Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 367 - Chương 367. Một Người Một Thánh Nguyên

Chương 367. Một Người Một Thánh Nguyên Chương 367. Một Người Một Thánh Nguyên

Mặc dù hắn không có ý định tìm nữ nhân, nhưng hắn cũng không thích nghe một lão nam nhân nói một đống câu buồn nôn như vậy.

- Vâng, thưa chủ nhân.

Nghe thấy giọng điệu thiếu kiên nhẫn của chủ nhân, Giang Quân vội vàng ngăn lại tâm tình kích động trong lòng, cung kính rời khỏi đại sảnh.

Mặc dù Giang Quân chỉ là thủ hạ mà hắn mới thu nhận trong khoảng thời gian trở lại đây, nhưng hắn vẫn phải có được sự bồi dưỡng từ Vương Đằng.

Đối với những gì vừa giao cho Giang Quân cũng không phải là gì đối với Vương Đằng hắn cả.

Trong tương lai, khi hắn thành lập thế lực của riêng hắn thì sẽ luôn cần có một số thủ hạ có thể một mình đảm đương nhiệm vụ mà thực lực là thứ tối thiểu nếu không muốn gặp trở ngại trong nhiệm vụ.

Hiện tại thực lực của Giang Quân vẫn còn quá thấp.

Dù sao thì trong một thế lực như Võ Đấu Trường, cường giả Đế cảnh cũng không ít, thậm chí cường giả Hoàng cảnh còn nhiều hơn, cho dù không có mấy trăm nhưng mười mấy thì nhất định sẽ có.

Xem xét tình trạng như vậy, cường giả có tu vi như Giang Quân cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Nhưng chuyện này cũng không thể vội vàng, cường giả Đế cảnh không thể một sớm một chiều có thể tu luyện được, phải cần thời gian dài mới có thể tích luỹ được.

Tất nhiên, nếu có một ứng viên thích hợp, Vương Đằng cũng không ngại sử dụng Nô Thần Đan để khống chế một số cường giả.

Chuyện phát triển của một thế lực không gì khác hơn là sự tồn tại của các loại tài nguyên tu luyện, đệ tử thiên tài và sự tồn tại của những cường giả trong thế lực đó.

Đây đều là những thứ mà một thế lực không thể thiếu được!

...

Hai ngày sau, Vương Đằng đưa Phương Húc và mấy người Triệu Thiên tiến vào trong Hạo Thiên Tháp.

Âm U nhất tộc, Tô Thiên Thiên, Quý Bắc và những người khác cũng được Vương Đằng sắp xếp để luyện tập trong Trấn Ma tháp.

Hiện tại, Vương Đằng vẫn không muốn Quý Bắc và những người khác biết sự tồn tại của Thần Khí Hạo Thiên Tháp.

Mặc dù với thực lực hiện tại của Vương Đằng, ở đây hẳn là không có bao nhiêu người là đối thủ của hắn, nhưng có một số việc khi hành sự vẫn phải cẩn thận.

Dù sao thì Trấn Ma tháp cũng không phải là một thần khí bình thường, một khi tin tức về nó bị lộ ra ngoài thì nhất định sẽ kéo theo vô số phiền phức.

Tuy nhiên, Vương Đằng cũng để lại đủ tài nguyên tu luyện cho Quý Bắc, Tô Thiên Thiên và những người khác.

Sau khi vào Hạo Thiên Tháp, Vương Đằng gọi Lãnh Thiên Quân đang ở trong Hạo Thiên Tháp tới.

- Sư phụ.

- Đại sư huynh, Nhị sư huynh...

Vương Đằng gật đầu nói:

- Lần này, mấy người các ngươi nên khổ luyện trong khoảng thời gian này thật tốt, cố gắng đề cao tu vi của mình.

Nói xong, Vương Đằng trong tay xuất hiện một tia sáng, tản mát ra năng lượng thuần khiết nồng đậm, thậm chí còn có một chút Thánh uy toả ra xung quanh.

- Sư phụ, đây là vật gì?

Hai mắt Hổ Nữu sáng rực nhìn thấy sư phụ trong tay thuần khiết ánh sáng, sau đó nuốt nước miếng một cái rồi hỏi.

Không chỉ Hổ Nữu, mà Phương Húc và Ngô Hoành ở bên cạnh cũng không khá hơn là mấy, tuy chưa kịp lên tiếng hỏi, nhưng cũng đều là mắt không chớp lấy một cái nhìn thấy chùm ánh sáng trên tay Vương Đằng như thể chùm ánh sáng có một ma lực mạnh nào đó, thu hút sự chú ý của bọn hắn.

Nhìn vẻ mặt của mấy người, Vương Đằng cười nói:

- Thứ này tên là Thánh Nguyên, là tài nguyên tu luyện do sư phụ đặc biệt chuẩn bị cho các ngươi. Sau khi chuyển hóa thành công có thể gia tăng rất nhiều tốc độ tu luyện, tăng cao tu vi...

Nghe sư phụ giảng thuật, ánh mắt của mấy người càng thêm sáng ngời.

- Nhưng mà hai người Lãnh Thiên Quân và Lưu Linh các ngươi tu vi còn có chút yếu, tạm thời không thể hấp thu Thánh Nguyên.

Vương Đằng nói.

Mặc dù Thánh Nguyên là thứ tốt, năng lượng tương đối ôn hòa, nhưng không phải bất cứ ai cũng có thể hấp thu luyện hóa, nếu như tu vi quá thấp, hấp thu kết quả luyện hoá sẽ là nổ tung mà chết.

Mặc dù hai người Lãnh Thiên Quân và Lưu Linh tu luyện công pháp cường đại, căn cơ của bọn họ cũng cường đại hơn những người đồng lứa, nhưng nếu họ muốn hấp thụ luyện hoá Thánh Nguyên, ít nhất họ phải đợi đến khi họ đột phá cảnh giới Chân Võ cảnh mới có thể luyện hoá hấp thu Thánh Nguyên được.

Người bình thường muốn hấp thu và luyện hoá Thánh Nguyên thì e rằng cần phải có tu vi Địa Võ cảnh, thậm chí là tu vi Thiên Võ cảnh mới được.

Dù sao thì đây cũng là Thánh cảnh vốn còn sót lại của cường giả khi chết đi và việc hấp thụ và luyện hóa nó không phải là chuyện dễ dàng.

Vương Đằng muốn truyền thụ công pháp tu luyện cho hai đệ tử này, đáng tiếc mấy ngày này hắn điểm danh không nhận được quán thâu tu vi, hắn chỉ điểm danh nhận được một ít linh tài, đan dược và linh khí.

Nghe những lời của sư phụ, cơ thể của Lãnh Thiên Quân và Lưu Linh giống như đông lại một chút.

- Sư phụ, ta...

Lãnh Thiên Quân muốn nói cái gì.

- Được rồi, sau khi hai người các ngươi đột phá đến cảnh giới Chân Võ cảnh thì vi sư đương nhiên sẽ cho các ngươi Thánh Nguyên để tu luyện.

Vương Đằng nói.

- Cảm ơn sư phụ.

Ánh mắt lãnh Thiên Quân càng thêm kiên định, hắn muốn đề cao tu vi, hắn nhất định phải cố gắng.

- Vù… vù… vù…

Liên tiếp năm luồng sáng xuất hiện giữa không trung, phát ra ánh sáng thuần khiết và năng lượng Thánh uy nồng đậm lan toả ra xung quanh.

Thật may là Thánh uy này cũng không quá cường đại, mà lại rất là ôn hòa.

Nhưng với sự xuất hiện của năm luồng ánh sáng, ánh mắt của bảy người Phương Húc càng thêm si mê, thỉnh thoảng nuốt xuống cổ họng, thậm chí miệng Hổ Nữu còn chảy ra nước bọt trong suốt.

Bản năng cơ thể của bọn hắn nói với bọn họ rằng việc hấp thụ những ánh sáng này sẽ mang lại lợi ích to lớn cho bọn họ.

- Phương Húc, mỗi người các ngươi đều có một viên Thánh Nguyên...

Trở lại chỗ ở của mình, đám người Phương Húc đã không kịp chờ đợi mà bắt đầu tu luyện.

Một là Thánh Nguyên này quá hấp dẫn đối với họ, hai là họ muốn đề cao tu vi của mình nhanh hơn.

Tuy mối quan hệ giữa các sư huynh đệ rất tốt và không có xung đột, nhưng trong lòng mỗi người đều có chút ganh đua.

Bình Luận (0)
Comment