Cũng không phải là bọn hắn cố ý quên, mà là hành động của bọn hắn vô tâm.
Đầu tiên là mấy vị trường chủ như Trương Thiên Bá, Mã Đức vẫn lạc, Võ Đấu Trường trở thành thế lực phụ thuộc của Thái Sơ Thần Tông, tiếp theo lại là những người này tiến vào Thái Sơ Thần Tông bế quan tăng lên.
Chuyện lớn xảy ra trong khoảng thời gian ngắn này cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến bọn hắn quên đi Hoàng Hạo.
Dù sao thì ngoài chuyện của bản thân, ai còn có tâm tình để ý đến những người khác? Huống chi còn là một người bị xử phạt mấy chục năm, ai biết tân chủ lại có ý nghĩ gì?
Thứ hai là Vương Vô Địch muốn thử suy nghĩ của mình.
Dù sao thì theo số lượng người của Thái Sơ Thần Tông càng ngày càng nhiều thì nhất định sẽ xảy ra mâu thuẫn và cừu hận, đây vĩnh viễn là chuyện không thể tránh khỏi.
Mà tất cả những điều này đều cần phải giải quyết.
Chuyện của La Thiên Hùng và Hoàng Hạo cũng là một mục tiêu thí nghiệm rất tốt.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là La Thiên Hùng có thể thông qua khảo hạch trước đã, nếu không thì tất cả cũng chỉ là nói suông.
Còn về sinh mệnh của hai người tu luyện Đế cảnh thì trong mắt Vương Vô Địch căn bản không đáng nhắc tới.
- Ta thông qua rồi.
Theo tâm thần ý thức trở về, La Thiên Hùng nhìn thấy mình cũng không bị ải thứ nhất đào thải, trong lòng nhất thời thở dài một hơi.
Thật ra, điều này chủ yếu cũng là liên quan đến cửa thứ nhất của Thái Sơ Thần Tông không nghiêm, chỉ cần không phải có ý nghĩ đặc biệt đối với Thái Sơ Thần Tông, trên cơ bản đều có thể thông qua.
Đương nhiên, không chỉ La Thiên Hùng thông qua khảo hạch mà sáu vị Đế cảnh còn lại cũng thông qua được khảo hạch cửa thứ nhất.
Đến tu vi của bọn hắn, suy nghĩ đến việc bái nhập Thái Sơ Thần Tông, đa số đều là vì có thể có một thân phận tốt, có thể có được càng nhiều tài nguyên tu luyện hơn.
Cho nên người có thể tới tham gia khảo sát, tuyệt đại bộ phận đều không có ý nghĩ đặc biệt gì.
Ngay khi tâm thần của bảy người này trở về thì một lực hút to lớn từ trong Thông Thiên Tháp truyền ra, hút bảy người bọn hắn vào trong Thông Thiên Tháp.
Đây là cửa khảo hạch thứ hai.
Không giống với khảo hạch thiên phú của thế hệ trẻ, cửa thứ hai của người tu luyện từ Đế cảnh trở lên là khảo hạch Chân Khí.
Chỉ cần có thể kiên trì trong ba phút dưới tay nguwiof cùng cảnh giới với hắn là có thể thông qua khảo hạch.
Tuy khảo hạch này nghe thì rất đơn giản, nhưng muốn thông qua lại không phải dễ dàng như vậy.
Bởi vì người tu luyện cùng cảnh giới đều dùng thực lực của mấy đồ đệ Vương Đằng làm gốc rễ.
Đương nhiên, chỉ là phát huy ra năm thành thực lực, nếu không thì có người nào có thể thông qua khảo hạch hay không cũng tuyệt đối là một vấn đề lớn.
Bảy người bị hút vào trong Thông Thiên Tháp lần lượt xuất hiện trong một không gian riêng.
- Nơi này là?
La Thiên Hùng nhìn cảnh tượng xung quanh, trong lòng trở nên cảnh giác.
Dù sao thì thân phận của hắn khác biệt, sợ thân phận của mình bị bại lộ.
Đột nhiên, một đạo quang ảnh xuất hiện cách đó không xa, ngưng tụ thành một bóng người.
- Là hắn? Không đúng, chỉ là một hư ảnh.
Nhìn thấy bóng người này xuất hiện, trong lòng La Thiên Hùng nhất thời cảnh giác, lập tức phát hiện đây chỉ là một hư ảnh mà thôi.
- Kiên trì trong tay ta ba phút đồng hồ là có thể thông qua khảo hạch.
Một giọng nói đạm mạc từ trong miệng hư ảnh truyền ra.
Nghe thấy như vậy, trong mắt La Thiên Hùng lóe lên một tia sáng.
- Hừ, ta muốn xem thử phong chủ Húc Nhật phong của Thái Sơ Thần Tông này đến tột cùng mạnh bao nhiêu!
La Thiên Hùng vẫn rất tự tin vào thực lực của mình.
Dù sao thì lúc đầu hắn cũng đã lấy tu vi Đế cảnh đỉnh phong chiến đấu với Thánh cảnh, tuy cuối cùng bị thua bỏ chạy, nhưng đây chính là Thánh cảnh thật sự!
Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến hư ảnh Đế cảnh đỉnh phong xuất hiện trước mắt hắn, nếu như vị bản thể xuất hiện trước mắt hắn chính là bên ngoài thì hắn chắc chắn sẽ không có ý định chiến đấu một trận.
Không cần nói kiên trì ba phút, cho dù là một phút đồng hồ, hắn cũng không nhất định có thể kiên trì.
Dù sao thì chênh lệch giữa Đế cảnh đỉnh phong và Thánh cảnh hậu kỳ cũng quá lớn.
Nhưng nếu chỉ là hư ảnh cùng cảnh giới trước mắt thì La Thiên Hùng vẫn không sợ hãi chút nào, thậm chí nắm chắc chiến thắng đối phương.
Có điều rất nhanh, hắn đã cảm thấy hối hận vì suy nghĩ này của mình.
...
- Ầm!
- Ầm!
- Ầm!
Hai bóng người dùng tốc độ mắt thường không nhìn thấy được, không ngừng va chạm trên không trung, mỗi một lần va chạm đều có một bóng người giống như quả bóng cao su bay ra ngoài.
Nhưng không đợi bóng người này dừng lại, một bóng người màu đỏ khác đã theo sát mà tới, đồng thời còn có công kích tàn bạo.
Dưới tình huống này, bóng người giống như quả bóng chỉ có thể đưa tay ra cố gắng ngăn cản, nhưng hắn vốn đang ở thế yếu, làm sao chống đỡ được, cuối cùng chỉ có thể giống như một quả bóng da bay tới bay lui trên không trung, không có bao nhiêu sức phản kháng.
Không phải hắn không muốn phản kích, mà là căn bản không tìm được cơ hội.
Không phải hắn muốn trở thành tấm bia thịt của đạo hư ảnh trước mắt này, mà là hắn không thể không lựa chọn như vậy.
Bởi vì hắn căn bản không theo kịp tốc độ của đối phương, chỉ có thể bất đắc dĩ chống đỡ.
Cũng không biết trải qua bao lâu, ngay khi La Thiên Hùng cảm giác mình vượt qua thời gian rất dài sắp không kiên trì được nữa.
Đột nhiên, tất cả đều biến mất.
Cùng lúc đó, một giọng nói tự nhiên vang lên bên tai hắn, triệu hoán ý thức đang có chút tan rã của hắn trở về.
- Chúc mừng ngươi đã thông qua khảo hạch!
La Thiên Hùng đứng lên, dùng ánh mắt phức tạp nhìn hư ảnh trước mắt này.
Hắn giờ mới hiểu được, ba phút thật sự chỉ là ba phút, nếu như kéo dài thêm một chút thời gian, hắn chỉ sợ...
Quan trọng hơn là hắn cảm giác hư ảnh trước mắt này còn cường đại hơn cả vị Thánh cảnh đuổi giết hắn ở Võ Đấu Trường lúc trước.
...
Trên lôi đài, năm bóng người lại xuất hiện.
Còn về chuyện tại sao chỉ có năm bóng người xuất hiện là bởi vì có hai người đã bị đào thải.