Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 394 - Chương 394. Cơ Hội Tông Môn

Chương 394. Cơ Hội Tông Môn Chương 394. Cơ Hội Tông Môn

- Đây không phải là lại có người muốn độ kiếp đấy chứ?

Mấy người Phương Húc đang bố trí trận pháp trong 36 ngọn núi cũng nhìn thấy dị tượng trên không trung, mây đen dày đặc, sấm sét liên tục nổ vang, rất giống với dị tượng khi sư tôn độ kiếp.

Trong lòng mấy người đều dâng lên một ý niệm trong đầu, có nên thừa dịp hiện tại chạy xa một chút hay không, dù sao bọn họ cũng đã tận mắt nhìn thấy uy lực của thiên kiếp, lấy thực lực của bọn hắn bây giờ, nếu không chạy thì không chừng sẽ bị thiên kiếp một lần diệt.

Có điều rất nhanh mấy người đã phát hiện không đúng, tuy trên bầu trời mây đen dày đặc, nhưng phạm vi bao phủ lại cũng không phải là quá lớn, nhiều nhất cũng chỉ trong phạm vi mấy trăm dặm, mà lại bọn họ còn phát hiện, nồng độ linh khí xung quanh cũng đang tăng vọt.

Lại nhìn thấy sư tôn ở xa xa, lơ lững giữa không trung, từ trong tay sư tôn bắn ra từng đạo linh ấn, nơi càng xa hơn còn mơ hồ có ánh sáng lung linh lóe qua.

Phương Húc và những người khác nhất thời hiểu rõ, đây đều là thủ bút của sư tôn, có thể là đang thi triển thủ đoạn nghịch thiên gì đó, nhìn nồng độ linh khí xung quanh nơi này nhanh chóng tăng vọt như vậy là biết.

Đám người Phương Húc không biết là, lúc này trong lòng Vương Đằng cũng có chút kinh ngạc.

Hắn không ngờ rằng sau khi kích hoạt đại trận hộ sơn Bát Hoàng Vô Cực lại có dị tượng xuất hiện.

May mà phạm vi dị tượng này cũng không lớn, nếu lớn như hắn độ kiếp lần trước thì có lẽ sẽ thu hút sự chú ý của một nhóm người tới rồi.

Cảm nhận được nồng độ linh khí xung quanh tăng lên, trong lòng Vương Đằng vẫn rất hài lòng.

Mặc dù dưới chân tông môn của hắn không có khoáng mạch linh thạch, nhưng nhìn thấy tình hình hiện tại, có lẽ không bao lâu nữa, hoàn cảnh tu luyện ở đây hẳn là sẽ không kém hơn những tông môn nắm giữ linh thạch khoáng mạch kia.

Mặc dù đại trận hộ sơn Bát Hoang Vô Cực có tác dụng chính là phòng ngự, nhưng vẫn có một số tác dụng khác, ví dụ như hội tụ linh khí thiên địa xung quanh...

Dù sao thì đây cũng là trận pháp Thần giai, lợi hại một chút cũng là bình thường.

Đương nhiên, muốn dựa vào đại trận của Bát Hoang Vô Cực hộ sơn biến nơi này thành nơi động thiên tu luyện thì đó là chuyện không thực tế.

Không lâu sau, dị tượng trên không trung đã biến mất không thấy gì nữa, Vương Đằng cũng cảm nhận được tốc độ tăng lên của linh khí xung quanh cũng chậm hơn không ít, không còn tăng vọt như vừa mới bắt đầu nữa.

- Nhưng mà dựa theo tốc độ này, nếu tiếp tục một đoạn thời gian nữa hẳn là sẽ không kém hơn một số linh mạch hạ phẩm cỡ nhỏ.

Trong mắt Vương Đằng lóe lên một tia sáng.

Tuy hoàn cảnh tu luyện như vậy vẫn kém hơn tông môn như Kiếm Tông, nhưng cũng đã rất đủ, mà phòng ngự của Thái Sơ Thần Tông tuyệt đối là vô địch, chí ít cường giả Thánh cảnh hẳn là rất khó công phá.

Có thể nói, trong phạm vi năm ngàn dặm xung quanh Thái Sơ Thần Tông tuyệt đối là một khu vực rất an toàn, cho dù là cường giả Thần cảnh đột kích thì cũng đủ để ngăn cản một đoạn thời gian.

Đương nhiên, không phải phạm vi phòng ngự của đại trận hộ sơn Bát Hoang Vô Cực chỉ có như vậy, mà là Vương Đằng cố ý khống chế phạm vi bao phủ của Bát Hoang Vô Cực.

Dù sao thì muốn vận chuyển đại trận Thần giai cũng cần tiêu hao rất nhiều năng lượng, mà phạm vi bao phủ càng lớn thì tiêu hao năng lượng càng nhiều.

Hiện tại, toàn bộ Thái Sơ Thần Tông cũng không có mấy người, đại trận hộ sơn Bát Hoang Vô Cực hoàn toàn không cần thiết phải bao phủ phạm vi quá lớn.

Thời gian kế tiếp, Vương Đằng cũng gia nhập vào công cuộc kiến thiết 36 ngọn núi.

Đây là thế lực tương lai của hắn, lúc xuất lực vẫn phải xuất lực.

Có Vương Đằng tham gia, việc bố trí trận pháp tương đối thuận lợi.

Trong ba năm ở Hạo Thiên Tháp, Vương Đằng không phải tu luyện uổng phí, Ngộ Đạo Đan kia bị hắn ăn như đường đậu, chớ nhìn tu vi của hắn tăng lên nhanh, phương diện khác cũng không rớt xuống chút nào, ít nhất cũng tương đương với tu vi cảnh giới của hắn.

Cho dù là các loại bí pháp, luyện đan, luyện khí, trận đạo, thuật Khôi Lỗi, luyện độc... Các loại thủ đoạn hữu dụng, Vương Đằng đều có liên quan đến, đồng thời thu được thành quả cũng rất là phấn khởi.

Giống như trận pháp nhất đạo, khôi lỗi nhất đạo, luyện đan nhất đạo, luyện khí nhất đạo, hắn đều đã đạt đến cảnh giới Tông Sư, luyện được bảo vật Thánh giai hoàn toàn không phải là vấn đề lớn gì.

Nhưng muốn chế tạo ra bảo vật Thánh giai thì không chỉ cần thời gian lớn, mà còn cần rất nhiều linh tài trân quý mới được, cho dù là được Vương Đằng xuất thủ luyện chế thì cũng có xác suất thất bại.

Đúng vậy, sau khi thử mấy lần, hắn cũng thu lại tay, bởi vì vậy quá không hoa mỹ rồi, chí ít đối với hắn mà nói là như vậy.

Mà lần này, bố trí trận pháp ở 36 ngọn núi trong Thái Sơ Thần Tông cũng không cần quá cao cấp, tương đối là được rồi.

Dù sao thì bên ngoài cũng có đại trận phòng ngự Thần giai, bên trong cũng có trận pháp Địa giai và Thiên giai.

Nếu muốn bố trí ra trận pháp Thánh giai ở mỗi ngọn núi, cho dù là Vương Đằng cũng cần thời gian không ngắn, hơn nữa còn cần hao phí rất nhiều năng lượng để duy trì, chỉ sợ sẽ không tiêu hao năng lượng ít hơn đại trận hộ sơn Bát Hoang Vô Cực bao nhiêu.

Qua nửa ngày bận rộn của các sư đồ, 36 sơn phong cũng coi như là bố trí xong trận pháp, ngoại trừ trận pháp Thánh giai được Vương Đằng bố trí ở ngọn núi trung tâm nhất ra thì trên các ngọn núi kia cũng không bố trí trận pháp Thánh giai nào.

- Ừm, không tệ, cuối cùng cũng có chút dáng vẻ của tông môn rồi.

Vương Đằng nhìn thành quả của mình, trong lòng rất là hài lòng.

Tuy hoàn cảnh tu luyện của Thái Sơ Thần Tông giống nhau, ngọn núi cũng không nhiều, đối với nhóm cường giả này của hắn mà nói, nơi này quả thực cằn cỗi tới cực điểm, nhưng đối với tu luyện giả Vương cảnh trở xuống thì cũng đủ cho bọn họ tu luyện.

Càng quan trọng hơn là phòng ngự ở đây tuyệt đối là một trong những nơi an toàn nhất trong vực Thiên Phong.

Vương Đằng tin tưởng, trong tương lai không lâu nữa, Thái Sơ Thần Tông của hắn nhất định sẽ là thế lực cường đại nhất của vực Thiên Phong, là thế lực có nhiều đệ tử thiên tài nhất.

Bình Luận (0)
Comment