- Quả nhiên, vẫn không chịu tha ta một mạng sao!
Ánh mắt Lệ Nam trở nên hung lệ lên, nhìn hai ông cháu cách đó không xa.
Tuy hắn rất không muốn chết, nhưng hai ông cháu trước mắt kia khẳng định là sẽ không bỏ qua cho hắn, so với việc chết trong biệt khuất cầu xin tha thứ, hắn thấy vẫn nên kiên cường một lần, nói không chừng...
- Hừ, có bản lĩnh thì ngươi giết ta đi, đến lúc đó cao thủ Ma Môn ta chắc chắn sẽ không buông tha cho các ngươi!
- Nếu ngươi đã một lòng muốn chết, vậy lão phu sẽ thành toàn cho ngươi!
…
Cầu xin tha thứ là chết, kiên cường cũng phải chết, như thế nào thì hắn cũng sẽ chết mà thôi!
Đương nhiên, Vương Đằng không trực tiếp giết chết người này mà chính là đạt được một chút tin tức từ trong linh hồn người này trước, sau đó hắn mới giải quyết người này.
Dù sao thì hắn cũng không tin nói lời của người này, nhưng tin tức lấy được từ trong linh hồn của hắn thì không giống.
Mà mọi chuyện cũng đúng là không quá khác những gì người này nói, không có giấu giếm tin tức gì, Vương Đằng cũng từ trong linh hồn người này đạt được tin tức về năm người vợ xinh đẹp của hắn và mấy chỗ tàng bảo chi địa.
- Sách, diễm phúc của người này không cạn, khó trách tu vi kém như vậy.
Vương Đằng chậc chậc miệng, sau đó dời ánh mắt về phía Hổ Nữu.
- Sau này nhớ kỹ, nhất định không được dễ tin lời người lạ, cho dù người quen thì cũng không nên tùy tiện tin tưởng.
- Còn có, loại người tham sống sợ chết như thế này, tâm cơ của bọn hắn bình thường đều rất sâu, vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy, sau cùng người này lại uy hiếp chúng ta, nếu như không giải quyết hắn, nói không chừng sau này hắn sẽ còn mang theo cao thủ của Ma Môn tới tìm chúng ta gây phiền phức.
Vương Đằng nói.
- Vâng, sư tôn, ta biết rồi.
Hổ Nữu gật cái đầu nhỏ trả lời.
- Sau này gặp phải loại này người, ta sẽ lập tức trực tiếp chém chết bọn hắn, còn có những người một lòng muốn chết, cũng muốn trực tiếp chém chết...
- ...
Vương Đằng nhìn Hổ Nữu, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.
Nhưng mà như vậy cũng không sai, chí ít sau này đi ra ngoài sẽ không dễ dàng bị người khác khi dễ.
Nhất là thế giới này, nắm đấm lớn mới là đạo lý.
Tuy có thể hơi bạo lực một chút, hơi không thục nữ một chút, nhưng Hổ Nữu vốn là Yêu thú nhất tộc, bạo lực một chút cũng là nên.
Ở trong lòng Vương Đằng cũng kế hoạch lên, đến lúc đó có nên để mấy đồ đệ ra ngoài học hỏi kinh nghiệm hay không, suốt ngày ở luôn bên cạnh hắn cũng không tiện, ra ngoài lịch luyện vẫn là phải có.
Nhưng mà việc này cũng không vội, tu vi thực lực của bọn hắn hiện tại còn chưa đủ, ít nhất nhất ngự không phi hành cũng không làm được.
Tuy bọn hắn biết võ kỹ phi hành, nhưng mức tiêu hao sẽ rất lớn, còn lâu mới tốt bằng vào tu vi bản thân phi hành tới.
Ít nhất nhất cũng phải chờ sau khi tu vi của bọn hắn đột phá đến Linh Võ cảnh, Huyền Võ cảnh, thậm chí Địa Võ cảnh mới được, như vậy đi ra ngoài lịch luyện mới an toàn.
Còn về nói lịch luyện như vậy không có hiệu quả.
Đó chính là một chuyện cười, Vương Đằng cũng không phải muốn các đồ đệ tiến hành lịch luyện sinh tử, tranh đoạt tài nguyên tu luyện.
Đồ đệ của hắn cần à?
Hoàn toàn không cần có được hay không, hắn lại không thiếu chút tài nguyên tu luyện này.
Người khác ra ngoài lịch luyện, đó là vì tranh đoạt tài nguyên tu luyện, có thể sẽ vì một thanh linh khí Huyền giai cực phẩm, hoặc vì một viên đan dược, vì một môn công pháp mà đi liều mạng.
Nhưng những chuyện này, các đồ đệ của hắn đều không cần!
Bọn hắn ra ngoài lịch luyện chỉ là vì để mở mang một chút kiến thức về lòng người hiểm ác, gia tăng một chút lịch duyệt nhân sinh, cho nên tu vi cao rất quan trọng, ít nhất nhất có thể ngăn cản tất cả âm mưu tính kế.
Một doanh nhân không có quan hệ, trên người không có bao nhiêu tiền, so với một cái doanh nhân có quan hệ, có quen biết, lại có tiền, vậy thì kết cục sau cùng sẽ không giống nhau.
Người trước thì có xác suất 99% sẽ không làm nên chuyện gì, khả năng sau cùng ngay cả cơm còn không ăn nổi, mà người sau thì chỉ cần vững vàng một chút, muốn thất bại cũng khó khăn, cho dù có vấp phải chút khó khăn thì cũng có thể trở về kế thừa tài sản ngàn tỷ của mình.
Nếu như bọn hắn thật ra ngoài lịch luyện, Vương Đằng cũng sẽ không để bọn hắn đến đi ra khỏi Vương Triều Đại Càn, trong cảnh nội Vương Triều Đại Càn, Vương Đằng vẫn có niềm tin đảm bảo an toàn cho mấy đồ đệ.
...
Cùng một thời gian, ngay khi chiến đấu trong phủ đệ của tam hoàng tử vừa kết thúc đã có mấy tin tức bí mật bị truyền ra ngoài.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này đều lọt vào mắt của Vương Vô Địch, nhưng mấy vị thám tử kia căn bản không biết là bọn hắn đã sớm bị phát hiện.
Nhưng Vương Vô Địch cũng không có ngăn cản những người này.
Chỉ cần phủ đệ còn tồn tại nô bộc và thị nữ thì những tin tức này sớm muộn cũng sẽ tiết lộ, quan trọng nhất chính là, hắn căn bản cũng không quan tâm những tin tức này có bị tiết lộ hay không.
...
Trong một bí cảnh không gian bí ẩn, một giọng nói hốt hoảng vang lên.
- Nhanh thông báo cho Ngọc trưởng lão, mệnh bài của hộ pháp đại nhân đã vừa vỡ nát!
Một giọng nói kinh hoảng vang lên.
- Sao lại như vậy?
- Hộ pháp đại nhân cường đại như vậy, tại sao mệnh bài của hắn lại nát được chứ?
...
Phủ Đông Hoa.
- Đại hoàng tử, xảy ra chuyện lớn rồi.
Một loạt tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài đại điện truyền đến, ngay sau đó, một người quản gia bộ dáng mang theo vẻ mặt kinh hoảng đi tới bên cạnh đại hoàng tử Sở Hạo.
- Chuyện gì mà ngươi hốt hoảng như vậy?
Âm thanh bình tĩnh của Sở Hạo vang lên.
- Đại hoàng tử, xảy ra chuyện lớn rồi, chính là ngay vừa, rồi bên phía tam hoàng tử truyền đến tin tức, Khổ đại sư đã bị giết chết.
Quản gia nói.
- Rầm!
Nghe thấy câu nói này của quản gia, Sở Hạo chỉ cảm thấy trái tim mình giống như bị đập mạnh một cái.
- Sao lại như vậy? Tại sao Khổ đại sư lại chết? Không phải hắn là cường giả Thiên Võ cảnh à...
Hai mắt Sở Hạo vô thần nỉ non nói.