Nếu không thì với tu vi của những người này hoàn toàn có thể thông qua các phương pháp như xé rách hư không, truyền tống trận không gian, nhanh chóng đến Võ Thành.
Thậm chí nếu chín con Hắc Long này có lòng ẩn dấu tung tích thì người tu luyện bình thường cũng căn bản không phát hiện được, cho dù là Thánh cảnh cũng chưa chắc có thể phát hiện.
Nhưng Vương Vô Địch không làm như vậy, mà chính là lựa chọn phương thức tương đối cao điệu này.
Có thể nói, những nơi mà Cửu Long Liễn đi qua, quả thật đã thu hút sự chú ý, suy đoán, tò mò và kinh hoảng của vô số người.
Một bên khác, ngay sau khi Cửu Long Liễn biến mất không bao lâu, Thiên Cơ lão nhân đã đi về phía Thái Sơ Thần Tông, hắn muốn đích thân bái kiến cường giả của Thái Sơ Thần Tông một chút.
...
- Mấy đạo khí tức vừa biến mất là... Long tộc?
Huyền Nguyên Võ cau mày, trong mắt lộ ra vẻ kinh nghi bất định.
Vốn hắn đã chuẩn bị đến Thái Sơ Thần Tông này từ rất sớm, nhưng bởi vì một chuyện của Hổ Nữu nên hắn phải đến gần đây mới có thể rời khỏi sơn mạch Yêu Thú.
Nhưng điều làm hắn không ngờ tới là hắn vừa mới chạy tới Vương triều Đại Càn đã cảm nhận được mấy đạo Yêu khí cường đại còn sót lại.
Hơn nữa loại yêu khí này chỉ có Long tộc mới có.
Nhưng đây cũng chính là điều khiến hắn cảm thấy kỳ quái, phải biết rằng hắn đã sinh sống trong sơn mạch Yêu Thú nhiều năm như vậy, hắn vẫn rất rõ trong sơn mạch Yêu Thú có Long tộc hay không.
Ngay cả sơn mạch Yêu Thú cũng không có tung tích của Long tộc, hắn lại có thể cảm nhận được khí tức của Long tộc ở chỗ này, điều này thật sự là làm cho Huyền Nguyên Võ khó có thể tin được.
Hiện tại hắn rất chần chờ, đến tột cùng là đi Thái Sơ Thần Tông nhìn xem, hay là truy tìm mấy đạo khí tức này đi xem một chút.
Ngay khi Huyền Nguyên Võ đang có chút chần chờ thì một giọng nói lạnh nhạt vang lên bên tai hắn.
- Đạo hữu của sơn mạch Yêu Thú đã tới, sao không vào một lần!
Không gian tạo thành tầng tầng gợn sóng, một cánh cửa không gian xuất hiện trước mặt Huyền Nguyên Võ.
Nhìn thấy cánh cửa không gian xuất hiện trước mặt mình, ánh mắt Huyền Nguyên Võ lập tức trở nên nghiêm túc, hắn không ngờ ở đây lại còn có cường giả như vậy.
- Nếu đạo hữu đã mời thì Huyền mỗ cung kính không bằng tuân mệnh.
Nói xong, bóng người Huyền Nguyên Võ đi về phía cánh cửa không gian trước mặt.
Khi Huyền Nguyên Võ tiến vào, cánh cửa không gian cũng rất nhanh biến mất không thấy đâu nữa, giống như một màn vừa rồi kia xưa nay chưa từng xảy ra.
...
- Không biết đạo hữu là?
Nhìn thanh niên trước mặt, Huyền Nguyên Võ ngưng trọng hỏi.
- Tại hạ Vương Đằng, lại thêm là tông chủ Thái Sơ Thần Tông, đạo hữu hẳn là vị Huyền lão đại kia của sơn mạch Yêu Thú đúng không?
Trên mặt Vương Đằng lộ ra mỉm cười, tuy là hỏi thăm nhưng trong giọng nói lại mang theo sự khẳng định.
Khi Huyền Nguyên Võ xuất hiện ở Vương triều Đại Càn thì đã bị Vương Đằng phát hiện.
Vương Đằng vẫn rất kinh ngạc đối với việc trong Vương triều Đại Càn đột nhiên xuất hiện một vị Thần cảnh, nhưng sau khi cảm nhận được Yêu khí trên người Huyền Nguyên Võ thì hắn cũng đã hiểu vị này là ai.
Có điều hắn cũng không trực tiếp bắt giữ Huyền Nguyên Võ, mà chỉ mời hắn tới gặp một lần.
- Đúng là Huyền mỗ, không biết đạo hữu mời ta tới có chuyện gì không?
Huyền Nguyên Võ hỏi.
Tuy lần này hắn tới đây chính là vì nhìn Thái Sơ Thần Tông một chút, nhưng có chút chuyện vẫn không nói rõ ràng được.
- Đạo hữu từ sơn mạch Yêu Thú mà đến không phải là vì Thái Sơ Thần Tông ta sao?
Trên mặt Vương Đằng lộ ra một nụ cười giống như cười mà không phải cười.
- Cái này... Huyền mỗ tới đây chỉ là bởi vì cảm nhận được khí tức của Long tộc kia, cho nên mới tới đây.
Huyền Huyền Võ mặt không đỏ tim không đập nói.
Là một lão rùa già sống vô số năm, đương nhiên sẽ không bị những lời nói này làm khó.
- Thật sao?
- ...
- Khục, không biết đạo hữu có biết mấy chuyện về khí tức Long tộc kia hay không?
Huyền Nguyên Võ hỏi.
Hắn có lý do để hoài nghi, mấy đạo khí tức Long tộc kia tuyệt đối có liên quan đến người trước mắt này.
Dù sao thì tu vi của người thanh niên trước mắt này tuyệt đối không thấp hơn hắn!
Thậm chí hắn cũng hoài nghi, người thanh niên trước mắt này có thể không phải người của vực Thiên Phong, mà là cường giả từ vực khác tới.
- Ngươi nói mấy con Hắc Long kia à, ta quả thật biết.
Vương Đằng nhẹ gật đầu, vừa cười vừa nói.
- Vậy không biết đạo hữu có thể nói với ta về tình hình của mấy con Hắc Long kia hay không?
Ánh mắt Huyền Nguyên Võ sáng lên, có chút vội vàng hỏi.
Hắn vẫn rất tò mò về sự xuất hiện của mấy con Long tộc này.
- Ừm, thật ra đã không còn gì để nói, mấy con Hắc Long kia đều là thú cưỡi của ta.
Vương Đằng tùy ý trả lời.
- Cái gì?
Nghe nói như vậy, Huyền Nguyên Võ bỗng nhiên giật mình.
- Vương Đằng đạo hữu, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?
Giọng nói của Huyền Nguyên Võ không khỏi lập tức trầm xuống.
- Thế nào, ngươi không tin à?
Vương Đằng mang vẻ tươi cười, nhìn Huyền Nguyên Võ nói.
- Vương Đằng đạo hữu, có chút trò đùa không nói được.
Ánh mắt Huyền Nguyên Võ dần dần trở nên sắc bén, khí tức trên người cũng vận sức chờ phát động.
Hắn không thể nào tin tưởng Vương Đằng.
Tuy người thanh niên trước mắt này có tu vi giống hắn, nhưng vừa rồi hắn cảm nhận được mấy đạo yêu khí còn sót lại kia thì tuyệt đối không yếu, mỗi một con đều có tu vi ít nhất là Thánh cảnh trở lên.
Huống chi, Long tộc cao ngạo cỡ nào thì sao có thể trở thành vật cưỡi cho người khác, hơn nữa còn là mấy con.
Cho dù người trước mắt này là Thần cảnh cũng không thể, phải biết rằng, Long tộc rất cường đại, đồng thời cũng rất bao che khuyết điểm...
Không đúng!
Nếu như mấy con hắc long kia là bị nhân loại nô dịch, vậy thì tất cả đều có thể nói thông.
Mà người này xuất hiện ở vực Thiên Phong, nói không chừng cũng là bởi vì chuyện mình làm bị cường giả Long tộc phát hiện, sau đó bị một đường truy sát, cuối cùng đào vong đến vực Thiên Phong.
Huyền Nguyên Võ nhất thời chỉ cảm giác mình đã đoán được chân tướng, nếu không thì sao vực Thiên Phong này lại đột nhiên xuất hiện cường giả Thần cảnh, và Long tộc!
- Tốt cho một nhân loại như ngươi cũng dám khi dễ đến trên đầu Yêu tộc chúng ta, quả nhiên là muốn chết!