Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 376 - Chương 376. Độ Kiếp

Chương 376. Độ Kiếp Chương 376. Độ Kiếp

Căn cứ vào những bút ký tu luyện kia ghi chép lại, căn cơ càng hùng hậu thì uy lực của tứ cửu thiên kiếp càng khủng bố, trước đó mấy đạo thiên kiếp là công kích cơ thể, tốt nhất chuẩn bị thêm mấy món linh khí phòng ngự, hoặc là có một món Thánh khí phòng ngự, sau cùng nhất định sẽ là công kích thần hồn, thần hồn càng cường đại thì càng dễ vượt qua, đương nhiên nếu có Thánh khí phòng ngự linh hồn thì đó là tốt nhất, cơ bản có thể vững vàng vượt qua.

Vương Đằng vẫn rất tin tưởng vào việc đột phá Thánh cảnh này.

Trong ba năm ở Hạo Thiên Tháp, mỗi ngày hắn đều điểm danh rút thưởng, cũng thu được không ít đồ tốt, trong đó có mấy món Thánh khí và Thần khí phòng ngự linh hồn, còn có đan dược cần có để độ kiếp, ví dụ như Hộ Hồn Đan, Hộ Tâm Đan, Sinh Sinh Tạo Hóa Đan…

Có thể nói, để đột phá lần này, Vương Đằng đã chuẩn bị vô cùng kỹ lưỡng.

Hắn không chỉ tu luyện công pháp luyện thể Thần giai, mà cơ thể vốn đã cường đại hơn rất nhiều so với cùng giai, trên người hắn còn mặc bảo giáp phòng ngự cấp Thần giai cực phẩm, nếu bàn về khả năng phòng ngự của bản thân hắn thì tuyệt đối là đứng nhất.

Huống chi, Vương Đằng còn chuẩn bị một lượng lớn đan dược có công dụng khôi phục, giống như Thiên Linh Dịch có thể cấp tốc khôi phục linh khí của bản thân, Sinh Sinh Tạo Hóa Đan có thể nhanh chóng khôi phục lại một người bị trọng thương, Bạo Linh Đan có thể...

Vương Đằng cũng không tin, lấy thực lực như hắn còn không thể vượt qua tứ cửu thiên kiếp.

Khi khí tức trên người Vương Đằng điên cuồng kéo lên, đám người Phương Húc ở ngoài ngàn dặm cũng đã cảm nhận được áp lực to lớn này.

Mấy người đều là dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn vị trí của Vương Đằng.

Mặc dù bọn họ đều biết sư tôn rất cường đại, nhưng sau khi cảm nhận được uy áp kinh khủng này, bọn họ mới hiểu được sư tôn của mình khủng bố đến cỡ nào.

Chỉ là cảm nhận được khí tức kinh khủng này ở ngoài ngàn dặm, bọn họ đã không thể phản kháng, nếu như ở gần chỗ sư phụ gặp phải uy áp cường đại này, có thể bị đè nằm sấp dưới đất hay không?

Phải biết rằng tu vi của bọn họ hiện tại cũng không kém, thấp nhất cũng có tu vi Thiên Võ cảnh trung kỳ, ở Vương triều Đại Càn tuyệt đối được coi là cường giả đứng đầu, thế nhưng vẫn cảm thấy áp lực khi đối mặt với khí tức của sư phụ.

- Sư thúc, sư tôn hiện tại tu vi là gì? Chăng lẽ sư tôn lại muốn đột phá đến Thần cảnh à?

Sở Chiếu lớn tiếng hỏi.

- Lần này chỉ là đột phá Thánh cảnh mà thôi.

Vương Vô Địch hời hợt nói.

- Sư tôn chỉ... Chỉ là đột phá Thánh cảnh sao?

Nghe được câu trả lời của sư thúc, mấy người Phương Húc càng giật mình hơn.

Chỉ là đột phá Thánh cảnh mà đã có uy thế kinh khủng như thế, vậy lúc đột phá Thần cảnh sẽ khủng bố cỡ nào, mấy người thực sự không thể tưởng tượng nổi.

Mà điều này cũng làm cho mấy người Phương Húc hiểu được cường giả chân chính khủng bố cỡ nào, nguyên bản bởi vì đột phá đến Thiên Võ cảnh, Vương cảnh mà dâng lên cảm giác kiêu ngạo cũng bị dập tắt không ít.

Ít nhất bây giờ khoảng cách giữa bọn hắn và những cường giả kia còn kém rất xa.

Khi khí tức của Vương Đằng tăng lên tới đỉnh điểm, bầu trời cũng là mây đen dày đặc.

Trong khoảng khắc này, lấy Vương Đằng làm trung tâm, phạm vi ngàn dặm đã biến thành đêm tối, mây đen dày đặc trên bầu trời, che giấu hơn một nửa ánh sáng.

Mà đây cũng chỉ là mới bắt đầu, chỉ thấy một trận mây bay cuồn cuộn trong bầu trời, lấy tốc độ cực nhanh lan rộng ra chân trời xa xa.

1500 dặm… 2000 dặm… 5000 dặm… Rất nhanh, phạm vi của kiếp vân đã vượt qua ngàn dặm, mà kiếp vân vẫn còn đang lan tràn về phía chân trời càng xa xôi.

Chỉ thấy Yêu thú trong dãy núi trong phạm vi ngàn dặm lấy Vương Đằng làm trung tâm, cảm nhận được khí tức khủng bố từ trong kiếp vân truyền tới, bọn chúng điên cuồng trốn thoát khỏi chỗ ở của mình, chạy trốn về phía bên ngoài.

- Sư thúc, sư tôn không sao chứ?

Triệu Thiên ngẩng đầu nhìn lên cảnh tượng mây đen trời đầy, không khỏi lo lắng hỏi.

- Không, đây chỉ là hiện tượng bình thường cần có để đột phá Thánh cảnh, các ngươi nên cố gắng quan sát, sau này sẽ có trợ giúp với các ngươi.

Vương Vô Địch bình tĩnh nói.

Hắn vẫn rất tin tưởng vào bản thể của mình.

Nếu như ngay cả bản thể cũng không thể vượt qua tứ cửu thiên kiếp này thì những người khác tuyệt đối không thể vượt qua thiên kiếp để đột phá Thánh cảnh.

Giống như cầm lấy mười tỷ tư sản, đi đầu tư một hạng mục trăm triệu, làm sao cũng không thể phá sản được.

Nghe được câu trả lời của sư thúc, mấy người Phương Húc cũng thở dài một hơi, đây vẫn là lần thứ nhất bọn hắn nhìn thấy thiên kiếp, mà quan trọng hơn là, người độ kiếp còn là sư tôn của bọn hắn, không thể bảo bọn hắn không lo lắng.

- Tê! Nhân loại này thật sự là quá đáng sợ! May mà lúc đó ta đủ thông minh, không phản kháng nhân loại này.

Trên cánh tay Sở Chiếu, một con rắn nhỏ màu trắng nhìn lên mây đen ngập tràn kiếp vân trên bầu trời, nó run rẩy bảy lần.

Trong trí nhớ của nó, vị tổ tiên ngưu bức kia cũng đã từng trải qua tình cảnh này, lúc ấy bị vạn lôi đánh xuống đầu, làm cho vị tổ tiên kia trọng thương ngã xuống, may mà cuối cùng vẫn vượt qua, cuối cùng đúc thành bộ tộc huy hoàng này của nó.

- Cũng không biết nhân loại này sẽ có chuyện gì hay không...

Theo sự lan rộng của kiếp vân, một số người cũng phát hiện ra dị tượng trên không trung.

- Đây là cái gì?

- Vì sao trên bầu trời có nhiều mây đen như vậy, còn đang lan rộng về phương hướng chúng ta?

- Trời ạ, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Có phải có yêu ma nào đó xuất thế hay không?

- …

Tuy những người này không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn kiếp vân trên bầu trời, trong lòng của bọn hắn sẽ không dâng lên một tia cảm giác sợ hãi, giống như đang đối mặt với đại khủng bố gì đó.

Một số người nhát gan, thậm chí còn đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị chạy trốn.

Đương nhiên, ở trong đó cũng không thiếu một số người tham lam, tưởng tượng xem có phải có bảo vật xuất thế hay không.

Bình Luận (0)
Comment