Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 482 - Chương 482. Lý Tiền Bối, Giết Hắn Đi

Chương 482. Lý Tiền Bối, Giết Hắn Đi Chương 482. Lý Tiền Bối, Giết Hắn Đi

Từ lúc vừa mới bắt đầu, Lý Thụy vẫn chú ý chiến đấu giữa hai người Đường Chiến và Ngô Hoành, thậm chí trực tiếp dùng khí thế của mình khóa chặt Đường Chiến, một khi phát hiện Ngô Hoành gặp nguy hiểm thì hắn sẽ ngay lập tức xuất thủ.

Trong mắt Lý Thụy, tuy vị thiếu chủ Ngô Hoành này có thực lực Vương cảnh sơ kỳ, nhưng so với Đường Chiến thì vẫn phải kém hơn một chút.

Dù sao thì trước đó Đường Chiến cũng là đệ tử thiên tài của Hỏa Thần tông, tu vi lại cao hơn Ngô Hoành một đại cảnh giới, Ngô Hoành muốn vượt cấp chiến thắng Đường Chiến, vẫn còn có chút không thực tế.

Nhưng mà sau khi Ngô Hoành biểu hiện ra thực lực vẫn làm cho Lý Thụy cảm thấy chấn kinh.

Lấy ánh mắt của hắn đương nhiên có thể nhìn ra Đường Chiến thực lực không ngừng Hoàng cảnh sơ kỳ, ít nhất cũng tương đương với Hoàng cảnh trung kỳ tồn tại.

Tuy nhiên thực lực của Đường Chiến lại làm Lý Thụy hơi giật mình, nhưng cũng trong dự kiến của Lý Thụy.

Tuy nói theo tu vi tăng lên, muốn chiến đấu vượt cấp cũng càng ngày càng khó khăn, nhưng có thể chiến đấu vượt cấp thiên tài vẫn có một ít.

Trước đó Đường Chiến là đệ tử thiên tài của Hỏa Thần tông, sau lưng lại có một vị sư tôn là cường giả Thánh cảnh, có thực lực như vậy cũng chẳng có gì lạ.

Nhưng mà Ngô Hoành biểu hiện ra thực lực cũng có chút không bình thường.

Lấy Vương cảnh sơ kỳ tu vi, đối cứng Hoàng cảnh sơ kỳ Đường Chiến mà không rơi vào thế hạ phong, đây tuyệt đối là một tin tức có thể chấn động vô số thiên tài vực Thiên Phong.

Tuy vực Thiên Phong không phải chưa từng xuất hiện thiên tài dạng này, nhưng mỗi một thiên tài này xuất hiện ở vực Thiên Phong cũng được xưng là vạn năm khó gặp.

Chí ít từ sau thời Thượng Cổ thì vực Thiên Phong đã là như vậy.

Có lẽ người tu luyện phía dưới Vương cảnh có thể dễ dàng làm được việc chiến thắng đối thủ cao hơn một người cao hơn đại cảnh giới, nhưng nếu cảnh giới cao hơn Vương cảnh mà muốn chiến đấu với một người cao hơn một đại cảnh giới tuyệt đối là một món vô cùng khó khăn sự tình.

Có thể tu luyện tới cảnh giới này, có ai mà không phải thiên tài, cho dù dựa vào năm tháng dài đằng đẵng nấu đến Vương cảnh thì cũng coi là một thiên tài.

Huống chi, trước mắt Đường Chiến tuyệt đối là một thiên tài không thể nghi ngờ.

- Quả nhiên, ánh mắt của ta vẫn là quá nông cạn, có sư thúc và sư tôn biến thái như vậy, thực lực của thiếu chủ Ngô Hoành sao có thể yếu được!

Giờ khắc này, trong lòng Lý Thụy đã xem như chân chính tôn kính đối với vị thiếu chủ Ngô Hoành này.

Chỉ là, những biến hóa trên người Đường Chiến, lại là làm cho vẻ mặt của Lý Thụy trở nên ngưng trọng.

- Thiếu chủ cẩn thận, hắn đã nhập ma!

Nghe được Lý Thụy nhắc nhở, Ngô Hoành cũng biến thành càng thêm cảnh giác lên.

Trên thực tế, loại tình huống người tu luyện nhập ma này cũng không hiếm thấy, đều không ngoại lệ, những người này sau khi nhập ma đều sẽ biến thành vô cùng cực đoan và đáng sợ.

Muốn phá hủy những chuyện trước mắt những gì nhìn thấy, giống như một cỗ máy chỉ biết là điên cuồng giết chóc.

Mặc dù không có lý trí, thậm chí thực lực sẽ còn tước yếu hơn so với lúc bình thường một ít, nhưng chuyện này lại không có nghĩa là những người này thật sự trở nên yếu đi.

Dưới trạng thái nhập ma, những người này sẽ biến thành hung hãn không sợ chết, thậm chí không cảm thấy đau khổ, chỉ cần còn có một hơi thì sẽ vẫn tiếp tục chiến đấu, liên tục tấn công, mãi cho đến khi giết chết kẻ địch trước mắt, có lẽ còn có cơ hội tỉnh táo lại, cũng có khả năng triệt để biến thành một tôn giết hại máy móc.

Đương nhiên, nếu là có cường giả xuất thủ, cũng có cơ hội đem nhập ma người cứu trở về.

- Giết! Giết! Giết!

- Giết sạch tất cả mọi người, để bọn hắn chôn cùng Hùng nhi!

Giờ khắc này, trong đầu Đường Chiến chỉ còn lại có đạo âm thanh này, hắn muốn giết sạch tất cả mọi người!

Hai con mắt của hắn bị màu đen kịt tràn ngập, khí tức bạo lệ từ trên người hắn phát ra, giống như Ác Ma đi ra từ trong Địa Ngục, khiến người nhìn mà phát khiếp.

Từng sợi hắc vụ từ trên người hắn tiêu tán đi ra, bao phủ toàn bộ cơ thể hắn vào bên trong.

- Rống! Aaa!!!

Đường Chiến nổi giận gầm lên một tiếng, bóng người đột nhiên biến mất.

- Đùng...

Một bàn tay bị hắc vụ quấn quanh chộp về hướng ngực của Ngô Hoành.

- Hừ!

Ngô Hoành hừ lạnh một tiếng, bàn tay màu vàng sậm về hướng đánh tới tay cầm đánh tới.

- Ầm!

Hai chưởng chạm vào nhau, không gian chấn động lên, phát ra hàng loạt tiếng nổ chói tai.

Hai người liên tục lùi lại mấy chục bước, thân hình mới có thể đứng vững.

- Giết! Giết! Giết!

Hắc vụ quấn quanh bóng người lần nữa về hướng Ngô Hoành vồ giết tới.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Từng âm thanh quyền đánh vào da thịt truyền ra, bóng dáng của hai người quấn quýt lấy nhau với tốc độ mà mắt thường không nhìn thấy được, mỗi một lần tách ra, một giây sau lại sẽ quấn quýt lấy nhau.

- Ầm ầm...

Từng đạo năng lượng kinh khủng điên cuồng khuếch tán về hướng xung quanh, không gian đang chấn động, bụi đất bay tán loạn!

- Thật sự là quá đáng sợ!

Xa xa thấy cảnh này, trong lòng Viêm Thiên Tinh chỉ cảm thấy kinh hãi muốn tuyệt.

Hắn không ngờ thực lực của vị tiền bối kia lại cường đại như vậy, càng không ngờ rằng, Ngô Hoành trước đó lại cũng biến thành khủng bố như vậy.

Cũng may mà hắn phản ứng kịp thời, sau khi bị Đường Chiến ném ra, hắn đã vội vàng đứng lên chơi tới nơi xa hơn.

Cũng may đám người Lý Thụy cũng không quá chú ý đến hắn, lúc này mới giúp hắn chạy ra xa một chút.

Nhưng mà hắn cũng không thừa cơ chạy trốn, mà ở lại nơi xa quan sát trận chiến đấu này.

Chỉ là không ngờ thực lực của Ngô Hoành kia lại khủng bố như thế!

- Được rồi, vẫn là thừa dịp bọn hắn không chú ý tới ta, mau chóng rời khỏi đây lại nói.

...

- Thật sự là phiền phức!

Nhìn Đường Chiến lần nữa đánh tới, trong lòng Ngô Hoành cũng là có chút mệt mỏi.

- Lý tiền bối, còn mời làm phiền ngươi xuất thủ trấn sát hắn!

- Vâng, thiếu chủ Ngô Hoành!

- Đùng!

Một chưởng ảnh to lớn trống rỗng xuất hiện, mang theo khí thế không thể địch nổi vỗ về hướng Đường Chiến.

- Ầm!

Thân thể Đường Chiến nhất thời té bay ra ngoài, ngã mạnh trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment