- Sở huynh, ngươi quen biết vị tiên tử vừa rồi à?
Dương Trường lớn tiếng hỏi.
Những người xung quanh cũng tò mò nhìn Sở Hạo, bọn họ cũng rất tò mò về thân phận của nữ tử ở bên cạnh Công Tôn Vũ kia.
Họ đều biết thân phận của những người khác, nhưng họ không biết thân phận của vị nữ tử xinh đẹp kia, nhưng nếu cô đã có thể xuất hiện bên cạnh Công Tôn Vũ, được bao quanh bởi những đệ tử kiệt xuất từ tám đại gia tộc khác thì thân phận của cô chắc chắn không đơn giản.
Thật ra thì lúc này Sở Hạo cũng có chút kinh ngạc, hắn lại nhìn thấy Hạ Mộng Dao Hạ Tiên Tử trong bữa tiệc tối hôm nay, nhìn qua thân phận của cô cũng khá là cao quý.
Mặc dù hắn đã sớm đoán được thân phận của Hạ Mộng Dao ở Vương triều Đại Càn không đơn giản, nhưng khi gặp Hạ Mộng Dao ở Hoàng Thành Đại Chu, hắn mới phát hiện ra trước đó hắn là vẫn còn đánh giá thấp thân phận của Hạ Mộng Dao.
Nhìn trận thế vừa rồi, thân phận của Hạ tiên tử Hạ Mộng Dao đã vượt xa khỏi sức tưởng tượng của hắn.
- Cái này... Thật ra ta cũng không biết thân phận chính xác của Hạ Tiên Tử, nhưng lúc đó Hạ Tiên Tử là quản sự của Trân Bảo Các ở Vương triều Đại Càn, ta cũng may mắn gặp qua cô ấy một vài lần.
Sở Hạo nói.
Chuyện này không có gì phải che giấu, hơn nữa hắn thật sự không biết thân phận Hạ Mộng Dao, trước đó cũng chỉ suy đoán thân phận của Hạ Mộng Dao là thiên kiêu của Trân Bảo các, đến Vương triều Đại Càn cũng chỉ là để lịch luyện mà thôi, có thế lực chống lưng cũng không quá lớn.
(Lý do tại sao gia chủ của Hồng gia biết thân phận của Hạ Mộng Dao là do vị Thần toán tử nói.)
Suy cho cùng, Vương triều Đại Càn của bọn họ không mạnh, nếu thân phận của Hạ Mộng giao đủ cường đại thì sao lại có thể đến một nơi hẻo lánh như vậy, hơn nữa cô cũng chỉ là một quản sự nho nhỏ.
Nghe được câu trả lời của Sở Hạo, ánh mắt của mấy người kia lộ ra vẻ thất vọng, bọn họ còn tưởng rằng có thể từ Sở Hạo lấy được một ít tin tức nội bộ.
- Các ngươi nói lai lịch của Hạ tiên tử kia là gì?
- Sao ta có thể... Hạ tiên tử? Hạ gia? Ta nghĩ rằng ta đã biết.
- Mau nói cho ta biết.
- Ta từng nghe cha ta nói Trân Bảo Các là một thế lực do năm đại gia tộc liên minh hợp thành, mỗi gia tộc đều có một lão tổ Thánh cảnh ở trong tọa trấn, và một trong những gia tộc có họ Hạ, cho nên Hạ tiên tử này hẳn là thuộc về Hạ gia.
- Hít!
Nghe được suy đoán này, mấy người lập tức há hốc mồm.
Không chỉ vì thân phận của Hạ Tiên Tử, mà còn vì thế lực cường đại của Trân Bảo các.
Mặc dù bọn họ đều là con cháu của các đại gia tộc, biết phía sau Trân Bảo Các và Võ Đấu Trường đều có Thánh cảnh tọa trấn, nhưng bọn họ cũng không biết có bao nhiêu vị Thánh cảnh.
Mặc dù đây không phải là bí mật nhưng cũng không phải ai cũng biết.
Với thân phận của những người này, nếu họ thật sự muốn biết thì tất nhiên họ có thể biết, nhưng những chuyện này thì không ai sẽ tìm hiểu, trừ khi là họ cố ý tìm hiểu.
Nhưng thế lực của Trân Bảo các vẫn còn quá xa vời, gia tộc của bọn hắn chỉ có lão tổ Vương cảnh tọa trấn mà thôi, mục tiêu của bọn hắn cũng chỉ là đột phá Vương cảnh, hoặc là đột phá Hoàng cảnh để gia tộc của bọn hắn có thể trở thành một trong chín đại gia tộc lớn của Đại Chu.
Thánh cảnh là tồn tại mà bọn hắn không dám nghĩ tới, có lẽ cho đến khi đột phá trở thành Vương cảnh thì bọn hắn mới nghĩ đến loại chuyện này.
Sở Hạo ở bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc, hắn không ngờ rằng Trân Bảo Các lại lợi hại như vậy, trong đó có ít nhất năm vị Thánh cảnh tọa trấn.
Mặc dù địa vị của hắn không nhất thiết phải thua kém những người xung quanh, nhưng khi nói đến nguồn thông tin thì hắn thực sự không bằng những người xung quanh này.
- Đại Càn của Vương triều còn quá nhỏ!
Sở Hạo thầm nghĩ.
Dạ tiệc diễn ra thuận lợi, khách mời và chủ đều vui vẻ, không có ai không biết trời cao đất rộng đứng ra gây rối.
Sở Hạo cũng biết được thân phận của những người đi cùng Công Tôn Vũ như hắn muốn, thậm chí còn nói chuyện một hoặc hai câu với Ngũ hoàng tử Chu Vũ của Hoàng triều Đại Chu.
- Dương huynh, Hạ huynh, La huynh... Lần sau chúng ta có cơ hội gặp lại nhau.
Sau khi chia tay với nhóm người Dương Trường, Sở Hạo đi về phía trang viên mà hắn thuê ở Hoàng thành Đại Chu.
Đột nhiên, một bóng người chặn đường Sở Hạo nói:
- Sở công tử, Ngũ hoàng tử của chúng ta muốn gặp ngươi!
…
Vương triều Đại Càn.
Trong khoảng thời gian này, Vương thành không hề yên tĩnh, cùng với việc Giang Quân rời đi, tình hình Vương Thành lại trở nên căng thẳng.
Lần này không chỉ có Hồng gia và Sở gia, mà ngay cả Kiếm tông cũng là đã nhúng tay vào.
Kiếm Vương ngã xuống đã làm cho nguyên khí của Kiếm Tông bị tổn hại nghiêm trọng.
Mặc dù không biết vị đại nhân Giang Quân trong Võ Đấu Trường kia đã phát hiện ra cái gì nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Nếu không phải vì Hồng gia, Kiếm Vương cũng sẽ không vô cớ ngã xuống, cho nên chuyện này ít nhất Hồng gia có một nửa trách nhiệm.
Chuyện Hồng gia bồi thường các loại tài nguyên tu luyện và linh thạch cho Kiếm Tông là chuyện đương nhiên.
Nhưng Hồng gia làm sao có thể đồng ý với một yêu cầu vô lý như vậy của Kiếm Tông? Kiếm Vương ngã xuống thì có liên quan gì đến bọn họ, huống chi hiện tại Kiếm Tông chỉ còn lại một Vương cảnh mà Hồng gia bọn họ lại có đến hai Vương cảnh.
Xét về thực lực tổng thể, Hồng gia bọn họ thậm chí còn mạnh hơn cả Kiến Tông hiện tại.
Có thể nói, hiện tại Hồng gia là thế lực mạnh nhất Vương triều Đại Càn.
Nhưng nhược điểm là Hồng gia không đủ mạnh, ít nhất là không thể trấn áp được Sở gia và Kiếm Tông.
Ba bên thực sự không thể làm gì được nhau, chỉ có thể bế tắc giằng co như thế này.
Có thể một ngày nào đó sẽ có người phá vỡ cục diện bế tắc này, hoặc có thể ba bên sẽ tiếp tục bế tắc.