Đối với những chuyện nhỏ như vậy, Vương Đằng đương nhiên là sẽ không đặt sự chú ý vào đó. Với thực lực của đám người Hồ Đông Phong, Lý Thụy, rất dễ dàng có thể giải quyết.
Mà một bên khác, phản ứng của ba đại thế lực Bán Thần cũng không khác mấy so với dự đoán của Vương Đằng.
...
- Trữ trưởng lão, ngươi nói đều là thật à?
Bóng người của Tần Vô Cực trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Trữ Thành Tân, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trữ Thành Tân trước mặt.
- Là thật, chưởng giáo!
Vẻ mặt Trữ Thành Tân nghiêm túc gật đầu nói.
- Là thật! Lại là thật!
Giờ khắc này, ánh mắt của Tần Vô Cực trở nên nóng rực, giống như có một mỹ nữ tuyệt thế nửa kín nửa hở xuất hiện trước mặt ngươi, không ngừng múa máy, khiêu gợi, dụ dỗ ngươi.
Đối với phản ứng của chưởng giáo Tần Vô Cực, Trữ Thành Tân cũng không cảm thấy bất ngờ.
Đến cảnh giới tu vi như bọn họ, thứ họ cần đơn giản chính là những thứ kia.
Một bảo vật có thể làm cho người tu luyện Thánh cảnh sơ kỳ, trong ba tháng ngắn ngủi tăng lên tới Thánh cảnh hậu kỳ, tuyệt đối làm cho vô số người điên cuồng.
Cho dù là Chính Đạo môn của bọn họ và hai đại thế lực Bán Thần khác dốc hết toàn lực cũng không thể làm được điều này.
Lại càng không cần phải nói, món bảo vật kia của Thái Sơ Thần Tông rất có thể là bảo vật có thể tái sinh, dù sao thì trong thời gian ba tháng này, Thái Sơ Thần Tông kia liên tiếp có người độ kiếp.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn vội vàng trở về.
Qua thật lâu, Tần Vô Cực mới bình phục lại tâm tình kích động trong lòng.
- Tin tức này có thể còn có người khác biết hay không?
Tần Vô Cực hỏi.
- Chưởng giáo, chỉ sợ mấy người của Tuyết Thần cung, Thiên Cơ lâu, Trân Bảo các cũng đã biết.
Trữ Thành Tân nói.
Nghe được câu trả lời của Ninh Thành Tân, lông mày của Tần Vô Cực hơi nhíu lại.
- Chưởng giáo, theo ta thấy, tin tức này bị người của Tuyết Thần cung và Hỏa Thần tông biết cũng không phải là chuyện xấu gì.
Trữ Thành Tân thấy sắc mặt của Tần Vô Cực, vội vàng nói.
Thái Sơ Thần Tông kia trong ba tháng ngắn ngủi xuất hiện nhiều Thánh cảnh như vậy, cùng với hai vị cường giả Bán Thần, chỉ sợ nội tình rất là thâm hậu, cho dù Chính Đạo môn chúng ta có thực lực tiêu diệt Thái Sơ Thần Tông này thì chỉ sợ tổn thất cũng sẽ không nhỏ.
Nhưng nếu như có Tuyết Thần cung và Hỏa Thần tông đồng thời ra tay thì tổn thất của chúng ta cũng có thể rơi xuống mức thấp nhất.
Nghe Trữ Thành Tân kể xong, Tần Vô Cực cũng từ từ bình tĩnh lại.
Tuy trong Thái Sơ Thần Tông có bảo vật quan trọng, nhưng Chính Đạo môn bọn họ muốn có được nó tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng.
Hoặc là nói chính xác hơn, bằng vào lực lượng một tông của Chính Đạo môn bọn họ, tuyệt đối không có cách nào cướp đoạt trọng bảo từ trong tay Thái Sơ Thần Tông.
Hiện tại, trên mặt nổi của Thái Sơ Thần Tông đã có hai vị cường giả Bán Thần, dù hai người này mới đột phá gần đây, nhưng thực lực cũng không phải Thánh cảnh có thể so sánh, mà quan trọng hơn vẫn là Thái Sơ Thần Tông này có khả năng còn có Bán Thần khác tồn tại.
- Ta sẽ lập tức báo tin cho hai vị lão tổ.
Cúi đầu trầm ngâm một hồi, Tần Vô Cực lập tức đưa ra quyết định.
Chuyện này bằng vào hắn thì nhất định không làm chủ được, nhất định phải có Bán Thần tham dự mới được.
Đương nhiên, Tần Vô Cực cũng tin tưởng, sau khi hai vị lão tổ biết được tin tức động trời này nhất định sẽ có ý tưởng.
Hơn nữa tốc độ này tuyệt đối sẽ không chậm, dù sao thì không ai có thể đảm bảo bảo vật của Thái Sơ Thần Tông có tái sinh hay không? Bây giờ lại còn thừa lại bao nhiêu?
Bây giờ chỉ cần chờ đợi lão tổ Tần Minh trở về là được, về phần lão tổ Trần Linh thì đã trở về Chính Đạo môn.
...
Hỏa Thần tông.
- Thái Sơ Thần Tông có trọng bảo!
Gần như sau khi nghe xong lời giảng giải của vị trưởng lão Hỏa Thần tông này, trong đầu hai người tông chủ và Thiên Thần đạo nhân của Hỏa Thần tông đã hiện ra ý nghĩ này.
- Xem ra Thái Sơ Thần Tông này có bí ẩn không nhỏ!
Trong mắt Viêm Diễm lóe lên một tia sáng.
- Sư bá, ngươi cảm thấy thế nào về chuyện này?
Viêm Diễm hỏi.
- Đương nhiên là phải kiếm một chén canh! Chắc chắn hai vị ở Chính Đạo môn cũng đã biết chuyện này.
Thiên Hỏa đạo nhân vừa cười vừa nói.
Từ khi vị sư điệt Viêm Diễm này đột phá Bán Thần, thực lực của Hỏa Thần Tông bọn họ cũng tăng lên một đoạn, đã không kém bao nhiêu với Chính Đạo môn.
Đương nhiên, Thiên Hỏa đạo nhân cũng không bị tin tức này làm cho choáng váng đầu óc, tuy rằng Hỏa Thần tông bọn họ có hai vị Bán Thần, nhưng Thái Sơ Thần Tông kia cũng không phải dễ trêu.
Ít nhất trên mặt nổi đã có hai vị Bán Thần, thậm chí trong bóng tối có thể còn có một hai vị, hoàn toàn không phải một mình Hỏa Thần tông bọn họ có thể ăn được.
Nhưng nếu liên hợp với môn Chính Đạo thì sẽ có chút nắm chắc.
Đương nhiên, đối với chuyện này cũng không nhất định phải động võ lực, nếu như người cầm quyền của Thái Sơ Thần Tông kia biết điều, giao món bảo vật này ra cùng nhau chia sẻ thì đương nhiên sẽ không xảy ra đại chiến.
Nhưng điều kiện tiên quyết vẫn phải xem Thái Sơ Thần Tông ẩn giấu bao nhiêu thực lực.
Dù sao thì hai thế lực cũng chia ra vẫn tốt hơn ba thế lực chia nhau nhiều!
Còn về Tuyết Thần cung thì đã sớm bị Thiên Hỏa đạo nhân và Viêm Diễm quên lãng!
...
Tuyết Thần cung.
- Thái Sơ Thần Tông... Ta đi truyền tin tức này, để sư tôn nhanh chóng trở về một chuyến!
…
- Ta trở về rồi!
Đứng trên linh chu, Lưu Thành nhìn thành trì quen thuộc phía dưới, một mặt cảm khái nói.
Không ngờ mới rời khỏi Thiên Thánh tông hơn ba tháng, hắn đã trở về lần nữa.
Đương nhiên, chuyện này đều là do hắn mãnh liệt yêu cầu.
Vốn hắn có thể tiếp tục ở lại Thái Sơ Thần Tông, nhưng vừa nghĩ tới những hảo hữu nhiều năm của Thiên Thánh tông, hắn đã không nhịn được trong lòng nhớ nhung, vội vàng muốn trở về một chuyến.
Còn về chuyện có thật sự nhớ nhung hay không thì phải hỏi bản tâm của Lưu Thành.