Pháo Hoa Nhân Gian - Tống Cửu Cận

Chương 72

Sau khi buổi ký tặng của Ứng Yên La kết thúc, lượng người hâm mộ trên Weibo của cô đã tăng gần 30 vạn chỉ trong vài ngày. 《Bồng Lai》 cũng theo đó được tái bản thêm mười vạn cuốn, vừa mở bán không lâu đã cháy hàng. Nhân cơ hội này, đoàn phim 《Bồng Lai》 cũng đã tiết lộ kế hoạch tuyển chọn diễn viên.

 

Quả nhiên, 《Bồng Lai》 đã được Ngu Nghệ mời một đạo diễn bên ngoài, họ Thương, người chuyên về thể loại tiên hiệp và có danh tiếng rất tốt trong giới. Thiết lập nam nữ chính của 《Bồng Lai》 là một vị tăng lữ và một tiểu hồ tiên. Sau khi tin tức được công bố, các fan nguyên

tác không có ý kiến gì với đạo diễn Thương, điều họ quan tâm hơn cả là việc tuyển chọn diễn viên.

 

Buổi ký tặng cách đây không lâu đã giúp Ứng Yên La củng cố vững

chắc cộng đồng độc giả của mình. 《Bồng Lai》 lại là tác phẩm đầu tiên cô ký tặng, nên nó có một ý nghĩa phi thường đối với họ. Các fan sợ

rằng việc chọn diễn viên không phù hợp sẽ phá hỏng hình tượng Tạ Ngộ và Toàn Li trong lòng họ, vì vậy họ theo dõi Weibo của đạo diễn Thương rất sát sao, thậm chí có rất nhiều người còn đề nghị mời tác giả nguyên

tác đảm nhiệm vai trò biên kịch.

 

Bên phía đạo diễn Thương đương nhiên cũng thấy được phản hồi của độc giả. Đội ngũ của ông cũng đang thảo luận về vấn đề này. Tham gia

cuộc họp lần này ngoài ông ra còn có phó đạo diễn Lưu và hai biên kịch trong nhóm của ông.

 

Nếu mời cô La Yên, thì không còn nghi ngờ gì nữa, biên kịch chính của họ chỉ có thể là Ứng Yên La. Vì vậy, đạo diễn Thương chủ yếu muốn biết ý kiến của hai biên kịch. “Về việc mời cô La Yên làm biên kịch, hai người nghĩ sao?”

 

Hai biên kịch nhìn nhau.

 

Biên kịch Kiều lên tiếng trước: “Tôi không có ý kiến gì. Cô La Yên là

tác giả nguyên tác của 《Bồng Lai》, có cô ấy ở đó, độc giả cũng sẽ yên tâm hơn.”

 

Biên kịch Tưởng nói tiếp: “Lão Thương, ông còn không hiểu chúng tôi sao? Chỉ cần có thể tạo ra tác phẩm tốt hơn, chúng tôi có bao giờ để ý đến những hư danh chính phụ này đâu?”

 

Tính đến nay, Ứng Yên La mới chỉ tham gia vào hai bộ phim truyền hình, trong giới biên kịch chỉ có thể xem là một tân binh mới vào nghề. Nhưng không thể phủ nhận rằng cô có khởi điểm cao và thực sự có tài

năng. 《Lửa Cháy》 hiện đang phát sóng rất thành công, thực lực của cô

mọi người thấy rõ.

 

Đạo diễn Thương đương nhiên hiểu hai người bạn già này của mình. Ông cười nói: “Hai người đã nói vậy thì tôi cũng yên tâm rồi.”

 

Sau khi cuộc họp kết thúc, đạo diễn Thương lập tức nhờ một người bạn đạo diễn trong giới để xin WeChat của Ứng Yên La.

 

Khi Ứng Yên La thấy yêu cầu kết bạn với ghi chú là “Đạo diễn Thương”, cô đã đồng ý.

 

Đạo diễn Thương trước nay luôn đi thẳng vào vấn đề, ông nhanh chóng nói rõ mục đích của mình.

 

[Đạo diễn Thương]: Cô La Yên, không biết cô có thời gian không, chúng ta gặp mặt nói chuyện một chút nhé?

 

Ứng Yên La hẹn thời gian và địa điểm gặp mặt với đạo diễn Thương xong, cô nhìn đồng hồ trên màn hình điện thoại, đã hơn mười một giờ đêm mà Tô Vi Sơ vẫn còn ở phòng làm việc bên cạnh. Cô suy nghĩ một lát, rồi vén chăn bước ra ngoài. Cô gõ cửa phòng làm việc hai tiếng rồi mới mở cửa.

 

Tô Vi Sơ đang họp trực tuyến với mấy quản lý cấp cao của công ty. Bất chợt nghe thấy tiếng gõ cửa, anh theo bản năng ngẩng đầu nhìn.

 

Anh còn chưa kịp lên tiếng.

 

Ứng Yên La đã thò đầu vào: “Anh vẫn chưa xong việc à?”

 

Camera của Tô Vi Sơ đang hướng về phía anh, nên Ứng Yên La không phát hiện ra điều gì bất thường. Cô đóng cửa phòng làm việc rồi đi về

phía anh. “Đã hơn mười một giờ rồi, còn nhiều việc phải xử lý lắm sao?”

 

Mấy quản lý ở đầu bên kia máy tính cũng nghe thấy tiếng động, đương nhiên biết người xuất hiện trong phòng làm việc của anh lúc này là ai, nên người nào người nấy nhìn nhau, nhất thời không biết có nên lên tiếng hay không.

 

Tô Vi Sơ khẽ cười, rồi nhìn vào máy tính.

 

“Hôm nay họp đến đây thôi, những việc khác ngày mai gặp mặt sẽ bàn tiếp.”

 

Bước chân của Ứng Yên La đột ngột dừng lại: “???”

 

Sau khi Tô Vi Sơ tắt video, Ứng Yên La nhìn anh với vẻ không thể tin nổi.

 

“Cái đó, anh vừa rồi đang họp video sao?” Cô hỏi. Tô Vi Sơ gật đầu, đứng dậy đi về phía cô.

Ứng Yên La: “Em có phải đã làm phiền anh họp không?”

 

Tô Vi Sơ ôm vai cô: “Không có, dù sao cũng nói gần xong rồi.” “Vậy những lời em nói lúc nãy, họ có nghe thấy không?”

Đáy mắt Tô Vi Sơ thoáng ý cười. “Có thể.” Gương mặt Ứng Yên La lộ ra một tia ảo não.

Tô Vi Sơ không nhịn được mà siết chặt vòng tay, ôm cô vào lòng.

 

“Nghe thấy cũng không sao, họ sẽ không nói lung tung đâu.”

 

Ứng Yên La thở ra một hơi. Cô không lo họ nói lung tung, chỉ là cảm thấy rất ngại ngùng. Cô li.ếm môi, kể cho anh nghe chuyện vừa rồi. “Em lại sắp có công việc mới rồi.”

“Lại sắp vào đoàn phim sao? Phim gì vậy?” “《Bồng Lai》.”

 

Tô Vi Sơ suy nghĩ một chút. “Đó không phải là tác phẩm của em sao?”

 

“Vâng, đạo diễn của 《Bồng Lai》 đã hẹn em ngày mai gặp mặt.” “Làm biên kịch cho chính tác phẩm của mình, anh thấy rất tốt.”

Ứng Yên La ôm lấy cổ anh, treo người lên anh. “Em biết ngay mà, dù em làm gì anh cũng sẽ ủng hộ em.”

 

Nét mặt Tô Vi Sơ tràn ngập sự cưng chiều. Cánh tay đang ôm eo cô hơi dùng sức, nhẹ nhàng bế bổng cô lên. Ứng Yên La cũng rất tự nhiên mà vòng chân qua eo anh.

 

“Chẳng lẽ đây không phải là điều đương nhiên sao?” Anh cười nói.

 

Ứng Yên La nghịch mái tóc ngắn mềm mại đen nhánh của anh. “Anh thật tốt.”

 

Tô Vi Sơ nheo mắt, cúi xuống hôn lên khóe môi cô, bàn tay bắt đầu có chút không thành thật.

 

Ứng Yên La theo bản năng ưỡn thẳng lưng, mặt đỏ bừng, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Lưu manh.”

 

Ý cười trong mắt Tô Vi Sơ càng sâu hơn. Anh nhấc chân đá nhẹ cho cánh cửa phòng ngủ đóng lại. “Thế này đã là lưu manh rồi à? Nếu không làm tới nơi tới chốn thì chẳng phải là quá thiệt thòi cho cái danh này

sao?”

 

Ứng Yên La vừa thẹn vừa bực: “Sắp 12 giờ rồi đấy.” “Không sao, anh dậy sớm được.”

Ứng Yên La thì không cần dậy sớm, vì cô hẹn với đạo diễn Thương vào buổi chiều. Cô đưa tay chọc chọc vào vai anh: “Vậy anh nhẹ một chút, đừng có cắn lung tung.”

 

“Anh cắn lung tung chỗ nào?” Tô Vi Sơ hỏi lại cô.

 

Ứng Yên La nhìn thấy vẻ trêu chọc rạng rỡ trong mắt anh, rất nhanh há miệng cắn một cái lên cằm anh. “Anh tự biết rõ nhất!”

 

 

Ngày hôm sau, khi Ứng Yên La tỉnh dậy, trong lòng cô là một cục bông nhỏ mềm mại ấm áp, đó là Cục Bột Sữa. Nó bây giờ đã quen với việc trèo lên giường. Chắc là tối qua họ vô tình nhốt nó ở ngoài, rồi sáng nay lúc Tô Vi Sơ đi làm mở cửa thì nó lẻn vào.

 

Cô nhìn đồng hồ, gần 11 giờ trưa. Cô hẹn đạo diễn Thương lúc 3 giờ chiều, vẫn còn sớm.

 

Sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô ôm Cục Bột Sữa xuống lầu, chuẩn bị bữa trưa cho nó, tiện thể chờ cơm hộp giao đến.

 

Lúc ăn cơm, Triệu Nhiễm Nhiễm nhắn tin WeChat cho cô.

 

[Triệu Nhiễm Nhiễm]: Đàn chị, 《Gió Đêm》 tối nay sẽ đóng máy, Weibo chính thức của phim có tag chị đó ạ.

 

Sau khi trả lời Triệu Nhiễm Nhiễm, Ứng Yên La đăng nhập vào Weibo tác giả của mình, vào trang Weibo chính thức của 《Gió Đêm》, quả nhiên thấy được tag. Cô chia sẻ lại bài đăng rồi offline, ăn trưa xong thì

vào phòng vẽ tranh vẽ vài mẩu truyện ngắn, trước hai giờ thì thu dọn đồ đạc ra ngoài.

 

Chưa đến ba giờ, cô đã đến quán cà phê đã hẹn với đạo diễn Thương từ trước.

 

Dù vậy, đạo diễn Thương vẫn đến trước cô. Ngoài ông ra, còn có một người đàn ông trung niên trạc tuổi ông. Họ đều đã thấy nhau, Ứng Yên La liền đi về phía họ.

Đạo diễn Thương chào cô, sau đó giới thiệu người bên cạnh. Đó là phó đạo diễn Lưu của 《Bồng Lai》.

 

Đạo diễn Thương chủ động hỏi: “Cô Yên La, uống gì không?” Ứng Yên La nói: “Cho tôi một ly Americano đá là được.”

Rất nhanh, phục vụ bưng ba ly Americano đá ra. Đợi người phục vụ rời đi, họ mới đi vào chủ đề chính.

 

Bởi vì cả hai bên có thiện chí, nên việc đạt được thỏa thuận chung không tốn quá nhiều thời gian. Rất nhanh sau đó họ đã nói đến việc đầu tư cho

bộ phim và lựa chọn diễn viên chính. Bản quyền phim của 《Bồng

Lai》 đã được bán cho Ngu Nghệ Media, mà Ngu Nghệ Media và Phim

Ảnh Vinh Quang cùng hợp tác sản xuất, vì vậy suất diễn nam nữ chính

đã được hai công ty này lấy đi. Còn các vai phụ khác, bên đạo diễn Thương sẽ tổ chức thử vai để quyết định.

 

Tuy Ứng Yên La không theo nhiều đoàn phim, nhưng cô cũng hiểu một số quy trình ở đây.

 

“Vậy nam nữ chính hai công ty đã định chưa ạ?” “Bên Ngu Nghệ đã định rồi, họ đề cử Tạ Chuẩn.” Ứng Yên La có chút kinh ngạc: “Tạ Chuẩn?”

Đạo diễn Thương thấy phản ứng của cô, bèn cân nhắc rồi hỏi: “Cô Yên La cảm thấy Tạ Chuẩn không phù hợp hay sao ạ?”

 

Ứng Yên La vẫn có nhận thức nhất định về diễn xuất của Tạ Chuẩn. Cô thử tưởng tượng cậu ta vào vai Tạ Ngộ, đột nhiên cảm thấy cậu ta thật sự rất hợp với nhân vật này. Cô giải thích: “Tôi chỉ hơi ngạc nhiên thôi ạ.

Diễn xuất của Tạ Chuẩn không tệ, hình tượng và vóc dáng cũng tốt, tôi thấy được.”

 

Đạo diễn Thương thấy cô đồng ý, không khỏi thả lỏng một chút. “Tạ Chuẩn thật sự rất ổn. Tuy cậu ấy là người được công ty trực tiếp đề cử, nhưng chúng tôi đã nói chuyện qua, có thể thấy cậu ấy cũng đã bỏ công sức tìm hiểu nhân vật này.”

 

Ứng Yên La gật đầu. “Đúng là như vậy.”

 

Phó đạo diễn Lưu theo bản năng nhìn về phía cô: “Cô Yên La và thầy Tạ quen nhau sao?”

 

Ứng Yên La: “Cũng không hẳn, chỉ là có nghe nói qua, thái độ làm việc của cậu ấy rất tốt. À đúng rồi, còn nữ chính thì sao ạ? Bên Ngu Nghệ vẫn chưa định sao?”

 

Đạo diễn Thương suy nghĩ một chút rồi nói: “Bên nữ chính vẫn còn khó nói, tôi nghe nói nội bộ quản lý của Vinh Quang hiện tại có chút hỗn

loạn.”

 

Nghe đạo diễn Thương nói đến đây, Ứng Yên La cũng đã hiểu. “Chỉ cần không ảnh hưởng đến việc quay phim là được.”

“Chắc là sẽ không đâu. 《Bồng Lai》 là một trong những dự án trọng

điểm của Ngu Nghệ trong năm nay, bên Vinh Quang chắc chắn cũng rất

coi trọng.”

 

“Nếu vậy thì không có gì phải lo lắng.”

 

“Đúng rồi, sau này các buổi thử vai cho những diễn viên khác, cô La Yên đến xem cùng nhé?”

 

Ứng Yên La suy nghĩ một chút, rồi gật đầu đồng ý.

 

Họ nói chuyện xong thì cũng đã gần bốn giờ. Sau khi tạm biệt, Ứng Yên La lái xe về nhà. Trên đường về, cô nhận được điện thoại của Diệp Sơ Đồng. Cô vừa đeo tai nghe Bluetooth lên đã nghe thấy giọng của Diệp

Sơ Đồng truyền đến.

 

“Chị thấy em đăng Weibo hôm nay rồi.”

 

“Hả? Rồi sao?” Gọi điện cho cô chỉ để nói chuyện này thôi sao?

 

“Biên kịch của 《Gió Đêm》 là Trần Kiện Lâm à?” “Ừ, sao vậy?”

Đầu dây bên kia của Diệp Sơ Đồng im lặng một lúc. “Chị vừa mới biết anh ta là biên kịch của 《Gió Đêm》.”

 

Ứng Yên La nghe cô ấy nói vậy, có chút bất an. “Chị có chuyện gì muốn nói với em à?”

 

Diệp Sơ Đồng nói: “Theo chị được biết, nhân phẩm của biên kịch Trần này trong giới không được tốt lắm.”

 

“Tại sao lại nói vậy?”

 

“Em có thể không biết, trước đây anh ta đã từng đạo nhái không ít tác phẩm của các biên kịch khác, thậm chí là của tác giả nguyên tác.”

 

Ứng Yên La kinh ngạc, chuyện này cô thật sự không biết. “Chuyện như vậy không bị phanh phui ra sao?”

 

“Tất nhiên là có, nhưng ai bảo anh ta nổi tiếng. Hơn nữa anh ta rất ranh ma, về cơ bản không cấu thành tiêu chuẩn đạo nhái, cùng lắm chỉ được xem là lách luật. Nhưng lách luật nhiều cũng dễ lật thuyền, mấy năm nay anh ta gần như không tự mình viết kịch bản gốc nữa, mà toàn đi chuyển thể IP của người khác.”

 

Ứng Yên La cau mày.

 

“Chị cũng chỉ báo trước cho em một tiếng, em biết trong lòng là được, đừng quá lo lắng.”

 

Ứng Yên La “Ừ” một tiếng.

 

Đầu dây bên kia Diệp Sơ Đồng bỗng nhiên cười, nói với cô: “À đúng rồi, em biết chuyện Tạ Chuẩn đóng vai Tạ Ngộ chưa?”

 

Ứng Yên La tạm thời gạt chuyện của Trần Kiện Lâm ra sau đầu, cười nói: “Ừ, hôm nay mới biết. Tạ Chuẩn nói với chị à?”

 

“Không phải, hôm nay chị cũng mới biết.”

 

“Vậy chị biết biên kịch của 《Bồng Lai》 là ai không?”

 

“Ai vậy?” Chuyện này Diệp Sơ Đồng thật sự không biết. “Em.”

“Hả?” Giọng Diệp Sơ Đồng ở đầu dây bên kia đột nhiên cao lên. “Em được làm biên kịch cho chính tác phẩm của mình luôn??”

 

“Ừ, bất ngờ không?”

 

“Thật ra cũng không quá bất ngờ. Trước đây chị đã lờ mờ cảm thấy họ sẽ mời em trau chuốt kịch bản. Dù sao thì buổi ký tặng của em đã mang lại

một lượng truy cập khổng lồ cho 《Bồng Lai》. Bây giờ em tự mình

chuyển thể, các độc giả của em chắc chắn sẽ là những người ủng hộ

nhất.”

 

 

Ngoài thiết lập nam nữ chính xuất sắc, các vai phụ quan trọng khác của

《Bồng Lai》 cũng rất nổi bật. Vì vậy, sau khi họ công bố thông tin thử vai, quản lý của các công ty lớn đang cố gắng giúp nghệ sĩ dưới trướng

mình tranh thủ cơ hội.

 

Khi Trịnh Mỹ bước vào, Triệu Nghi Tuyên lập tức cất điện thoại đi. Trịnh Mỹ thấy vậy: “Làm gì đó? Sao phải chột dạ vậy?”

Triệu Nghi Tuyên chớp mắt: “Chột dạ? em có đâu”

 

“À đúng rồi, sáng sớm chị gọi em đến công ty làm gì vậy?”

 

Trịnh Mỹ nhìn bộ dạng thiếu ngủ của cô ta, vô cùng thất vọng. “Em không thể có chút chí tiến thủ nào sao?”

 

“Sao em lại không có chí tiến thủ chứ? Chị bảo em vào đoàn phim thì em vào, chạy lịch trình thì em chạy mà.” Nói rồi, cô ta chú ý đến kịch bản trên tay Trịnh Mỹ, hỏi: “Đây là kịch bản mới cho em sao?”

 

Trịnh Mỹ dù ghét bỏ nhưng vẫn đưa kịch bản trong tay cho cô ta: “Cho cô không phải kịch bản, mà là cơ hội thử vai.”

 

Triệu Nghi Tuyên “ừ” một tiếng, không phải đưa thẳng vai, mà còn phải thử vai nữa à?

 

Trịnh Mỹ vừa nhìn đã biết cô ta đang nghĩ gì, con bé này quá ảo tưởng rồi!!

 

Triệu Nghi Tuyên nhận lấy kịch bản, nhìn thấy tên phim 《Bồng Lai》, phản ứng đầu tiên là cảm thấy cái tên này có chút quen mắt và quen tai.

 

Giây tiếp theo, cô ta mở to mắt: “《Bồng Lai》? 《Bồng Lai》 của cô Ứng?”

 

Buổi thử vai của 《Bồng Lai》 diễn ra một tuần sau đó. Bên ngoài có rất nhiều nam nữ diễn viên đến thử vai, thậm chí còn có cả mấy tiểu hoa, tiểu sinh đang nổi.

 

Mọi người biết suất nam nữ chính của 《Bồng Lai》 đã bị Ngu Nghệ và Vinh Quang chiếm mất, nên những người ngồi đây hôm nay chỉ có thể thử vai phụ. Những người rõ ràng có thể đóng vai chính cũng muốn đến

thử vai phụ sao? Nhưng nghĩ lại thì, đây là 《Bồng Lai》 của cô La

Yên, một dự án trọng điểm của mấy công ty lớn, dù chỉ là vai phụ cũng

có rất nhiều người tranh giành.

 

Buổi thử vai chính thức bắt đầu, các diễn viên lần lượt đi vào.

 

Khi họ đi ra, mọi người nhìn chằm chằm vào biểu cảm của họ, cố gắng tìm kiếm thông tin, nhưng hầu hết những người đi ra đều nhận được câu trả lời là “về nhà chờ tin tức”. Điều họ bàn tán lại là trong số các giám khảo có cả tác giả nguyên tác La Yên.

 

“Cô La Yên cũng ở đó sao??”

 

“Cô La Yên tham gia tuyển chọn diễn viên hay là làm biên kịch vậy?”

 

“Cái này ai mà biết được? Nhưng cô La Yên không hổ là mỹ nữ biên kịch được công nhận trong giới, thật sự rất xinh đẹp.”

 

Ứng Yên La không ngờ Triệu Nghi Tuyên cũng sẽ đến thử vai, lúc thấy cô ta bước vào còn hơi ngạc nhiên.

 

Triệu Nghi Tuyên biểu hiện rất bình tĩnh, cô ta lần lượt chào hỏi các giám khảo có mặt, bao gồm cả đạo diễn Thương và Ứng Yên La, sau đó mới bắt đầu diễn phần thử vai của mình. Sau khi kết thúc, đạo diễn Thương và những người khác nhìn nhau, sau đó ông nói với Triệu Nghi Tuyên: “Phần diễn của cô chúng tôi đã xem rồi, cô cứ về trước chờ thông báo nhé.”

 

Trịnh Mỹ đợi Triệu Nghi Tuyên ở ngoài cửa, thấy cô ta ra liền hỏi: “Thế nào rồi? Đạo diễn họ nói sao?”

 

Triệu Nghi Tuyên nhún vai: “Không nói gì cả, chỉ bảo em về chờ thông báo thôi. Dù kết quả thế nào thì họ cũng sẽ báo cho chị.”

 

Trịnh Mỹ lại hỏi: “Vậy tự em cảm thấy mình diễn thế nào?” Triệu Nghi Tuyên suy nghĩ một chút: “Bình thường thôi ạ.”

Buổi thử vai đến hơn 5 giờ chiều vẫn chưa kết thúc. Vì vậy, trong lúc chờ diễn viên tiếp theo vào, đạo diễn Thương đã đặt nhà hàng, đợi sau khi thử vai xong mọi người sẽ cùng đi ăn tối.

 

Ứng Yên La cũng nhắn tin WeChat cho Tô Vi Sơ, báo rằng tối nay cô không về nhà ăn cơm.

 

[Tô Vi Sơ]: Vậy tối anh đến đón em nhé?

 

[Ứng Yên La]: Không cần đâu, em tự lái xe về.

[Ứng Yên La]: Anh cứ ở nhà chờ em, nhớ cho Cục Bột Sữa ăn đấy nhé. Chờ tất cả diễn viên thử vai xong, đã gần 8 giờ tối.

Bình Luận (0)
Comment