Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 402 - Chương 402. Tất Cả Những Thứ Này, Cuối Cùng Vẫn Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 402. Tất Cả Những Thứ Này, Cuối Cùng Vẫn Sẽ Thuộc Về Ta Chương 402. Tất Cả Những Thứ Này, Cuối Cùng Vẫn Sẽ Thuộc Về Ta

- Theo lời Vương Đằng nói, Thái Sơ Thần Tông là một tông môn mà hắn mới thành lập cách đây không bao lâu, trước mắt tông môn cũng không có nhiều người, về phần vị trí cụ thể của Thái Sơ Thần Tông thì bản tông chủ cũng không rõ lắm.

- Tông chủ, tiền bối Vương Đằng có nói sẽ lưu lại chút tư nguyên gì hay không?

- Không nói.

- …

Có rất vấn đề hỏi ra từ trong miệng các trưởng lão, nhưng đa số vấn đề tông chủ Thiên Thánh tông đều trả lời không được.

Giờ khắc này, ánh mắt một đám trưởng lão nhìn Tông chủ của Thiên Thánh tông đều có chút không đúng, ngay cả ánh mắt của thái thượng trưởng lão Thiên Thánh tông, cha vợ hắn nhìn về phía hắn cũng mang theo một tia kỳ dị.

- Tông chủ, chúng ta có cần đi bái kiến tiền bối Vương Đằng một chút, hỏi xem lão nhân gia có nguyện ý làm tông chủ của Thiên Thánh tông chúng ta hay không?

Một vị trưởng lão thận trọng hỏi.

Theo lời vị trưởng lão này vừa nói ra thì một đám trưởng lão Thiên Thánh tông trong nghị sự đều dừng nói chuyện, phần lớn người đều dùng ánh mắt mong đợi nhìn vị trí đầu não của Thiên Thánh tông.

Dù sao thì nếu Thiên Thánh tông có thể có một vị cường giả Thiên Võ cảnh làm tông chủ thì đó cũng là một chuyện vui mừng lớn.

Nghe nói vậy, vẻ mặt tông chủ của Thiên Thánh tông nhất thời biến đổi, thậm chí hắn cảm giác, lúc này, cha vợ ở bên cạnh hắn đều có chút ý động.

- Thật sự là như vậy, hắn thân là tông chủ của Thiên Thánh tông, lại có một ngày bị một đám trưởng lão đưa ra yêu cầu vô lý như vậy, thực sự là... Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút, nếu như tiền bối Vương Đằng nguyện ý làm tông chủ của Thiên Thánh tông cũng không phải là không thể được...

- Không cần, ta không có hứng thú với vị trí của tông chủ Thiên Thánh tông.

Đúng lúc này, giọng nói của Vương Đằng vang lên ở trong đại điện.

Ừm, đúng vậy, thật ra hắn vẫn luôn quan sát mọi chuyện.

Một đám trưởng lão Thiên Thánh tông đầu tiên là bị giật nảy mình, sau đó trong mắt không ít người đều lộ ra một tia thất vọng.

Tông chủ Thiên Thánh tông đầu tiên là thở dài một hơi, ngay sau đó trong mắt cũng lộ ra vẻ thất vọng, tâm tình nhất thời lại có chút phức tạp.

- Chư vị trương lão, vẫn là thảo luận chuyện mà tiền bối Vương Đằng nói đi.

Tông chủ Thiên Thánh tông bình phục một chút phức tạp của mình, mở miệng nói.

Trải qua hơn một giờ tranh luận, cuối cùng Thiên Thánh tông vẫn lựa chọn lựa chọn thứ hai, trở thành một tông môn phụ thuộc của Thái Sơ Thần Tông.

Vương thành Đại Càn, cửa thành phía đông.

Một chiếc linh chu hào hoa bay đến từ phía chân trời xa với tốc độ cực nhanh, đứng vững vàng ở cửa thành.

- Các vị tiền bối, nơi này chính là Vương Thành Đại Càn.

Một thanh niên nói với mọi người trên linh chu.

Đám người này chính là người của tám đại gia tộc từ Hoàng thành Đại Chu, và đại hoàng tử Sở Hạo của Vương triều Đại Càn.

Vốn dĩ với thân phận của những người này hoàn toàn có thể ngồi trên linh chu bay thẳng vào Vương Thành, nhưng nghĩ đến việc xảy ra một số chuyện gần đây ở Vương triều Đại Càn, bọn họ vẫn ngoan ngoãn dừng linh chu lại ở cửa thành.

Nhưng tất cả những nguyên nhân này, Sở Hạo vẫn không rõ ràng, mặc dù hắn là đại hoàng tử của Vương triều Đại Càn, cũng ôm đùi ngũ hoàng tử của Hoàng triều Đại Chu, nhưng có một chút tin tức, hắn cũng không biết chút nào.

Hắn chỉ biết lần này trở về, những tiền bối phía sau hắn chính là đến để giúp đỡ hắn.

Dù sao thì lần này hắn có thể trở về theo đội ngũ, chính là bản thân bệ hạ Hoàng triều Đại Chu ra lệnh.

Lúc này, trong lòng của hắn lại là hào tình vạn trượng, dã tâm cũng đang không ngừng sinh sôi.

- Tất cả những thứ này, cuối cùng vẫn sẽ thuộc về ta!

- Sư huynh Vô Nhai, cố lên!

- …

- Từ Vi sư tỷ, cố lên!

- Lưu sư huynh cố lên!

- …

Lúc này, trên quảng trường của Thiên Thánh tông, vô số đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn đã tụ tập lại, hưng phấn hô to.

Mà trên đài cao, một đám trưởng lão và tông chủ của Thiên Thánh tông cũng đều đang khẩn trương nhìn tất cả những điều này.

Bởi vì chuyện này liên quan đến việc đệ tử và hậu bối của bọn họ có cơ hội tiến vào Thái Sơ Thần Tông tu luyện hay không.

Sau khi Thiên Thánh tông chọn ra một số cao tầng trở thành Thái Sơ Thần Tông phụ thuộc, Vương Đằng cấp ra cho bọn hắn 3 vị trí.

Đệ tử dưới 30 tuổi tiến hành một trận thi đấu trong tông, ba hạng đầu có thể vào Thái Sơ Thần Tông tu luyện.

Đây cũng là chuyện không có cách nào, trước đó Vương Đằng Chi dùng lực lượng thần hồn nhìn toàn bộ đệ tử của Thiên Thánh tông, không có một ai có thể đạt tới tiêu chuẩn chọn của Thái Sơ Thần Tông, mà đệ tử có thiên phú ưu tú của Thiên Thánh tông cũng không khác biệt mấy, không có ai đặc biệt xuất chúng.

Cho nên hắn chỉ có thể lựa chọn phương thức thi đấu tông môn, chọn lựa ra ba đệ tử thích hợp.

Mấy người tông chủ của Thiên Thánh tông cũng hành động cấp tốc, không đầy nửa ngày đã triệu tập một đám đệ tử trở về.

Còn có một số người không thể trở về kịp thời thì cũng không có cách nào.

Lúc này, trải qua hơn hai giờ giao đấu, thi đấu cũng đã tới hồi kết thúc, còn trên lôi đài cũng đều là đệ tử thân truyền của mấy vị trưởng lão và tông chủ.

Thiên phú của bọn hắn đúng là mạnh hơn những người khác một chút, lại thêm thân là đệ tử thân truyền của trưởng lão, tông chủ nên cũng thu được càng nhiều tư nguyên hơn, thực lực cường đại một chút cũng là chuyện bình thường.

Cuối cùng, ba người Phương Vô Nhai, Từ Vi, Cao Triều đoạt được ba hạng đầu.

- Ba người các ngươi đi theo ta, ta dẫn các ngươi đi gặp tông chủ đại nhân của Thái Sơ Thần Tông.

Tông chủ Thiên Thánh tông nói với ba người trước mặt.

- Vâng, tông chủ.

Ba người đi theo sau lưng tông chủ Thiên Thánh tông, đi về hướng núi Vô Danh.

Càng đến gần núi Vô Danh, Phương Vô Nhai lại càng thấy nơi này có chút quen thuộc.

Hắn rất muốn hỏi chuyện Thái Sơ Thần Tông, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt trầm ổn của tông chủ thì cuối cùng vẫn nhịn được.

Ngay khi bốn người này tới chân núi núi Vô Danh, Phương Vô Nhai cuối cùng cũng nhớ ra đây là nơi nào, dù sao hắn cũng đã từng đến đây.

Bình Luận (0)
Comment