại, hắn lo lắng nhất chính là chủ nhân chính thức của trang viên xuất hiện.

Dù sao thì lấy trận pháp trong trang viên này xem ra thực lực chủ nhân của trang viên này khẳng định còn mạnh hơn hắn.

May ra hắn lấy được tin tức là, tòa trang viên này chỉ có một vị lão giả và một tiểu nữ hài, cũng không có nô bộc thị vệ nào khác, nếu không thì hắn đã sớm bị người phát hiện.

- Ngươi nói gia gia của ta à, hắn đã đi ra rồi, bây giờ trong trang viên chỉ có một mình ta.

Tiểu nữ hài chuyển động mắt to nói.

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!

Nghe được tiểu nữ hài trả lời, trong lòng Lệ Nam nhất thời thở dài một hơi.

Chỉ cần chủ nhân không ở nhà, vậy thì chuyện này dễ làm, hắn sẽ có cơ hội đào tẩu.

Nhìn tiểu nữ hài phía xa kia, trên mặt Lệ Nam lần nữa lộ ra một nụ cười.

- Tiểu cô nương, ngươi…

- Ngươi cười xấu quá à, có thể đừng cười nữa hay không.

Lệ Nam cảm thấy trái tim mình nhận lấy bạo kích, hắn cười rất khó coi à? Sao bản thân hắn lại không biết chứ?

Nhưng mà hắn vẫn thu lại nụ cười trên mặt.

- Tiểu cô nương, ngươi có thể tới đây một chút hay không?

Lệ Nam nhìn tiểu nữ hài ở phía xa, trong lòng cũng vội vàng lên, chỉ cần hắn có thể bắt được tiểu nữ hài này, vậy thì có cơ hội rời khỏi đây.

- Không thể, gia gia nói không được tới gần người xấu.

Tiểu nữ hài quả quyết lắc đầu nói.

- Yên tâm, thúc thúc không phải là người xấu, thúc thúc là người tốt.

Lệ Nam vội vàng nói.

- Thật sao?

- Ừm thật.

Lệ Nam vội vàng nhẹ gật đầu.

- Nhưng gia gia nói với ta là không thể tùy tiện tới gần người lạ.

Tiểu nữ hài nói lần nữa.

- . .

- Yên tâm, thúc thúc sẽ không hại ngươi, ta chỉ là muốn cho ngươi một số đồ tốt, ngươi mau tới đây đi!

Lệ Nam lần nữa mở miệng nói.

- Không được, gia gia đã nói, không thể tùy tiện nhận đồ của những người khác.

Tiểu nữ hài lần nữa lắc đầu từ chối nói.

- Gia gia, gia gia, lại là gia gia đáng chết này!

Trong lòng Lệ Nam cũng bắt đầu gào lên.

- Không sao, thúc thúc không phải là người xa lạ.

- Nhưng mà ta không biết ngươi!

- Ta…

Sau khi trải qua một phen giao lưu ngắn ngủi, Lệ Nam rốt cục phát hiện có gì đó không đúng.

- Có phải ngươi đang đùa bỡn ta hay không?

- Ngươi thật là ngốc, đến bây giờ mới phát hiện.

Lệ Nam triệt để nổi giận, hắn cảm giác trí thông minh của mình bị làm nhục, lại bị một tiểu nữ hài mấy tuổi đùa bỡn một phen, việc này tuyệt đối không thể nhịn.

Sau đó, hắn bạo phát!

Một quả ngọc phù hóa thành một đạo quang mang, bay về hướng Lệ Nam trong trận pháp.

- Đùng…

Lệ Nam phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt tái nhợt, toàn thân rách rưới, một mặt đờ đẫn nhìn tiểu nữ hài cách đó không xa.

Hắn có được tu vi có thể so với thanh niên tài tuấn của bảng Tiềm Long, lại bị một tiểu nữ hài ném ra ngọc phù làm bị thương.

Cho nên nói, hắn khổ tu nhiều năm như vậy chỉ chỉ là tốn công vô ích, còn chưa lợi hại bằng một cái ngọc phù công kích trong tay người ta.

Trong trang viên này, hắn lại không phải là đối thủ của một tiểu nữ hài.

Khi hắn nhìn thấy trong tay tiểu nữ hài lại lần nữa xuất hiện mấy quả ngọc phù thì mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng cao giọng hô:

- Cô nãi nãi, ta sai rồi, có gì từ từ nói, tuyệt đối không nên…

- Đùng!

. . .

- Vừa rồi ngươi kêu quá muộn, mà lại ngươi cũng không chết!

Lệ Nam mặt tái nhợt co quắp ngồi dưới đất, ánh mắt hoảng sợ nhìn tiểu nữ hài phía xa.

Vừa rồi, nếu không phải là thực lực tu vi của hắn tương đối cao thì có lẽ bây giờ hắn đã chết rồi, nhưng mà lúc này, tuy hắn không chết nhưng bản thân cũng đã bị trọng thương.

Đương nhiên, hắn không biết là, tiểu nữ hài cũng không dùng thủ đoạn lợi hại gì đối với hắn, nếu không thì hắn đã sớm chết rồi.

- Tốt, bây giờ có thể nói cho ta biết ngươi là thân phận gì? Tới nơi này là làm gì chưa?

Hổ Nữu nhìn Lệ Nam trong trận pháp hỏi, trong bàn tay nhỏ của cô còn định vứt ra hai cái ngọc phù.

Nhìn trong tay tiểu nữ hài vẫn còn hai quả ngọc phù, trong lòng Lệ Nam cũng run lên, nếu như lại đến một cái nữa, chỉ sợ hắn…

- Cô nãi nãi, có gì từ từ nói, ngài cũng đừng tùy tiện ném.

Lệ Nam vội vàng nói.

Mặc dù hắn là người xấu, nhưng còn không muốn chết!

Phải biết trong nhà hắn còn có năm thê thiếp kiều mị, mỗi người đều xinh đẹp như hoa, nhiều kiểu tặc nhiều, tháng trước hắn lại vừa mới nạp một phòng tiểu thiếp, nếu như tối nay hắn chết ở đây thì hắn chẳng phải là…

Hắn thật sự là không muốn nghĩ tiếp nữa…

- Mau trả lời vấn đề!

- Ta nói, ta nói, ta tên là Bắc Lệ, ta tới nơi này, là để... Trộm đồ.

Lệ Nam vội vàng trả lời.

Còn về mục đích thật sự thì hắn không dám nói.

Hắn sợ nói ra sẽ bị cái này tiểu nữ hài đánh chết.

Cái này tiểu nữ hài nhỏ như vậy, hẳn là rất dễ dàng lừa gạt?

- Có thật vậy không?

- Là thật, ta Bắc Lệ có thể thề với trời, mỗi một câu Bắc Lệ ta nói đều là thật.

Lệ Nam vội vàng gật đầu nói.

Từ giờ trở đi, hắn sẽ tên là Bắc Lệ, còn về lúc trước là mục đích gì thì đã không quan trọng, dù sao thì mục đích hiện tại của hắn đúng là đến trộm đồ, tuyệt đối sẽ không có mục đích nào khác.

Bình Luận (0)
Comment