Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1023 - Chương 1023 Sự Đổi Mới Của Phát Thanh 1

Chương 1023

Sự Đổi Mới Của Phát Thanh 1


“Cậu làm gì thế?” Gia Thố rõ ràng có hơi mơ hồ: “Con rắn này tự mang quy tắc trận pháp, có thể tự mình che giấu bản thân, nó chắc chắn là linh vật cực kỳ hiếm có và ưu tú, cho dù là rút linh hồn của nó ra dung hợp vào trong pháp khí, cũng có thể dễ dàng tạo ra một pháp khí thượng đẳng, thậm chí không cần đi khắc họa đường vân gì đó cũng có thể tự mang một vài hiệu quả trận pháp, nếu còn khắc họa thêm đường vân, vậy có thể tạo ra sự gia tăng cực kỳ rõ ràng đối với hiệu quả trận pháp!”


Phật gia hiển nhiên thấy nhiều hiểu rộng, trước khi chưa trở thành thính giả, thực ra cũng đã từng tiếp xúc với pháp khí, càng đừng nói đến sau khi trở thành thính giả, trình độ hiểu biết hiển nhiên cũng càng ngày càng như nước lên thì thuyền lên.


“Phật gia, nói thật với cậu, cái thứ này là gì thì tôi hiểu rõ hơn cậu, phẩm cấp và tác dụng có thứ này có cao cỡ nào, tôi cũng càng hiểu rõ hơn, nhưng mấy năm gần đây, thứ này đã hấp thụ tinh khí người, hại chết rất nhiều người dân bản địa, trong đó phụ nữ và trẻ nhỏ là chủ yếu, tôi đã tận mắt nhìn thấy bia mộ của những người đó.”


Gia Thố nhíu mày, sau đó gật đầu, vẻ khó hiểu và tiếc nuối trong mắt cũng từ từ tan sạch.


“Nếu đã như vậy, vậy thứ này hiển nhiên không thể dùng nữa, nghiệp chướng quá lớn.”


Tô Bạch duỗi tay khoác vào bả vai của Gia Thố: “Di động của tôi hết pin rồi, vừa rồi còn ngâm nước nữa, cũng không biết có thể dùng của cậu không, lát nữa về khách sạn, lấy di động của cậu, xem thử có thể gọi chút đồ ăn ngoài không, tôi hơi đói.”


Tô Bạch tin tưởng Gia Thố có thể hiểu cho mình, tuy rằng anh ta là cao tăng Mật tông, nhưng lại có phong cách khác hẳn với Mật tông thường vì mục đích mà không từ thủ đoạn, bản thân Gia Thố vẫn có sự kiên trì của riêng mình, nói một cách thông tục hơn một chút, thì là tam quan ngay thẳng.


Trước khi hòa thượng gọi Gia Thố qua đây, giao ca chăm sóc thằng bé, cũng đã trả trước tiền phòng ba tháng cho ông chủ ở nơi này, cho nên cho dù hòa thượng hay là Gia Thố và Tô Bạch biến mất trong vòng một tháng, thì bọn họ cũng vẫn cho thằng bé ở lại nơi này, hy vọng đủ đợi được hắn trở về, đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là thằng bé rất bướng bỉnh, khóc lóc không muốn về Thượng Hải với hòa thượng, mà cố chấp muốn ở lại nơi này đợi cha, Cát Tường lại là một người cực kỳ bao che khuyết điểm, nên Gia Thố và hòa thượng cũng không có cách nào cưỡng chế ôm đứa trẻ trở về, mà chỉ có thể tiếp tục ở lại nơi này.


Tô Bạch đẩy cửa khách sạn, thấy thằng bé đã nằm trên giường ngủ, đôi mày đáng yêu hơi nhăn lại, giống như đang lo lắng chuyện gì đó, Tô Bạch biết rõ, thằng bé là linh đồng, tuy rằng bây giờ hơi có xu thế không thể lớn lên, thậm chí ngay cả đi đường cũng vịn vào tường loạng choạng đi, nhưng nó thực ra cực kỳ thông minh, một vài chuyện nó cũng có thể hiểu được.


Không làm phiền con trai mình nghỉ ngơi, Tô Bạch khom người, hôn nhẹ lên gương mặt của thằng bé một cái.


Nói thật, ở cái nơi đó không có thuốc lá, không có rượu, cũng không có phương tiện giải trí khác, Tô Bạch ngược lại không phải không thể chịu đựng được, cái không thể chịu đựng nhất thực ra vẫn là mình rõ ràng đang ở trong thế giới hiện thực, lại không thể gặp được thằng bé.


Giữa hai bên, thực ra đã vẽ ra một sự ràng buộc sâu sắc, bắt đầu từ khoảnh khắc thằng bé chủ động bò xuống vách núi tiến vào yêu huyệt đó, Tô Bạch đã định trước không thể vứt bỏ thằng bé được.


Cát Tường chậm rãi bước đến gần Tô Bạch, ngửi trên người hắn, sau đó trong mắt mèo lộ ra một tia hồi tưởng, đúng vậy, ánh mắt của Cát Tường vẫn luôn rất phong phú, có khả năng, nó đã ngửi được khí tức của con mèo đen đó từ trên người Tô Bạch.


Hơn hai mươi năm trước, nó và con mèo đen đó thực ra cùng nhau bảo vệ nơi đó.


Cát Tường cũng không bày tỏ thêm điều gì, mà chỉ lặng lẽ nhảy lên cửa sổ, phủ phục ở đó, nhìn chằm chằm vào Nhĩ Hải ở trước mặt, dưới màn đêm, Nhĩ Hải cũng không có vẻ mỹ lệ mà nó thể ra vào ban ngày, ngược lại, lại tĩnh lặng đến mức khiến người cảm thấy có hơi đáng sợ.


“Tiệm bán ở bên ngoài gần đây cũng không nhiều, có một tiệm khá xa, cậu chọn trước đi, nhưng thời gian đưa đồ đêm sẽ khá lâu đấy.” Gia Thố nói.


“Không sao, tôi vừa vặn đi tắm một cái, một tháng rồi chưa được tắm, ở đó có sông, cơ mà nước bẩn quá.”


“Tôi đợi khi cậu tắm rửa và ăn cơm xong, lại kể chi tiết cho tôi.” Gia Thố đáp.


Tô Bạch gật đầu, cầm khăn mặt đi vào nhà vệ sinh, nước nóng tới khá chậm, nhưng ngay từ đầu Tô Bạch đã đứng dưới vòi hoa sen, mặc kệ nước lạnh xối vào cọ rửa cơ thể mình, ít nhất thì nước ở đây cũng sạch.


Đợi sau đó, nước nóng được chuyển tới, có hơi nóng, nhưng Tô Bạch cũng không cảm giác được.


Cứ như vậy, hắn đứng bên dưới vòi hoa sen xối hai mươi phút, sau đó mới bắt đầu dùng sữa tắm cọ rửa cơ thể mình.


Khi hắn cầm khăn tắm lau cơ thể mình rồi đi ra, Gia Thố vừa vặn ra ngoài, nói là nhân viên chuyển hàng đã đến bến tàu Tài Thôn, lại không tìm được khách sạn này, nên anh ta ra ngoài lấy đồ.


Bé còn còn đang ngủ say, Cát Tường thì lại phủ phục trên cửa sổ.


Tô Bạch đi đến bên cạnh Cát Tường, duỗi tay sờ lên người nó, một người một mèo ở chung lâu như vậy, bây giờ có đôi khi Cát Tường cũng không ghét bỏ Tô Bạch cưng nựng mình, tuy rằng nó không thích coi mình thành một con thú cưng.


“Nó rất tốt.” Tô Bạch tìm một chút, không phát hiện ra thuốc lá đâu, Gia Thố không hút thuốc, trong phòng hiển nhiên cũng không có thuốc lá, lập tức, Tô Bạch cầm di động gửi tin nhắn wechat cho Gia Thố, kêu anh ta thuận tiện lấy vài điếu thuốc trong siêu thị đã đóng cửa trên con đường nhỏ, cứ để lại tiền ở đó là được.


Chương 1023

Bình Luận (0)
Comment