Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1054 - Chương 1054 Ai Là Công, Ai Là Thụ? 2

Chương 1054

Ai Là Công, Ai Là Thụ? 2


Tiếng rống tức giận của hai người đàn ông truyền tới, không ai nhường ai, sau đó, Tô Bạch và hoàng tử cùng nhau bay vút lên không trung trên mặt nước, một tay của Tô Bạch nắm lấy cổ của hoàng từ, đẩy anh ta thẳng một đường trên mặt đất về phía trước, cơ thể của hoàng tử mài trên vũng bùn và đất đá, để lại trên đất một cái rãnh dài mấy chục mét.


Ngay sau đó, chân trái của Tô Bạch trụ vững, phần eo phát lực, tơ máu dữ tợn khắp cả người từ trên xuống dưới nổi lên, trực tiếp đập hoàng tử vào vách đá trước mặt.


“Rầm!”


Cơ thể của hoàng tử lập tức nổ tung, hóa thành một màn sương máu, nhưng ngay sau đó, lại ngưng tụ ra phía sau Tô Bạch.


“Ái phi, vậy mà cưng lại bạo lực như vậy, khà khà, bản hoàng tử rất thích cưng, rất thích đấy, bản hoàng tử thích nhất là chế ngự những tên đàn ông mạnh mẽ, cảm giác để bọn họ quỳ trước mặt tôi, bị tôi chinh phục, thật sự khiến người ta mê mẩn.”


Hoàng tử vặn cổ mình một cái, cơ thể hơi khom xuống, sau đó, những hư ảnh giống nhau như đúc xuất hiện trước mặt Tô Bạch, tổng cộng có hơn mười cái bóng hoàng tử, cùng nhau nhìn Tô Bạch.


Mà ngay lúc này, Tô Bạch hoàn toàn không phân biệt được rốt cuộc đâu mới là người thật.


Mười mấy hư ảnh cùng nhau mở miệng nói: “Ái phi, cưng là Huyết tộc đấy, nhưng sao nhận thức của cưng về thủ đoạn của Huyết tộc chúng ta lại thấp như vậy nhỉ?


Huyết tộc, cũng không phải những thứ hạ tiện chỉ biết dùng vũ lực như tộc xác sống và Man tộc đó, hôm nay, tôi sẽ cho ái phi được mở mang tầm mắt, bản điện hạ sẽ từ từ điều giáo cưng.”


Vừa dứt lời, mười mấy bóng người cùng nhau nhún người lao về phía Tô Bạch.


Tô Bạch quay người một vòng, vung một đấm qua nhưng lại đánh hụt, đó là giả, ngay sau đó, sau lưng hắn phát đau, một móng vuốt đã cào rách lưng mình.


Sau đó, Tô Bạch lại tung một đòn tấn công qua, nhưng vẫn đánh hụt, trên người mình lại liên tiếp bị thương, nhưng đối phương hoàn toàn ỷ vào yếu điểm chỉ biết tấn công cơ thể của Tô Bạch để tiến hành tập trung tấn công hắn.


“Cưng biết không, chỉ biết một phương thức chiến đấu đơn giản nhất cũng dã man nhất, đối với một Huyết tộc cao quý mà nói, là một loại sỉ nhục, ái phi, ở bên cạnh tôi đi, tôi có thể cho cưng địa vị vinh quang nhất, cũng có thể mang đến cho cưng ma pháp Huyết tộc mà cưng khuyết thiếu, dù sao thì cưng cũng sở hữu đẳng cấp huyết mạch của Huyết tộc cao như vậy, nếu không biết ma pháp Huyết tộc,vậy chẳng phải là quá lãng phí hay sao?”


Hoàng tử một lòng một dạ muốn điều giáo Tô Bạch, hơn nữa khi anh ta đang nói chuyện, đòn tấn công với Tô Bạch cũng chưa từng ngừng lại, rất dễ nhận thấy, sau khi biết rõ đôi bên có sự chênh lệch về mặt sức mạnh cơ thể tuyệt đối, hoàng tử quyết định chọn tiến hành tấn công với phương thức khác, nếu một chọi một, đấu cường độ cơ thể với Tô Bạch, anh ta thật sự không đấu lại được hắn.


Tô Bạch nhắm mắt lại, trên người không ngừng xuất hiện những vết thương, nhưng hắn không để ý đến, hoàng tử đại khái cũng sợ Tô Bạch lập tức phản công, cho nên mỗi lần tấn công đều chỉ lướt qua mà thôi, đủ để tạo thành sát thương nhất định cho hắn nhưng lại có thể bảo đảm mình không bị Tô Bạch phản công, đây là một cách rất đảm bảo.


Một khắc này, trong đầu Tô Bạch xuất hiện hình ảnh ở nơi chứng đạo đó, khắp chốn đều là bóng tối, xung quanh toàn là một màu đen ngòm, quan tài, tượng điêu khắc, tế đàn, dòng sông, dòng sông, dòng sông, máy điện tử… mình nằm trong dòng sông, và những người không mặt cầm đèn mà mình đã nhìn thấy đó.


Trong dòng sông màu vàng nơi chứng đạo, có khả năng mê hoặc lòng người đáng sợ nhất trên thế gian, Tô Bạch đã từng tự mình tiến vào trong đó, để bản thân trải nghiệm sự mê hoặc và hư vô ở trong đó rốt cuộc đáng sợ đến thế nào.


Nhưng chính bởi vì đã từng trải qua, cho nên tất cả những chuyện hiện tại so với lúc trước, dường như chỉ là một trò trẻ con.


Lúc này, hắn từ từ mở hai mắt ra, hắn đã biến thành một huyết nhân, cả người từ trên xuống dưới đầy những vết thương da tróc thịt bong chi chít, nhưng lúc này, đôi mắt của hắn lại trở nên đục ngầu, tựa như một con sông màu vàng đang chảy qua trong đôi con ngươi của hắn.


Loại cảm giác này, loại trạng thái này, loại cảm giác mơ hồ lạc lối này, Tô Bạch đã tìm lại được.


Bất cứ sự vật gì nằm trong tầm nhìn đều xuất hiện bóng chồng, nhưng, duy chỉ có mười mấy bóng dáng của hoàng tử đó là lại vô cùng rõ ràng vào lúc này, hơn nữa, chỉ còn lại một cái bóng!


Hoàng tử lại xuất hiện trước mặt Tô Bạch, móng tay định đâm vào cổ hắn, nhưng bấy giờ, Tô Bạch lại đột nhiên ra tay, bắt lấy cánh tay trái của anh ta một cách vô cùng nhanh và chuẩn.


Cơ thể của hoàng tử chấn động, chết tiệt, cậu ta trúng vận rồi!


Nhưng, hoàng tử còn chưa kịp làm ra phản ứng bước tiếp theo, thậm chí còn chưa kịp tự bạo cánh tay trái của mình để thoát khỏi sự khống chế của Tô Bạch, đã nhìn thấy tay phải của Tô Bạch đột nhiên luồn xuống dưới, trong lòng bàn tay xuất hiện một khẩu Địa ngục hỏa shotgun, trực tiếp ấn mạnh miệng súng vào hậu môn của hoàng tử với xu thế sét đánh không kịp bưng tai.


“Phập…”


“Á á á á á!”


Hoàng tử há miệng, phát ra tiếng kêu chói tai.


“Lão tử cho anh điều giáo tôi này, tới đi, điều giáo lão tử xem nào, tới đây! Tới đây!”


Tô Bạch phát ra một tiếng gầm đầy tức giận, bị tên hoàng tử không bình thường này gọi ái phi suốt một đường, hơn nữa giọng điệu của đối phương còn không phải là loại cố tình giả đò đó nữa, rõ ràng là thật sự có loại gu đó, sau đó coi mình thành của riêng anh ta.


Lửa giận trong lòng Tô Bạch đã sớm nhem nhóm bùng lên, cái thứ hàng này lại còn như kẹo da trâu dứt mãi không ra, lại càng khiến hắn phản cảm đến cực điểm.


Lần này, cơ hội này, trong nháy mắt này, Tô Bạch hiển nhiên sẽ không bỏ lỡ.


“Bằng!”


Tô Bạch bóp cò súng, Địa ngục hỏa shotgun bắn thẳng vào trong mông của hoàng tử…


Chương 1054

Bình Luận (0)
Comment