Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1053 - Chương 1053 Ai Là Công, Ai Là Thụ? 1

Chương 1053

Ai Là Công, Ai Là Thụ? 1


Vòng vây thoạt nhìn không có khả năng đột phá, lại bị đột phá với một loại phương thức như vậy, trong lòng Tô Bạch cũng không có sự dao động lớn đến bao nhiêu, cũng không cảm thấy may mắn quá nhiều, nếu đối phương đã cảm thấy hứng thú với máu tươi của mình, vậy ngay từ đầu trên cơ bản đối phương sẽ không có khả năng coi giết mình làm mục tiêu cuối cùng để tiến hành chặn đánh, điều này cũng mang lại cho mình cơ hội và khả năng thừa thế đột phá, hơn nữa còn là cơ hội và khả năng rất lớn nữa.


Dù sao Tô Bạch cũng không phải là bé thỏ trắng ngoan ngoãn, những người được gọi là cường giả lớn lên trong thế giới truyện cổ tích này, ở trước mặt vũ khí chém giết như thính giả, mới trông có vẻ non nớt và đáng yêu hơn.


Chỉ là tiếp sau đây, đối phương chắc hẳn sẽ hành động nghiêm túc, dù sao trước đó mình vì đột phá vòng vây, đã giết và đánh người của anh ta bị thương nặng, đối phương phỏng chừng đã hạ quyết tâm muốn mình sống phải thấy người, chết phải thấy xác, nên không thể lặp lại hành động và cách thử như lần trước đó được nữa.


Mà Ngô Nại Hà chạm mặt trong rừng cây lần trước, hai người chỉ đơn giản trao đổi một vài thông tin với nhau, Tô Bạch thực ra còn có điều che giấu Ngô Nại Hà, cũng bởi vậy Ngô Nại Hà mới ra tay giúp mình vào lúc đó, nhưng lần này, trông đợi Ngô Nại Hà thật sự giống như đã nói trước đó, sẽ quay lại tiếp ứng mình một chút, thì Tô Bạch cũng thật sự không ôm hy vọng gì cả.


Đổi lại là bản thân Tô Bạch, hắn cũng cảm thấy mình có xác suất rất lớn sẽ chọn rời khỏi nơi này trước, cho dù xác suất thành công của việc tùy thời ám sát lão vương phi rất thấp, cho dù cuối cùng tay không trở về, rời khỏi thế giới chuyện xưa này, thì cũng chẳng muốn tiếp tục dấn thân vào trong vòng xoáy nguy hiểm nữa.


Trước mặt là một thác nước, cả người Tô Bạch bay vút trên trời, trực tiếp xoay người nhảy xuống, hắn có thể cảm giác được khí tức của vị hoàng tử đó đang đuổi sát theo phía sau mình, phía sau khẳng định còn có những thuộc hạ Huyết tộc khác nữa, mình tuyệt đối không thể để bị quấn lấy, cho dù đối phương theo quan điểm của mình, dù về kinh nghiệm chiến đấu hay là ý thức đều khá non nớt, nhưng con kiến nhiều vẫn cắn chết voi mà.


Chỉ có điều, ngay khi Tô Bạch vừa mới nhún người nhảy xuống thác nước, đột nhiên cảm giác được phía sau truyền tới một tiếng nổ, ngay sau đó chính là một bóng người màu máu vượt qua mình, rồi xuất hiện trước mặt mình với một loại tốc độ gấp đôi trước đó.


Đây là bí thuật tăng tốc!


Chết tiệt, ma pháp và thủ đoạn của Huyết tộc, vậy mà mình lại không biết cái nào hết!


Lúc này, Tô Bạch có hối hận vì lúc trước đã không bỏ chút thời gian cho ma pháp Huyết tộc cũng đã hơi muộn rồi, chỉ có thể đợi rời khỏi thế giới chuyện xưa này rồi lại về nghiên cứu sau, trước mắt, Tô Bạch cũng không hề do dự một chút nào, vảy rồng đen phủ kín trên tay phải, đánh thẳng một quyền vào hoàng tử đang chắn trước mặt mình!


“Ái phi, đừng chạy mà!”


“Bốp!”


Hai nắm tay của hoàng tử vắt ngang trước người mình, ngăn cản một quyền này của Tô Bạch, nhưng trên nắm tay của Tô Bạch lại nóng rực đến đáng sợ, trực tiếp khiến hai cánh tay của anh ta bị đốt cháy.


Lần trước đánh nhau, Tô Bạch cũng hoàn toàn không dùng hết toàn bộ sức lực, cũng vì vậy mới mang đến cho hoàng tử một nhận thức sai lầm, đó chính là khi Tô Bạch không tự bạo kéo theo mình cùng nhau đi về chỗ chết, thì mình hoàn toàn có thể ngăn cản Tô Bạch một cách ung dung, mà các thuộc hạ khác của mình còn đang ở phía sau, đến khi đó lại bao vây Tô Bạch lại, nếu không phạm vào sai lầm trước đó, thì có thể rất dễ dàng khống chế được hắn một cách thoải mái.


Nhưng lần này gặp lại, hoàng tử sững sờ phát hiện ra, khí tức và hình thức chiến đấu của hắn, có một loại cảm giác hoàn toàn khác hẳn với khi hai người đánh nhau lần trước.


Đây là lời thừa thãi, lần trước Tô Bạch chỉ muốn đả thương hoàng tử này một chút, để xem rốt cuộc anh ta có phải là Huyết tộc hay không, để có một chút thông tin mà thôi, hiển nhiên sẽ không dốc hết sức ứng phó, còn bây giờ, còn phải bận tâm nữa sao?


Không đánh chết anh, lẽ nào thật sự để anh bắt về làm vương phi của anh à?


Hoàng tử phát ra một tiếng quát khẽ, lúc này, anh ta thậm chí còn ngửi thấy mùi thơm của thịt nướng trên cánh tay mình, cơ thể cũng bị Tô Bạch đẩy về phía trước, hắn đột nhiên nhảy lên, kéo dài một khoảng cách.


Nhưng ngay sau đó, đôi mắt của hoàng tử hiện lên màu đỏ máu, một vòng sáng màu máu bao trùm cả mình lẫn Tô Bạch lại.


Đột nhiên cả người Tô Bạch giống như mất đi cảm giác cơ thể của mình, thân hình chìm xuống theo bản năng, nhưng trước khi rơi xuống, một tay của hắn nắm lấy mắt cá chân của hoàng tử, kéo xuống dưới theo một loại quán tính.


Cả người hoàng tử cũng bị kéo xuống theo, ngay khi hoàng tử bị kéo xuống, Tô Bạch mới phát hiện ra, ma pháp Huyết tộc vừa rồi chắc hẳn đã tạo dựng ra một loại ảo giác đối với cảm giác và khả năng khống chế cơ thể của mình, nhưng trên thực tế, sức mạnh và cơ thể của mình vẫn nằm trong tầm kiểm soát của mình.


Hai người cùng nhau rơi vào trong hồ sâu bên dưới thác nước, hình ảnh này, nếu nhìn từ xa, lại giống như hai người tự tử vì tình, cùng nhau nhảy xuống vực, để dòng chảy của thác nước chứng minh cho tình yêu trong sáng và thuần khiết của mình.


Chà, còn là hai chàng gay nữa chứ.


Nhưng hai người vừa chìm vào trong hồ nước, trong hồ sâu lại bắt đầu liên tiếp không ngừng phát ra tiếng nổ, cơn chấn động đáng sợ khiến nước trong thác bắt đầu bắn văng tứ tung.


“Gừ!


“Gừ!”


Chương 1053

Bình Luận (0)
Comment