Lực chú ý của hắn rất nhanh đã chuyển dời đến trên người một nam nhân trung niên tóc bạc, trên người người nọ tản ra kiếm ý lạnh thấu xương.
- Tu vi Vương cảnh hậu kỳ, người này hẳn là Kiếm Vương của Kiếm Tông đi!
Vương Vô Địch khẳng định gật đầu.
Trước và sau khi đi tới Vương Thành, Vương Vô Địch đều có hiểu biết đối với một vài cường giả đứng đầu Vương triều Đại Càn, ví dụ như vị Kiếm Vương này.
Nghe nói vị Kiếm Vương này thiên phú và chiến lực vô cùng khủng bố, có thể dễ dàng chiến đấu vượt cấp, lúc trước lại càng được lãnh đạo tổng bộ Võ Đấu Trường coi trọng. Không đến trăm năm đã đột phá tới Vương cảnh, mấy năm gần đây lại bị người ta truyền thành cường giả đứng đầu của Vương triều Đại Càn...
Tóm lại, vị Kiếm Vương này là một tồn tại rất lợi hại!
Cảm nhận được khí tức trên người nam tử trung niên tóc bạc kia, Vương Vô Địch cũng rất đồng ý lời đồn đãi của những người đó, vị Kiếm Vương trước mắt này quả thật có chút thực lực, ít nhất còn cường đại hơn mấy vị Vương cảnh hắn gặp trước mắt nhiều.
Vương Vô Địch có cảm giác vị Kiếm Vương này chắc là có thể ngăn cản một bàn tay của hắn, nhiều nhất là bị trọng thương, thậm chí là cũng có thể bị thương nhẹ.
Nam tử trung niên tóc bạc cũng dời ánh mắt về phía đám người Vương Vô Địch, từ lúc Linh Chu từ bên ngoài bay vào thì hắn lập tức chú ý tới.
...
- Lâm tiểu tử, chúng ta mau trở về thôi, ta vừa mới nhận được tin trưởng lão Quản Bào đã đến.
- Tiền bối Chân Đỉnh, nhưng ta còn chưa tìm được Yên Nhi.
Lâm Dạ có chút không cam lòng nói.
- Tiểu tử ngươi... Bây giờ ngươi ở đây cũng không thể làm gì, chiến đấu giữa hai người này chỉ sợ không phải một lúc là có thể chấm dứt, chúng ta trở về trước, đến lúc đó chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo nghiệm, được trưởng lão Quản Bào nhìn trúng, thỉnh cầu trưởng lão Quản Bào giúp đỡ, chút chuyện nhỏ này tất nhiên có thể dễ dàng giải quyết.
Chân Đỉnh nói.
- Cái này... Được rồi.
Lâm Dạ trầm ngâm một hồi, mới bất đắc dĩ nói.
Hắn cũng hiểu được lời của Chân Đỉnh rất có đạo lý, chuyện trước mắt hắn căn bản không thể tham gia được, trừ phi hắn chịu sử dụng át chủ bài, nhưng át chủ bài này không đến một khắc cuối cùng thì hắn không thể sử dụng.
......
- Cảm giác này có chút không đúng?
Lúc này, Quản Bào đã đi tới ngoài hoàng cung, trong cảm giác của lão, xung quanh này ẩn giấu không ít ánh nhìn, trong đó có không ít Thiên Võ cảnh tồn tại.
Tuy nói hoàng cung là nơi quan trọng, bình thường đều có người canh giữ, nhưng tình huống có mấy vị Thiên Võ cảnh ở bên ngoài hoàng cung như thế này là lần đầu tiên lão nhìn thấy.
Trừ phi quốc lực Vương triều Đại Càn vô cùng cường đại, giống như đế quốc Đại Tần hoặc một ít hoàng triều cường đại, nhưng dựa theo tin tức lão biết được, thực lực tổng thể của Vương triều Đại Càn cũng chỉ có vậy, thậm chí cũng không khác gì Vương triều Đại Khánh, không tính là loại cường đại gì.
- Quên đi, tìm một người hỏi một chút là biết ngay thôi.
Quản Bào khẽ lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
......
- Quả nhiên vẫn tới sao!
Nhìn thấy Lâm Dạ xuất hiện, tinh thần Vương Đằng hơi chấn động.
Khi Hồng gia công kích hoàng cung, hắn đã âm thầm lẻn vào, mà tất cả những thứ trước mắt này đều ở dưới ánh nhìn chăm chú của hắn.
Vốn hắn còn chuẩn bị lợi dụng Sở Yên dụ dỗ Lâm Dạ xuất hiện, nhưng hiện tại nếu đã xuất hiện vậy thì Vương Đằng cũng có thể bỏ qua một vài bước.
Còn về ra tay với Lâm Dạ ở Đấu Trường Võ, Vương Đằng vẫn có chút lo lắng tiểu tử kia vào bước đường cùng sẽ xuất hiện biến cố, càng là nơi đặc biệt thì khả năng xuất hiện biến cố lại càng lớn.
Nếu như dưới lực quấy nhiễu khí vận của Lâm Dạ, ở Đấu Trường Võ xuất hiện một vị Thánh cảnh thì không tốt.
Về phần có thể xuất hiện lão tổ Thánh cảnh hỗ trợ hay không, nói giỡn, tùy tiện nói thì ai không biết khí vận chi tử đại bộ phận đều mang theo vầng sáng trí tuệ,
Một câu nói, nữ thánh xuất hiện thì yêu chết đi sống lại, nhất định phải đoạt làm nữ hầu, giống như chưa từng thấy qua nam nhân. Coi như là có nhan sắc tuyệt thế như Vương Vô Địch cũng không cướp được loại khí vận chi tử này.
Xem như là nam cường giả Thánh cảnh cũng sẽ phát hiện chỗ không giống với khí vận chi tử, kinh vi thiên nhân, nhất định phải thu nhận làm đệ tử cuối cùng.
Về phần quan hệ hòa hoãn với Lâm Dạ thì càng không thể, lúc Vương Vô Địch đấu giá được ba trang giấy kia, chỉ sợ giữa hai người đã không thể hòa bình.
Dù sao thì khí vận chi tử nào cũng phải cướp đoạt cơ duyên để trưởng thành, giết người đoạt bảo trong bí cảnh, đấu giá bảo vật với người khác trong hội đấu giá, cho dù phía trước không có được, nếu bọn họ có cơ hội xuống tay thì tuyệt đối sẽ không nương tay.
Thật cho rằng khí vận chi tử là người tốt à!
Nếu thật sự là người tốt thì ở thế giới thực lực vi tôn, cá lớn nuốt cá bé này, tuyệt đối sẽ không sống đến cuối cùng.
Về phần cái gọi là mị lực nhân cách, tiền đề là phải có thực lực và thủ đoạn, không có hai thứ này thì dựa vào cái gì nhận thủ hạ cường đại, thật cho rằng những người đó đều là kẻ ngốc, thích đi theo một người ăn một bữa đói ba ngày à!
Lúc này, ba thân ảnh mặt không chút thay đổi đột ngột xuất hiện, chạy về phía Lâm Dạ và Chân Đỉnh.
Đồng thời, Vương Vô Địch cũng biết tất cả những chuyện này.
....
- Người nào!
Ánh mắt của Chân Đỉnh cảnh giác nhìn ba người đột nhiên xuất hiện này.
Không có bất kỳ câu trả lời nào, hai bóng người trong đó tấn công tới Chân Đỉnh.
- Muốn chết!
Sát khí trong mắt Chân Đỉnh chợt lóe, khí tức của Thiên Võ cảnh tầng chín bộc phát, linh lực vận chuyển, hai đạo chưởng ấn đánh tới hai bóng người kia.
Tuy rằng hắn cảm thấy có chút nghi hoặc đối với ba bóng người vừa xuất hiện này, nhưng cũng chỉ có thể có chút nghi hoặc mà thôi, chỉ là hai Thiên Võ cảnh sơ kỳ và một vị Địa Võ cảnh hậu kỳ, hắn vẫn không để vào mắt.
Có thể ngồi vào vị trí chủ sự Vương triều Đại Càn, hắn cũng là dựa vào thực lực giành được.
- Kỳ quái, vì sao trên người ba người này không có bất kỳ khí tức sinh mệnh nào? Chẳng lẽ là...