Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 334 - Chương 334. Tiếp Theo Hãy Xem Ta Đây! (2)

Chương 334. Tiếp Theo Hãy Xem Ta Đây! (2) Chương 334. Tiếp Theo Hãy Xem Ta Đây! (2)

Điều này làm cho hắn bị đả kích rất lớn. Dù sao thì hắn cũng là cường giả Thiên Võ cảnh tầng chín, chỉ cách Vương cảnh có một bước nữa thôi. Trong tay hắn còn có một linh khí Thiên giai thượng phẩm.

Thế nhưng với thực lực rất mạnh như vậy mà hắn chỉ vẻn vẹn tạo ra được một vết cắt trên đầu khôi lỗi kia.

Hắn còn chưa kịp bình tĩnh lại, xóa bỏ nỗi khiếp sợ trong lòng thì hai khôi lỗi lại tiếp tục tấn công hắn một lần nữa.

- Đinh Đương...

- Oanh, phanh...

Âm thanh chiến đấu cùng và tiếng kêu thảm thiết thỉnh thoảng vang lên.

- Kỳ lạ thật, vì sao không có một chút tung tích nào của người kia, chẳng lẽ người kia không phải ở gần đây mà ở đâu đó cách nơi này rất xa?

Lúc này, trong lòng Dược lão cũng đầy nghi vấn.

Với bản lĩnh của hắn thì nếu xung quanh có những người khác đang ẩn nấp thì nhất định hắn có thể phát hiện được tung tích. Trừ khi tu vi của người kia rất cao cường, là cường giả Thánh cảnh trở lên.

Nhưng nếu thật sự là cường giả cấp bậc này thì hắn cần gì phải phiền phức như thế. Chỉ một chiêu thôi, sợ là đã có thể làm Chân Đỉnh trọng thương, thậm chí là mất mạng, hoàn toàn không cần phải làm như vậy.

- Dược gia gia, tiền bối Chân Đỉnh không sao chứ?

- Yên tâm, với thực lực của hắn thì sẽ không có nguy hiểm gì đâu. Chỉ là khả năng phòng ngự của hai khôi lỗi kia rất mạnh mà thôi, chỉ cần chờ trong linh thạch cơ thể tiêu hao hết, thì sẽ không có chuyện gì nữa... Không hay rồi, có người đến, là gia hỏa đã đấu giá trang giấy kia với ngươi.

Giọng nói của Dược lão lại vang lên.

- Là hắn! Sao hắn lại đến đây? Chẳng lẽ mấy khôi lỗi này đều do hắn cử đến à? Hắn muốn ra tay với ta à?

Một tia sáng lóe lên trong mắt Lâm Dạ.

- Rất có thể.

Dược lão gật nhẹ đầu.

- Dược gia gia, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?

Lâm Dạ hỏi.

Nhưng hắn đã bí mật tìm hiểu người kia. Tu vi ở mức Thiên Võ cảnh hậu kỳ, căn bản hắn không phải là đối thủ.

- Bây giờ ngươi không thể là đối thủ của hắn đâu, rời khỏi đây trước rồi nói sau.

Giọng nói của Dược lão trở nên nghiêm trọng.

- Được rồi, Dược gia gia.

Hắn cũng biết bây giờ hắn vẫn còn rất yếu, muốn đấu với cường giả Thiên Võ cảnh hậu kỳ thì hắn còn thiếu rất nhiều. Trừ khi Dược lão trong cơ thể hắn ra tay thì mới được.

Nhưng hiện giờ Chân Đỉnh đang ở đây nên chắc chắn Dược lão không thể tùy tiện ra tay được, nếu bị người khác phát hiện ra bí mật trong cơ thể hắn thì sẽ nguy to.

Phải biết là ngay cả những hồng nhan tri kỷ kia cũng không biết bí mật rằng trong cơ thể hắn có Dược lão này.

Lúc này, việc quan trọng nhất là phải thoát khỏi ánh mắt những người này. Đến lúc đó, dù người kia có đuổi theo hay không thì hắn đều có cách thoát thân.

Nếu người kia đuổi theo thì càng tốt, đến lúc đó chỉ cần Dược lão ra tay, chắc chắn có thể giết người kia dễ dàng, cơ duyên lại thuộc về hắn.

Tuy Dược lão tay ra thì sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng thần hồn của hắn, nhưng để đối phó với một Thiên Võ cảnh hậu kỳ thì cũng không lỗ. Chỉ cần hắn tìm thêm một số địa bảo thần hồn quý hiếm là đã có thể bổ sung trở lại giúp Dược lão.

Lâm Dạ bỏ chạy với tốc độ rất nhanh. Nhưng sau lưng hắn vẫn có một bóng đen liên tục đuổi theo phía sau. Tốc độ kia không hề chậm hơn người tu luyện cảnh giới Chân Võ cảnh hậu kỳ bình thường.

Đồng thời giọng nói của hắn vang lên:

- Tiền bối Chân Đỉnh, có người đến, có thể là đồng bọn của mấy người kia, ngươi phải cẩn thận một chút.

Hắn nói câu nói này là để nhắc nhở Chân Đỉnh, tất nhiên cũng hy vọng Chân Đỉnh có thể ngăn người kia lại giúp hắn một chút.

Nghe vậy, tinh thần Chân Đỉnh chấn động:

- Chẳng lẽ là chủ nhân của khôi lỗi này đã xuất hiện rồi sao?

Đến đây đây, hắn vẫn không thể hiểuđược. Chuyện vừa mới xảy ra làm hắn thật sự hơi buồn bực. Tuy hai khôi lỗi này không làm hắn bị thương được nhưng lại có thể một mực dây dưa giữ chân hắn.

Nếu chủ nhân khôi lỗi này xuất hiện, hắn chỉ cần nhân cơ hội này giết người kia thì hai khôi lỗi này cũng sẽ mất tác dụng ngay lập tức.

Thật sự là bây giờ có một số người tu luyện thuật Khôi Lỗi, nhưng bản thân nó không có thực lực mạnh, chỉ cần chủ nhân chết thì khôi lỗi cũng sẽ trở nên dụng. Có khi hắn còn có thể biến hai khôi lỗi này thành của mình nữa.

- Lâm Dạ, ngươi phải cẩn thận một chút, chờ ta giải quyết mấy tên này đã.

Chân Đỉnh không quên nhắc nhở Lâm Dạ.

Đáng tiếc là một lúc lâu sau vẫn không có âm thanh truyền ra.

- Tên tiểu tử giảo hoạt này.

Sau khi phát hiện ra không thấy tăm hơi của Lâm Dạ đâu thì trong lòng Chân Đỉnh cũng thở dài một hơi.

Thật ra Lâm Dạ rất liên quan đến tiền đồ của hắn đấy!

- Có điều với tâm tư cẩn thận này của Lâm Dạ thì có lẽ cũng có thể chen được chút thành tựu ở tổng bộ... Tiếp theo hãy xem ta đây!

- Lâm tiểu tử, cẩn thận!

Ngay lúc Lâm Dạ đang nhanh chóng chạy thoát về phía trước thì tiếng nhắc nhở của Dược lão vang lên trong đầu hắn.

Chỉ thấy một bóng người mặc áo đen xuất hiện ở phía bên phải của Lâm Dạ, một nắm đấm thế như sấm sét đánh về phía đầu của hắn.

Nhờ có sự nhắc nhở của Dược lão mà Lâm Dạ đã may mắn tránh được đòn tấn công hiểm hóc này. Chỉ có điều là khi đòn tấn công đó sượt qua mặt vẫn làm cho hắn cảm thấy hơi đau một chút.

Chiêu vừa nãy không trúng nên người mặc áo đen lại tiếp tục tấn công thêm lần nữa.

Mục tiêu còn sống thì thề sẽ không bỏ qua!

Đồng tử Lâm Dạ co nhỏ lại, hắn vận chuyển linh lực trong cơ thể sau đó đột ngột tăng tốc độ lên nhanh gấp mấy lần khi trước.

- Ầm ầm!

Một tiếng động rất lớn vang lên, mặt đất chỗ Lâm Dạ đứng đang nguyên vẹn bỗng nhiên bị một chiêu của người mặc áo đen đánh thành một cái hố.

- Mẹ nó!

Lâm Dạ cảm nhận được khí tức của người mặc áo đen kia rất mạnh nên trong lòng cũng rất bất đắc dĩ.

Tuy hắn đã chạy cách ra một khoảng rồi nhưng khoảng cách này vẫn còn rất ngắn, lại có thêm sự ngăn cản của người áo đen này nên chỉ sợ hắn sẽ rất khó mà ra ngoài được.

Mà người mặc áo đen trước mặt này thì lại rất mạnh nên hắn không đấu lại được.

Bình Luận (0)
Comment