Trong khoảng thời gian Vương Đằng rời khỏi, Lưu Linh đã nói lại đại khái tất cả mọi chuyện một lần.
Sư tôn của cô, Vương Đằng là một đại năng, gia nhập Thiên Thánh tông chỉ là vì che giấu tung tích, khôi phục thương thế của bản thân...
Hiện tại, thương thế của sư tôn đã hồi phục vài phần, rốt cục không lâu trước đó đã thành lập một tông môn...
Lưu Thành nghe thấy vậy thì một không dám tin, thật không thể tin, luôn cảm giác thế giới này có chút không chân thật.
Nhưng mà hắn cũng nghe hiểu được đó là Vương Đằng từng là một đại lão, bị thương nặng, vì che giấu tung tích nên mới đi tới Thiên Thánh tông. Hiện tại tu vi của hắn đã khôi phục một chút, thành lập một tông môn, tu vi của cháu gái hắn hiện tại đã cao hơn hắn, cháu gái có thể chọn 10 người bái nhập tông môn, nhưng mà Lưu gia bọn họ cũng có thể di chuyển qua đó.
Lúc mới bắt đầu nghe được lời giảng của Lưu Linh lần này, Lưu Thành là vô luận như thế nào cũng không thể tin được, mãi đến khi cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ từ trên người Lưu Linh truyền ra, hắn mới rốt cục có chút tin tưởng.
Lại nghĩ đến trước đây, khi Vương Đằng ở Thiên Thánh tông đã hành động quái dị, từ trước tới giờ không ra khỏi tông môn, điệu thấp, gặp chuyện thì tránh... Lưu Thành rốt cục hiểu rõ tất cả những điều này.
Vương Đằng quả nhiên là đại lão! (não bổ vô hình là trí mạng nhất. )
- Linh Linh, ngươi nói ngươi có 10 danh ngạch không hạn chế bái nhập Thái Sơ Thần Tông, còn có thể di chuyển Lưu gia đi qua, có phải thật sự như vậy hay không?
Lưu Thành hưng phấn nhìn Lưu Linh hỏi.
- Đúng vậy, đây đều là những lời sư phụ nói.
Lưu Linh gật đầu nói.
- Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta mau trở về mang người của Lưu gia tới đi.
Lưu Thành hưng phấn hô.
- Tam thúc, nhưng mà mấy người đại bá có đồng ý hay không?
- Không đồng ý cái rắm, nếu bọn họ dám không đồng ý thì cột bọn họ lại, ta là người mạnh nhất gia tộc... Bây giờ ngươi là người mạnh nhất trong gia tộc, mọi chuyện đều nghe lời ngươi!
Lưu Thành kích động nói.
- Đi, chúng ta mau trở về, không thể để cho Vương... sư tôn của ngươi đợi lâu.
…
Đại điện nghị sự của Thiên Thánh tông.
Lúc này, bên trong nghị sự của Thiên Thánh tông cũng là một mảnh ồn ào.
Sau khi Vương Đằng rời khỏi, tông chủ của Thiên Thánh tông đã vội vàng triệu tập một đám trưởng lão của Thiên Thánh tông tới, còn có một vị Thái Thượng trưởng lão duy nhất của Thiên Thánh tông, nhạc phụ đại nhân của hắn cũng đã tới.
Không thể nào, chuyện này quá lớn, một mình hắn có thể có chút trấn không được tràng tử.
- Tông chủ, ngươi triệu tập chúng ta đến đây là có chuyện quan trọng gì sao?
Trưởng lão chấp pháp Ngụy Võ hỏi.
- Đúng là có chuyện rất quan trọng cần phải thương lượng với các ngươi.
Vẻ mặt tông chủ Thiên Thánh tông nghiêm túc nói.
Chẳng mấy chốc, hắn đã nói lại chuyện xảy ra trước đó một lần.
- Tiền bối cho chúng ta hai lựa chọn, lựa chọn thứ nhất là để lại một chút tài nguyên quý giá cho Thiên Thánh tông chúng ta, từ nay về sau, nhân quả giữa Thiên Thánh tông chúng ta và hắn cũng coi như chấm dứt.
- Một lựa chọn khác là Thiên Thánh tông chúng ta trở thành tông môn phụ thuộc của Thái Sơ Thần Tông, lần này sẽ có ba vị trí tiến vào Thái Sơ Thần Tông tu luyện, sau này nếu có đệ tử có thể thông qua khảo hạch của Thái Sơ Thần Tông thì cũng có thể vào Thái Sơ Thần Tông tu luyện, chư vị trương lão thấy thế nào?
- Tông chủ, chuyện này là thật sao?
Một vị trưởng lão có chút không tin hỏi.
- Ừm, tu vi của tiền bối Vương Đằng có thể là Thiên Võ cảnh trở lên.
Tông chủ Thiên Thánh tông lộ ra khuôn mặt nghiêm túc gật đầu nói.
Mặc dù hiện tại hắn không biết tu vi cụ thể của Vương Đằng là gì, nhưng hắn có thể xác định, ít nhất là tu vi Thiên Võ cảnh trở lên.
Dù sao hắn cũng là người thấy qua việc đời, đã từng cảm thụ khí tức của mấy vị đại lão ở quận thành Thanh Lâm, khí tức của Vương Đằng còn cường đại hơn đại lão kia, cho nên tu vi Thiên Võ cảnh vẫn phải có.
- Cái này... sao có thể như vậy được chứ?
Nghe thấy tông chủ nói xong, một ít trưởng lão càng kinh hãi trợn mắt há miệng.
Tuy bình thường Vương Đằng rất điệu thấp, cũng không quá nhiều gặp những trưởng lão như bọn hắn, nhưng dù sao cũng là người trong một tông môn, sao chỉ trong nháy mắt đã biến thành cường giả Thiên Võ cảnh rồi.
Có phải là tông chủ đại nhân tính sai hay không?
Nhưng mà mọi người nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của tông chủ đều lắc đầu.
Ngay cả trưởng lão chấp pháp Ngụy Võ cũng là gương mặt chấn kinh, lần trước đại hội bách tông đã đi ra ngoài cùng với trưởng lão Vương Đằng, hắn cũng không nhìn ra trưởng lão Vương Đằng có chút gì liên quan đến cường giả mà?
- Không đúng, lần trước trưởng lão Vương Đằng tham gia đại hội Bách tông vẫn luôn ở trong phòng linh chu tu luyện, đều không giao lưu với những người khác. Ta hiểu rồi, chỉ sợ lúc đó thực lực của tiền bối Vương Đằng đã không thể đo lường được, chênh lệch với những trưởng lão kia cũng rất bình thường...
Ngụy Võ tự mình não bổ ra tất cả, trên mặt cũng lộ ra một thần sắc hiểu rõ.
Hắn cảm thấy, hắn đã biết chân tướng!
Mà trong một đám trưởng lão của Thiên Thánh tông, còn có một vị mỹ phụ dáng người yểu điệu, “tâm hồn” rất lớn không phải là quá giật mình.
Tuy “tâm hồn” của trưởng lão Bạch Tuyết rất lớn, nhưng không phải là một người không có não, ngược lại, tâm tư của nàng tỉ mỉ, cũng rất thông tuệ.
Lần trước, Vương Đằng lặng yên không tiếng động xuất hiện trước mặt cô và Phí Diệu Tài, cô đã có một chút hoài nghi, nếu không phải chuyện sắc hổ kia thì... Không đúng, lúc mình vừa tới cũng giống như...
- Đúng rồi, sao trưởng lão Lưu Thành lại không đến, không phải trước kia hắn rất quen với tiền bối Vương Đằng sao?
- A, đúng là không nhìn thấy bóng dáng trưởng lão Lưu Thành.
- Có thể hay không...
- …
- Khụ khụ, chư vị trương lão, chúng ta vẫn là thảo luận một chút về hai lựa chọn tiền bối Vương Đằng cho đi.
Tông chủ Thiên Thánh tông ho khan hai tiếng nói ra.
- Tông chủ, không biết Thái Sơ Thần Tông ở đâu, hiện tại lại là thế lực tông môn mấy lưu?