Đúng lúc này, trên lôi đài phía dưới đi tới một nam tử trung niên nở nụ cười.
- Trận chiến đấu tiếp theo sẽ là trận chiến giữa người có thanh danh Tu La vang dội gần đây với Sư Vương Tân Ba Đặc.
- Tin tưởng mọi người cũng sẽ không quá lạ lẫm đối với Tu La mới quật khởi gần đây, hắn chỉ vừa xuất hiện ngắn ngủi mấy ngày đã liên thắng 39 tràng ở Võ Đấu Trường, mỗi lần hắn chiến đấu đều cực kỳ nhanh chóng, là một loại hưởng thụ thị giác.
- Mà đối thủ của hắn chính là Sư Vương Tân Ba Đặc, tin tưởng mọi người cũng sẽ không lạ lẫm, hai năm trước từng tạo ra thành tích tốt 58 liên thắng ở Võ Đấu Trường.
- Tiếp đó, mời để cho chúng ta rửa mắt mà đợi, đến tột cùng là Tu La một đường hát vang tiến mạnh, hay là Sư Vương Tân Ba Đặc kết thúc bước chân của Tu La.
- Hiện tại, mời mọi người chào đón bọn họ ra sân!
- Tu La! Tu La!
- Sư Vương! Sư Vương!
- . . .
Trong tiếng hoan hô của đám người, trong thông đạo phía bên phải có một tráng hán dáng người khôi ngô đi ra, hắn cao hai mét, toàn bộ thân hình lớn hơn người khác một vòng, ở trần, cơ bắp trên người cuồng cuộng, xem ra rất doạ người.
- Há, Sư Vương, Sư Vương, ngươi là lợi hại nhất!
Sau khi Sư Vương Tân Ba Đặc xuất hiện, tiếng hoan hô của đám người càng điên cuồng hơn, cũng có một số người chạy về hướng nhân viên cách đó không xa.
Đúng lúc này, từ trong thông đạo bên trái có một bóng người cao gầy mang mặt nạ ác quỷ đi tới, hắn mặc một bộ hắc bào, sau lưng vác theo một thanh trường kiếm.
- A, là Tu La! Hắn đến rồi!
- Tu La, ngươi là ta Thần trong mắt ta!
Sau khi Tu La xuất hiện, đám người trên khán đài càng điên cuồng hơn, bọn họ đều lớn tiếng hô to tên Tu La.
Cái tên này chính là một kỳ tích, không ai biết hình dạng của hắn thế nào, cũng không ai biết hắn lớn bao nhiêu, đến từ đâu.
Mọi người chỉ biết hắn đột nhiên xuất hiện từ ba ngày trước, ngày đầu tiên đã thắng mười mấy tràng, ngày thứ hai lại liên thắng hơn hai mươi tràng, cũng chỉ có hôm qua là hắn không tới Võ Đấu Trường.
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, hắn đã tạo ra 39 tràng thắng lợi, quan trọng nhất chính là hắn chiến đấu đều kết thúc đều rất nhanh, có rất ít người có thể tiếp được một kiếm của hắn.
Sau khi hai người đi lên trên lôi đài, nam nhân trung niên cũng yên lặng lui xuống.
- Sư huynh Vô Nhai, Phương sư đệ, các ngươi có muốn đặt cược chơi đùa hay không?
Phong Vô Cực hỏi.
- Không cần, Phong sư huynh.
Phương Húc trả lời.
- Ta cũng không chơi.
Phương Vô Nhai nghĩ nghĩ nói.
- Ai, vậy được rồi, ta đi đặc cược, Sư Vương này chính là một nhân vật rất lợi hại, lúc trước ta đã chính mắt nhìn thấy hắn chiến đấu, nếu không phải lúc trước vận khí của hắn không tốt lắm thì lấy thực lực của hắn tuyệt đối sẽ không chỉ dừng ở 58 liên thắng.
Phong Vô Cực vừa nói vừa đi về hướng nhân viên.
- Các ngươi thật không chơi sao?
- Không cần, cám ơn ý tốt của Phong sư huynh.
Phương Húc vừa cười vừa nói.
Ngô Hoành nhìn bóng người Sư Vương, trong mắt hiện ra một tia quang mang.
Hiện tại hắn rất muốn tiếp đọ sức nhục thân với đối phương một phen.
Cũng không biết có phải là vì tu luyện Cửu Chuyển Bất Diệt Kim Thân quyết hay không, hắn nhìn thấy người có nhục thân cường đại đều muốn so sánh với người đó một phen, tốt nhất có thể tới một lần sáp lá cà quyền quyền đến thịt.
- Tiểu tử, nghe nói gần đây ngươi rất nổi tiếng, nhưng hôm nay ngươi gặp phải ta thì coi như ngươi không may rồi.
Sư Vương Tân Ba Đặc cười lớn nói.
- Đừng tưởng rằng ngươi liên thắng 39 tràng là có thể đắc ý, đó là bởi vì trước đó ngươi gặp phải đều là một số phế vật, không gặp được ta mà thôi.
Hắn rất tự tin, hôm nay hắn nhất định có thể thắng lợi, tuy tiểu tử này quả thật có chút thực lực, nhưng so với hắn thì còn kém hơn không ít.
Lúc trước cũng chỉ vì vận khí của hắn không tốt mới gặp phải một thiên tài tới từ vương thành, kết thúc 58 liên thắng của hắn, nếu không thì hắn đã có khả năng trùng kích 80 liên thắng.
Nhưng qua thời gian hai năm khổ tu, tuy tu vi của hắn không đột phá quá lớn, nhưng thực lực của hắn đã tăng trưởng không ít.
- Nói hết chưa?
Tu La ngẩng đầu lạnh lùng nhìn thoáng qua Sư Vương, âm thanh của hắn không mang theo một chút tình cảm.
Bị Tu La nhìn thoáng qua Sư Vương Tân Ba Đặc, lạnh cả tim, lập tức, trong lòng của hắn nổi giận lên.
- Hừ, cuồng vọng, bọn chuột nhắt giấu đầu lộ đuôi.
Sư Vương Tân Ba Đặc hét lớn một tiếng.
Hai chân của hắn đạp mạnh xuống một cái, trên lôi đài nhất thời xuất hiện mấy vết nứt nhỏ xíu, thân thể khôi ngô giống như như đạn pháo phóng về hướng Tu La, không khí trước người tách ra hai bên, phát ra tiếng nổ vang xì xì.
Quả đấm to lớn đánh thẳng về phía mặt Tu La.
Nhìn thấy nắm đấm càng ngày càng gần, ánh mắt Tu La không có chút ba động nào.
Ngay khi nắm đấm sắp đánh tới mặt hắn, Sư Vương Tân Ba Đặc nhếch miệng cười to thì bóng người Tu La đột nhiên biến mất, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh ở chỗ cũ.
Tân Ba Đặc một quyền đánh lên phía trên tàn ảnh, thân thể của hắn lảo đảo một chút.
- Sao có thể như vậy được?
Trong lòng của hắn chấn động, vội vàng cấp tốc quay người, nhìn quanh bốn phía.
Tốc độ thật nhanh!
- Tốc độ của ngươi quá chậm.
Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng từ sau lưng Tân Ba Đặc truyền đến.
- Từ khi nào?
Tân Ba Đặc căn bản không kịp nghĩ nhiều, chân đá về phía sau lưng một cái.
- Đùng!
Một tiếng không khí nổ vang.
Tân Ba Đặc bỗng nhiên biết rõ không ổn, vội vàng bổ nhào về phía trước, tránh thoát một điểm hàn quang đến từ mặt bên.
- Phản ứng không tệ, đáng tiếc thực lực quá kém.
Một giọng nói lạnh lẽo truyền đến, trường kiếm đâm thẳng về phía Tân Ba Đặc trên mặt đất.
- Man Tượng ma thân!