Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 420 - Chương 420. Ầm Ầm, Chạy Trốn

Chương 420. Ầm Ầm, Chạy Trốn Chương 420. Ầm Ầm, Chạy Trốn

Tuy nhiên, lúc này hắn đã hoàn toàn xem Vương Vô Địch như là đối thủ ngang cấp.

- Có đúng không, thật ra chuyện vượt quá dự kiến của ngươi còn có rất nhiều.

Đột nhiên, trên mặt Vương Vô Địch lộ ra một nụ cười quỷ dị.

Giờ khắc này, trong lòng Mã Đức báo động mãnh liệt, lông tóc trên người dựng đứng lên!

Mã Đức chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh quy tắc ràng buộc mình chặt, mặc cho hắn dốc hết tất cả vốn liếng cũng không thể tránh thoát ra được.

Đồng tử của Mã Đức đột nhiên co lại, hắn cũng không xa lạ gì đối với loại lực lượng này, đây là lực lượng mà chỉ cường giả Thánh cảnh mới có, trong lĩnh vực của bản thân sử dụng lực lượng pháp tắc bị người khác nghiêm cấm.

Trên thực tế, lúc trước hắn cũng từng thử thi triển với Vương Vô Địch, đáng tiếc là không đưa đến tác dụng gì.

Nhưng vì sao hắn lại không cảm nhận được khí tức của lĩnh vực này, mà vì sao quy tắc này lại lớn như vậy, ngay cả hắn cũng không thể tránh được?

- Chẳng lẽ là cường giả Thần cảnh?

Trong đầu Mã Đức bỗng nhiên lóe lên linh quang, nhớ tới từng ghi chép trong một quyển sách cổ, cường giả Thần cảnh có thể khống chế quy tắc của Thiên Địa, giơ tay nhấc chân có thể ảnh hưởng đến một phương không gian, ý trên mặt chữ, khống chế một phương không gian...

Thần cảnh chính là đỉnh điểm của thế giới này!

Nhưng sao lại có cường giả Thần cảnh xuất hiện ở vực Thiên Phong?

Chuyện này hoàn toàn không thể nào xảy ra được!

Ở trên vùng thổ địa này căn bản không tồn tại cường giả Thần cảnh gì, dù có thì cũng không phải là người của vực Thiên Phong, bởi vì vực Thiên Phong căn bản cũng không có cường giả Thần cảnh!

- Chẳng lẽ là còn có cường giả khác...

Không đợi Mã Đức nghĩ thông suốt tất cả chuyện này, một cảm giác nguy cơ to lớn đã dâng lên trong lòng hắn.

Trong nháy mắt này, Mã Đức cảm nhận được nguy cơ tử vong đang tới gần!

- Cực Quang!

Một đạo ánh sáng màu trắng xuyên qua hàng rào không gian xuất hiện trước người Mã Đức, hắn căn bản là không thể tránh né được, chỉ có thể trơ mắt nhìn ánh sáng màu trắng đánh về phía ngực của mình.

- Ầm!

- Aaa!

Mã Đức phát ra một tiếng kêu thống khổ, vẻ mặt trắng bệch, ở ngực bị xuyên qua, toàn bộ cánh tay phải cũng gãy mất, máu tươi tuôn ra, bay lả tả đầy trời cao.

Sức mạnh đáng sợ gần như làm cho hắn mất hết khả năng hành động, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể từ trên cao rơi xuống.

- Ầm.

Mặt đất chấn động, Mã Đức ngã xuống đất, phát ra tiếng nổ lớn kịch liệt, đập ra một cái hố sâu trên mặt đất, bụi bay mịt mù.

- Sức mạnh thật khủng khiếp.

Mã Đức chật vật giơ cánh tay lên, ôm thương thế nghiêm trọng ở ngực, chật vật bò lên.

Hắn cảm nhận được sức mạnh kinh khủng đang không kiêng kị gì phá hoại trong cơ thể, trong lòng hắn cảm nhận được một tầng bóng ma đè nặng xuống.

- Ngươi là vị độ kiếp Thành Thánh ở Vương triều Đại Càn kia à?

Mã Đức ngẩng đầu nhìn bóng người trên bầu trời, ánh mắt lộ ra vẻ kiêng kị nồng đậm.

Chỉ thấy người kia mặc một bộ quần áo trắng, mái tóc dài bay phấp phới, mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, dường như không dính khói lửa trần gian, nhưng hết lần này tới lần khác, lại làm cho đáy lòng Mã Đức sinh ra cảm giác lạnh lẽo và e ngại nồng đậm.

Mặc dù khí tức của người này không quá cường đại, thậm chí còn kém hắn rất nhiều, nhưng lại làm cho hắn có một loại cảm giác giống như khi đối mặt với đại ca.

- Không phải ngươi đã đoán được à?

Vương Đằng chậm rãi nói.

Nghe Vương Đằng nói, Mã Đức không khỏi trì trệ.

Thật ra, trước đó rất lâu hắn không bắt được Vương Vô Địch thì trong lòng hắn đã có chút lo lắng, chỉ là Thần khí, Thánh khí thật sự quá lớn, làm cho hắn không thể dừng lại tham niệm trong lòng được.

Hắn luôn muốn một giây sau. Vương Vô Địch sẽ vì tiêu hao quá nhiều năng lượng mà sức lực bị giảm bớt, nhưng đến cuối cùng, kết quả hắn lại bị trọng thương, thậm chí còn có thể mất mạng vì chuyện này.

Bởi vì hắn cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm trên người Vương Đằng.

Tuy nhiên, để hắn ngồi chờ chết cũng là chuyện không thể nào.

...

Biến cố xảy ra trong nháy mắt ngắn ngủi này đã làm cho mấy người Hạ Tử Ngôn và Lý Thụy ở phía xa hoàn toàn nhìn đến ngây người.

Bọn họ sao cũng không ngờ rằng một vị cường giả Thánh cảnh đột nhiên xuất hiện, đồng thời dùng một chiêu đã đánh Mã Đức trọng thương.

- Chẳng lẽ đây chính là vị tiền bối Thánh cảnh thần bí kia?

Hai người Trân Bảo các đồng thời cũng nghĩ đến điều này.

- Xong rồi, hết rồi!

Giờ khắc này, trong đầu của đám người Lý Dạ đều toát ra ý nghĩ này.

Tam trường chủ của bọn họ lại bại trận, bị trọng thương, vậy kế tiếp chờ đợi bọn hắn sẽ là kết cục gì?

Đám người Lý Thụy cũng không cho rằng mình có thể chạy thoát khỏi dưới mắt một vị, không... Là hai vị cường giả Thánh cảnh.

- Đáng chết, sớm biết như vậy thì đã chạy trốn từ sớm rôi, ở đây đợi cái gì nữa lại không giúp được gì.

...

Thánh Nguyên là lực lượng bản nguyên của cường giả Thánh cảnh, cũng là căn cơ quan trọng nhất của cường giả Thánh cảnh.

Thiêu đốt lực lượng bản nguyên để đổi lấy thực lực cường đại, đây là thủ đoạn bảo mệnh mỗi một cường giả Thánh cảnh đều biết, nhưng nếu không đến tuyệt cảnh thì không có bất kỳ cường giả Thánh cảnh nào sẽ làm như vậy.

Một khi thiêu đối lực lượng bản nguyên tiến hành chiến đấu thì phải khôi phục lại, nếu như không có đủ tài nguyên trân quý thì có thể cần mấy chục năm, thậm chí mấy trăm năm khổ tu.

Nếu như thiêu đốt quá nhiều lực lượng bản nguyên thì thậm chí sẽ xuất hiện nguy hiểm với cảnh giới.

Mà lực lượng bản nguyên cường đại là liên quan đến việc cường giả Thánh cảnh có thể tiến thêm một bước hay không.

Cho nên không đến tuyệt cảnh, bình thường Thánh cảnh căn bản sẽ không sử dụng phương pháp thiêu đốt lực lượng bản nguyên này.

Nhưng bây giờ, Mã Đức lại không quản được nhiều như vậy, hắn đã bị trọng thương nên muốn đào thoát khỏi tay hai người kia căn bản không thực hiện được, hiện tại hắn chỉ có thể thi triển thủ đoạn liều mạng này mới có một ít cơ hội.

- Rầm rầm!

- Rầm rầm!

- Rầm rầm!

Giờ khắc này, trên người Mã Đức bộc phát ra một lực lượng bản nguyên cường đại, vết thương trên người bắt đầu khôi phục nhanh chóng, trong nháy mắt đã khỏi hẳn, khí tức trên người hắn càng tăng vọt lên nhanh chóng.

Bình Luận (0)
Comment