Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 298 - Chương 298. Sau Khi Trở Về, Mỗi Người Chép Môn Quy Mười Ngàn Lần

Chương 298. Sau Khi Trở Về, Mỗi Người Chép Môn Quy Mười Ngàn Lần Chương 298. Sau Khi Trở Về, Mỗi Người Chép Môn Quy Mười Ngàn Lần

Đương nhiên, cũng có tồn tại như một trong bốn đại gia tộc, Lục gia, khi nhìn thấy gia chủ Hồng gia thì chỉ khinh thường hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không có ý tứ kết giao.

Dù sao thì hai phe thuộc những trận doanh khác biệt, không châm chọc khiêu khích lẫn nhau cũng không tệ rồi.

Nhưng mà những người dám cư xử như vậy ngay trước mặt Hồng Chiến cũng không có mấy người, tuy một số thế lực khác đã đứng bên phía Vương Thất, nhưng bọn hắn cũng không có lực lượng giống một trong bốn đại gia tộc và Lục gia.

- Cha, chúng ta còn phải chờ bao lâu nữa?

Hồng Ngọc Lan có chút không nhịn được nói.

Chờ lâu như vậy, lúc này cô đã có chút không kiên nhẫn được nữa, nhất là sau khi nhìn thấy người của Lục gia thì cô lại càng nổi nóng.

Mặc dù cô là nữ tử, nhưng tính khí cũng không quá tốt, kế thừa tính cách của chacô.

- Tiếp tục chờ, một nữ hài tử mà ngay cả chút lòng kiên trì ấy cũng không có, sau này còn gả đi thế nào được?

Hồng Chiến trầm giọng nói.

Nghe nói như thế, Hồng Ngọc Lan trừng lớn một đôi mắt đẹp nhìn cha của mình, cô không thể tin được lời này là chính miệng cha cô nói.

Từ lúc nào cha cô lại có thể nói ra những lời này chứ?

Không phải trước kia còn thường xuyên nói, muốn cô tính khí nóng nảy một chút, như vậy sau này sẽ không ai dám khi dễ cô à?

Bây giờ đã xảy ra chuyện gì vậy?

Đúng lúc này, một người tuổi trẻ đeo trường kiếm trên lưng hấp dẫn sự chú ý của cô.

Người này tuổi tròn đôi mươi, khuôn mặt lạnh lùng, mặc dù không phải loại tướng mạo anh tuấn uy vũ bất phàm, nhưng trên người lại tự mang một luồng khí chất đặc biệt.

- Người đó là… Kiếm Vô Ý!

- Kiếm Vô Ý của bảng Tiềm Long đã xuất hiện!

- Mau nhìn kia, Kiếm Vô Ý của Kiếm Tông xuất hiện rồi!

- ...

Từng tiếng kinh hô từ trong đám người truyền ra, một số thiếu niên thanh niên càng kích động đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt.

Tuy Kiếm Vô Ý không phải tiên tử xinh đẹp tuyệt luân, cũng không phải đại soái ca tuyệt thế gì, nhưng hắn lại là người đứng đầu bảng Tiềm Long, mà lại xuất đạo đến bây giờ chưa một lần bại trong cùng cảnh giới.

Hắn là tấm gương của vô số thiếu niên vừa mới bắt đầu tu luyện, là mục tiêu phấn đấu của một số thanh niên.

Tên của hắn cũng vô cùng nổi tiếng trong vương thành.

Có thể người khác sẽ không biết người xếp hạng thứ tư đến thứ một trăm trên bảng Tiềm Long là ai, nhưng tuyệt đối biết người đứng đầu bảng Tiềm Long là ai.

Nghe được tiếng kinh hô trong đám người, vẻ mặt Kiếm Vô Ý cũng không thay đổi gì, ở Kiếm Tông, hắn nghe đã loại âm thanh này nhiều lắm, hắn vẫn như cũ không nhanh không chậm đi về phương hướng Trân Bảo các.

- Kiếm Vô Ý!

Một tiếng quát lạnh của nữ tử truyền đến.

Chỉ thấy trong tay Hồng Ngọc Lan xuất hiện một thanh đại đao, toàn thân tản ra khí tức cường đại, trong mắt hắn càng lộ ra chiến ý ngập trời.

Lần này, cô bế quan mấy tháng, thu hoạch rất lớn, tự tin có thực lực chiến thắng người hay làm càn làm bậy Sở Võ, cho dù Kiếm Vô Ý cô cũng có một phần nắm chắc có thể chiến thắng.

Lần này nếu đã gặp được, vậy cô đương nhiên phải lĩnh giáo thật tốt một chút.

Chưa biết có thể chiến thắng Kiếm Vô Ý hay không, nhưng cô cũng muốn đánh một trận.

Kiếm Vô Ý nhìn về bóng người quen thuộc phía trước, trong mắt cũng là lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

Ngược lại không phải hắn lo lắng là mình thất bại, chủ yếu vẫn là nữ nhân điên kia rất không dễ chọc.

Đánh một lần, tất có lần nữa, trừ phi mãi cho đến khi cô thắng mới thôi.

- Mau nhìn kìa, Hồng tiểu thư cản đường, có phải đang muốn đánh nhau hay không?

- Các ngươi nói xem ai sẽ thắng?

- Đây còn phải nói, chắc chắn là Kiếm Vô Ý!

- Ta thấy chưa chắc, ngươi nhìn khí tức cường đại trên người Hồng tiểu thư kìa, cũng không phải là dễ trêu.

- Lui về phía sau, đều lui xa ra một chút.

Nhìn thấy đại tiểu thư Hồng gia bạo phát ra khí thế cường đại, một số người nhất thời trở nên hưng phấn.

Dù sao thì có thể nhìn thấy loại đại chiến này cũng là một loại phúc phận.

- Ngọc Lan, ngươi trở về cho ta, một nữ hài tử mà suốt ngày kêu đánh kêu giết, còn ra thể thống gì!

Đúng lúc này, âm thanh của Hồng Chiến vang lên.

Nghe thấy lời nói của phụ thân, khí thế của Hồng Ngọc Lan không khỏi trì trệ.

Cô không tin đây là lời cha cô nói ra?

Trước kia cha cô tuyệt đối sẽ không nói như thế!

Nhưng mà nghe thấy câu nói này của Hồng Chiến, Hồng Ngọc Lan vẫn thu hồi khí thế trên người, ngoan ngoãn lui trở về.

Cô từ nhỏ đã di truyền tính cách của Hồng Chiến, đương nhiên biết rõ tính khí của cha mình, đó là thật dám đánh!

Cô chỉ cảm thấy hôm nay cha cô có chút lạ!

Nhìn thấy Hồng Ngọc Lan lui trở về, Kiếm Vô Ý cũng thở dài một hơi.

- Hồng tiền bối!

Kiếm Vô Ý thi lễ với Hồng Chiến một cái.

- Ừm.

Hồng Chiến khẽ gật đầu một cái, nhưng mà ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm về một phương hướng.

Vừa rồi hắn ngăn cản con gái, một mặt là bởi vì, hôm nay là ngày đại hội đấu giá trăm năm một lần của Trân Bảo các, thật sự không nên để hai tiểu bối động thủ ở cửa Trân Bảo các, hai là bởi vì, hắn cảm nhận được một đoàn người Sở Chiếu đã tới.

- Ai, không ngờ lại không nhìn thấy người xếp hạng thứ nhất và thứ ba của bảng Tiềm Long chiến đấu, cũng không biết đến lúc nào mới có cơ hội có thể nhìn thấy?

- Mau nhìn kìa, hình như là tam hoàng tử? Không phải nghe nói hắn mất tích rồi à?

- Trời ạ, người kia là ai? Tại sao thế gian có thể có một nam nhân đẹp trai như vậy?

- Mẹ nó, cái này… Cái này… Không được, ta muốn...

- Còn có để cho người sống hay không, tại sao thế gian có thể có loại tồn tại này chứ?

- Có ai biết hắn là ai không? Lão nương ta ra 1000 linh thạch hạ phẩm mua tin tức của hắn.

Từng giọng nói kích động, hưng phấn từ trong đám người vây xem truyền ra.

Nhất là những thiếu nữ chưa xuất giá thì trong mắt càng như chứa xuân quang nhìn bóng người vừa mới xuất hiện kia.

Thế giới này không chỉ có tiên tử mới được nam nhân truy phủng, mà những nam nhân đẹp trai kinh thiên động địa cũng sẽ được nữ nhân truy phủng.

Bình Luận (0)
Comment