Dứt lời, trong tay Hồng Nhan xuất hiện một cây trường thương màu đỏ, linh lực xung quanh cuồn cuộn lại, một đạo hư ảnh trường thương dài ngàn thước xuất hiện trên bầu trời, ầm ầm nện tới mọi người của Sở gia.
- Hừ!
Sở Hùng thấy thế thì hừ lạnh một tiếng.
Một đạo đại ấn mang theo ánh sáng màu vàng xuất hiện giữa không trung, thánh uy tràn ra, đột nhiên hư ảnh chín con kim long dài trăm thước từ trong đại ấn bay ra, đánh về phía hư ảnh trường thương.
- Oanh oanh oanh...
Thoáng chốc, long ảnh màu vàng va chạm với thương ảnh phát ra từng tiếng nổ vang thật lớn, cơn lốc vô hình khuếch tán ra xung quanh.
Đang ở lúc long ảnh và thương ảnh đối đầu, một cảm giác lạnh lẽo đâm tới đầu Sở Hùng.
- Đinh!
Đại ấn màu vàng xuất hiện ở phía trước một kích ngày, ngăn cản một kích của lão tổ Hồng gia.
Mắt thấy một kích này của mình bị ngăn cản, vẻ mặt lão tổ Hồng gia không thấy biến hóa chút nào, chỉ thấy cổ tay lão nhẹ nhàng run lên, trường thương trong tay hóa thành từng đạo thương ảnh đâm tới Sở Hùng.
- Oanh! Kim Long hộ thể!
Kim sắc đại ấn mang theo ánh sáng màu vàng nhạt, một con tiểu long màu vàng dung nhập vào trong cơ thể Sở Hùng, từ trong cơ thể hắn nở rộ ra từng đạo ánh sáng màu vàng, nhất thời khí thế trên người hắn cũng trở nên đáng sợ hơn.
Bàn tay nở rộ ra ánh sáng màu vàng chói rọi, đánh tới từng đạo thương ảnh kia.
- Đinh đinh đinh...
Từng âm thanh kim loại va chạm vang lên.
Cảm nhận được khí tức đáng sợ truyền ra từ trên người Sở Hùng, ánh mắt lão tổ Hồng gia càng thêm sắc bén:
- Ngươi đã đột phá Vương cảnh!
- Ha ha, lão thất phu Hồng Nhan, làm như Trẫm sợ ngươi!
- Muốn chết! Cho dù ngươi đột phá Vương cảnh thì cũng sẽ không phải là đối thủ của lão phu!
Lão tổ Hồng gia quát lớn một tiếng, khí thế cả người càng thêm đáng sợ, so với khí thế trên người Sở Hùng thì còn cường đại hơn một đoạn.
- Phải không!
- Đùng... đùng... đùng...
Từng đợt tấn công vô cùng sắc bén, sóng khí nổ tung phát ra tiếng xùy xùy nổ vang, không gian xung quanh hai người thậm chí mơ hồ xuất hiện từng khe nứt nhỏ màu đen.
Tình hình chiến đấu của hai người càng lúc càng kịch liệt, hơn nữa còn có tư thế chiến đấu ở xa xa.
Lúc lão tổ Hồng gia và Sở Hùng va chạm vào nhau, người Sở gia và Hồng gia cũng không nhàn rỗi.
Sau đó, mỗi người đều tìm đến đối thủ cùng nhau chiến đấu. Chỉ là những người này tránh được rất tốt, không dám đến gần chiến trường lão tổ Hồng gia và Sở Hùng, đều dời sang phía xa chiến đấu.
Bọn họ đều biết với tu vi thực lực của bọn họ, một khi bị cuốn vào chiến đấu của cường giả Vương cảnh, nhẹ thì bị thương, nặng thì chết.
Còn bên kia, gia chủ Hồng gia Hồng Chiến cũng bị năm lão đầu tóc bạc quấn lấy.
Tuy hắn đã đột phá tới Vương cảnh, nhưng năm lão đầu tóc bạc trước mắt này cũng không phải kẻ yếu, mỗi một người đều có thực lực Thiên Võ cảnh hậu kỳ, người yếu nhất cũng có tu vi Thiên Võ cảnh tầng tám, trong đó có ba tu vi Thiên Võ cảnh đỉnh phong chỉ thiếu một bước là có thể đột phá đến Vương cảnh.
Nhưng mà bước này giống như khoảng cách giữa trời và đất, ngăn cản ba vị lão giả.
- Thì ra là mấy lão bất tử các ngươi à, không ngờ các ngươi đến bây giờ còn chưa chết.
Ánh mắt Hồng Chiến lạnh như băng nhìn mấy lão giả trước mắt.
Hắn không ngờ rằng Sở gia lại còn có nhiều lão bất tử còn sống như vậy, điều này ít nhiều có chút ngoài dự liệu của hắn.
Tuy hắn biết Sở gia Hoàng Tổ Sơn và một ít thế hệ trước của Sở gia, còn có một ít bên cạnh trưởng lão Thiên Võ cảnh Sở gia bế quan, thế nhưng không ngờ rằng lại có thể có nhiều như vậy, hơn nữa còn sống rất tốt.
Số lượng này còn nhiều hơn gấp đôi so với Hồng gia bọn họ.
Nếu không phải lần này hắn đột phá tới Vương cảnh thì chỉ sợ Hồng gia bọn họ còn có thể chịu một chút thiệt thòi nhỏ.
- Hừ! Hồng gia các ngươi quả nhiên trộm tâm bất tử, lại dám mưu đồ Vương triều Đại Càn của Sở gia ta, sớm biết ở thời kỳ tiên đế hẳn là nên tiêu diệt cả nhà Hồng gia các ngươi!
Một lão giả tóc bạc trắng, vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn Hồng Chiến.
- Nếu mấy lão gia hỏa các ngươi còn chưa chết, vậy hôm nay bổn gia chủ sẽ tiễn mấy người các ngươi đi gặp lão tổ Sở gia!
Hồng Chiến dứt lời, thân ảnh đánh tới một vị lão giả trong đó.
- Tiểu tử miệng còn hôi sữa!
- Ầm!
Bốn người còn lại thấy thế cũng đồng loạt tấn công Hồng Chiến.
- Ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
......
Lúc mọi người Hồng gia đại chiến với đoàn người Sở gia thì trên bầu trời đã có một nam nhân trung niên tóc bạc, khuôn mặt lạnh lùng nhìn tất cả trong mắt.
Hắn như là một thanh kiếm thẳng tắp đứng trên bầu trời, ánh mắt lạnh nhạt nhìn tất cả.
- Còn chưa xuất hiện à?
- Ai? Dám xông vào hoàng cung!
Một tiếng quát lớn truyền ra, ngay sau đó một bóng người bay lên bầu trời, ngăn chặn Linh Chu từ xa bay tới.
Vu Cấm Phi là thống lĩnh cấm vệ quân hoàng cung, tất nhiên hắn biết tất cả chuyện xảy ra trong hoàng cung và cũng biết hôm nay Vương Thành và hoàng cung không yên ổn nên khẳng định sẽ có rất nhiều người chú ý động tĩnh trong hoàng cung.
Thậm chí hiện tại xung quanh hoàng cung còn có một ít cường giả và mật thám của các gia tộc khác tồn tại.
Đương nhiên, cũng có một vài cường giả đã tiến vào trong hoàng cung, giống như những người của Hồng gia, còn có người chủ sự của Võ Đấu Trường và Lâm Dạ.
Vu Cấm Phi hắn không có bản lĩnh ngăn cản những người này, dù sao hắn cũng chỉ là một Thiên Võ cảnh tam trọng mà thôi.
Nhưng hiện tại, chiếc Linh Chu bay tới này thì khác, lại có thể có người trực tiếp điều khiển Linh Chu tự tiện xông vào hoàng cung, đây là xem thống lĩnh cấm vệ hoàng cung hắn không tồn tại à!
Phải biết rằng, ngay cả mọi người của Hồng gia và người chủ sự của Võ Đấu Trường - Chân Đỉnh lúc trước cũng không dám kiêu ngạo như vậy.
Nếu hôm nay để cho Linh Chu bay vào, như vậy hắn làm sao có thể ngẩng đầu lên trước mặt đám thủ hạ được, thủ hạ của hắn sẽ nhìn hắn như thế nào?