Nhưng mà quả thật cũng giống như vậy, là chủng tộc bá chủ của sơn mạch Yêu Thú, Long tộc quả thật vô cùng cường đại, tuyệt đại đa số người tu luyện nhân loại căn bản là không sánh bằng, cũng chỉ có số ít những nhân vật thiên kiêu truyền kỳ mới có thể so sánh với Long tộc.
Chỉ là điều khiến cho mấy người Tần Minh nghi ngờ là tông chủ đại nhân lấy đâu ra chín con Hắc Long này?
Phải biết rằng, từ sau thời kỳ Thượng Cổ, vực Thiên Phong đã không xuất hiện bóng dáng Long tộc nữa, cho dù là trong sơn mạch Yêu Thú của vực Thiên Phong cũng không có Long tộc tồn tại.
Lại càng không cần phải nói đến chín con Hắc Long Thần cảnh này, cho dù là ở thời kỳ Thượng Cổ thì chín con Hắc Long này cũng tuyệt đối là nhân vật cực kỳ khủng bố.
Nhưng cũng bởi vậy mà mấy người Tần Minh càng thêm kính sợ thực lực của tông chủ đại nhân.
Dù sao thì đây chính là chín con Hắc Long Thần cảnh, không phải Đế cảnh, Thánh cảnh gì.
Nếu như là trước kia, bọn họ thật sự ngay cả mấy con Hắc Long này cũng không sánh bằng!
- Chủ nhân, sau này ta nhất định sẽ cường đại hơn chín đại gia hỏa này.
Đúng lúc này, trong đầu Sở Chiếu vang lên một âm thanh.
Sở Chiếu nghe vậy, nhìn con rắn nhỏ màu trắng đang cuộn trên cánh tay của mình, tức giận nói:
- Tiểu Bạch à, ngươi không cần phải có loại ý nghĩ này, ngươi không thể nào vượt qua chín con Hắc Long này được.
- Chủ nhân, không phải ngươi thường xuyên nói làm người phải có mộng tưởng sao? Chúng ta làm yêu cũng giống vậy.
Tiểu xà màu trắng nói.
- Ta đã nói lời này, nhưng không có nói ngươi xem chuyện không có khả năng hoàn thành như mộng tưởng!
Sở Chiếu nói.
- Nhưng ta cũng không cảm thấy chín đại gia hỏa này chẳng có gì không tầm thường, không phải chỉ là Thần cảnh thôi à, sớm muộn gì ta cũng có thể đạt tới.
Tiểu Bạch Xà không cam lòng nói.
Nó cảm thấy đây là chủ nhân không tín nhiệm nó, phải biết rằng nó chính là thiên tài tuyệt thế của bộ tộc bọn nó, còn thiên tài hơn vị tổ tiên kia của nó rất nhiều.
- Ngươi có phải bị ảo tưởng hay không?
Sở Chiếu nhìn Tiểu Bạch Xà trên cánh tay hỏi.
Sở Chiếu cảm thấy, rất có thể là trong khoảng thời gian gần đây tiểu xà này tăng lên quá nhanh làm cho nó bị ảo tưởng.
Nhớ ngày đó, khi con tiểu xà này nhìn thấy chín con Hắc Long kia thì nó đã bị sợ đến mức run rẩy cả người.
Nhưng bây giờ, nó lại dám nói ra những lời này.
Tuy loại biểu hiện này là chuyện tốt, nhưng mà tung bay quá cao cũng không phải là chuyện tốt gì.
Sở Chiếu cảm thấy, có lẽ mình nên nói chuyện với tiểu xà kia.
Sở Chiếu:
- Tiểu Bạch à, ngươi cảm thấy ngươi so sánh với mấy con Hắc Long này thế nào?
Tiểu Bạch Xà:
- Cũng không kém bao nhiêu đâu!
Sở Chiếu:
- ...
- Ngươi cảm thấy chín con Hắc Long này làm vật cưỡi cho sư tôn ta, tốc độ tăng cao thực lực nhanh hơn ngươi hay chậm hơn ngươi?
Sở Chiếu nói thẳng.
- Cái này...
Vừa nghĩ tới người kia, con rắn nhỏ màu trắng nhất thời ấp úng, nó đương nhiên hiểu được, nó tăng lên nhanh như vậy cũng có quan hệ rất lớn với người kia.
- Chủ nhân, ta hiểu rồi.
Ngữ khí của con rắn nhỏ màu trắng lập tức biến thành như đưa đám.
- Hiểu rõ là tốt rồi.
Sở Chiếu nhẹ gật đầu, lại nói tiếp:
- Tuy ngươi có thể không sánh bằng chín con Hắc Long này, nhưng cũng không phải là kém.
- ...
...
Trên bầu trời, hình ảnh chín con Hắc Long bay qua cũng bị một số người tu luyện chú ý tới.
Cảnh tượng già thiên tế nhật kia, uy áp khủng bố tán ra kia, muốn không bị người khác chú ý tới cũng khó có.
Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến việc Vương Vô Địch đã không tận lực che giấu, nếu không thì người bình thường căn bản không thể phát hiện ra tình cảnh này.
- Sao trời lại đột nhiên tối như vậy?
- Mau nhìn kìa, trên bầu trời đó là cái gì?
- Áp lực thật là đáng sợ!
- ...
Vô số người ngửa đầu nhìn bóng đen khổng lồ trên bầu trời, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bọn họ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như vậy, cho dù trước đó bọn họ thường xuyên nhìn thấy thiên kiếp cũng không bị cảnh tượng này làm cho rung động.
Dù sao thì đây chính là có thể di động!
Tuy một màn vừa rồi chỉ là một cái thoáng qua, nhưng vẫn lưu lại ấn tượng khó mà phai mờ trong lòng vô số người.
- Vừa rồi rốt cuộc là cái gì, các ngươi có ai thấy rõ không?
- Không biết, ta chỉ cảm thấy một luồng uy áp khủng bố, căn bản không dám ngẩng đầu lên nhìn.
- Ta cảm thấy hẳn là Yêu thú.
- Sao có thể có Yêu thú lớn như vậy? Ta cảm thấy hẳn là một chiếc linh chu to lớn!
Vô số người nghị luận ầm ĩ, nhưng lại không có bao nhiêu người có thể nói ra được nguyên nhân.
Cũng chỉ có những người tu luyện có tu vi cường đại mới nhìn rõ vật vừa rồi bay qua trên bầu trời là vật gì.
Nhưng cũng bởi vì nhìn thấy rõ ràng nên bọn hắn mới càng khó có thể tin hơn.
Đó là Long tộc đã biến mất khỏi vực Thiên Phong đã lâu, hơn nữa còn có chín con!
Quan trọng hơn là, chín con Hắc Long kia giống như đang kéo một cái phi liễn, trên phi liễn dường như còn có rất nhiều bóng người đang đứng.
Hơn nữa bọn hắn có thể cảm nhận được rõ ràng khí tức cường đại từ trên người chín con Hắc Long kia truyền đến, đó là một loại khí tức khủng bố tuyệt trần, hoàn toàn không phải những người như bọn hắn có thể so sánh!
- Long tộc! Đó đúng là Long tộc, hơn nữa còn là cả một bầy Long tộc!
- Theo phương hướng kia tới, chẳng lẽ là người của Thái Sơ Thần Tông?
- Hắc Long... Thái Sơ Thần Tông...
Giờ khắc này, trong mắt Thiên Cơ lão nhân cũng tràn đầy vẻ kinh hãi.
Cho dù hắn được gọi là Thiên Cơ lão nhân thì cũng không phải chuyện gì cũng có thể suy đoán ra.
- Không được, ta phải tự mình đi bái phỏng tông chủ Thái Sơ Thần Tông một chuyến mới được!
…
Không hề nghi ngờ, những nơi mà Cửu Long Liễn đi qua đều đưa tới một trận sóng to gió lớn.
Cho dù là cảnh tượng trời cao mây đen bên trong, hay là uy áp từ trên người Hắc Long tản ra, đều đủ để cho vô số người tu luyện kinh hãi.
Mà đây cũng là hiệu quả Vương Vô Địch muốn.
Cũng không phải là hắn muốn giả vờ làm trang bức, mà là làm như vậy có thể truyền bá uy danh Thái Sơ Thần Tông tốt hơn.