Chương 1055
Khẩu Vị Nặng Đến Đáng Sợ 1
“Á!”
Một tiếng kêu cực kỳ thảm thiết truyền ra từ phía thác nước, chấn động cả núi rừng, thật lâu không dứt, quả thực khiến người nghe cũng phải rơi lệ vì đau lòng.
Tai, mắt, miệng, mũi của hoàng tử, thậm chí là các lỗ chân lông khắp toàn thân đều chảy ra ánh sáng màu vàng, anh ta không ngờ Tô Bạch có thể phát hiện ra chân thân của mình trong nháy mắt, hơn nữa còn khống chế mình trước, đương nhiên, anh ta lại càng không ngờ hắn lại dùng một loại thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để đối phó với cơ thể của mình.
Không, là chà đạp linh hồn và xu hướng của mình mới đúng!
Cả người hoàng tử ngã xuống mặt đất, bị Địa ngục hỏa shotgun bắn ở khoảng cách gần như vậy, sát thương này chắc chắn không thể coi thường, hoàng tử nằm trên mặt đất, lúc này đây giống như một con chó chết, hai mắt trắng dã, cơ thể không ngừng co giật, thi thoảng lại có máu tươi chảy ra.
Rõ ràng, hiệu ứng phá ma của Địa ngục hỏa shotgun đã bùng phát một cách có hiệu quả nhất trong trực tràng của hoàng tử, trực tiếp đánh tan sự cân bằng năng lượng Huyết tộc trong cơ thể của anh ta, phải biết rằng sức mạnh của Huyết tộc cũng thuộc vào một loại sức mạnh tà ác, hoàng tử lại thông thạo ma pháp, Địa ngục hỏa shotgun lại càng là thứ có hiệu quả phá ma nổi tiếng.
Một phát súng này trực tiếp bắn nát hoàng tử, thậm chí anh ta còn không có cách nào khống chế được máu tươi trong cơ thể, và sức mạnh bản chất nhất của mình, Huyết tộc chảy máu chính là một chuyện rất đáng sợ.
Tô Bạch giẫm một chân lên mặt hoàng tử, hơi dùng sức giày xéo, hoàng tử vẫn chưa lấy lại tỉnh táo, nhưng sức sống vẫn ngoan cường như cũ, rõ ràng, loại sinh mệnh lực của Huyết tộc cao cấp này, quả thực rất mạnh mẽ, bị Địa ngục hỏa shotgun dí vào đít, bắn ở khoảng cách gần như vậy mà vẫn chưa chết được, đổi lại là thính giả khác, phỏng chừng đã sớm mất một mạng rồi.
“Bằng! Bằng! Bằng!”
Tô Bạch bắn liên tiếp ba phát vào tay và chân của hoàng tử, chỉ để lại một chân của anh ta còn duy trì sự nguyên vẹn, hai cánh tay và một chân còn lại trực tiếp bị bắn nổ, đôi mắt trắng dã của hoàng tử lại càng thêm dại ra, bây giờ anh ta giống như một thiếu nữ bị vùi hoa dập liễu, chỉ có thể nằm sấp ở nơi đó, mặc kệ tên du côn chà đạp mình.
Cuộc sống chính là một trận cưỡng hiếp, nếu đã không thể phản kháng, vậy cứ đảo trắng mắt rồi hưởng thụ đi.
Sau đó, khí tức theo dõi rõ ràng hẳn lên, hiển nhiên là thuộc hạ của hoàng tử đã đuổi tới.
Trong thế giới truyện cổ tích này, cường giả bản địa ở nơi này chỉ cần không phải khi chiến đấu hoặc là sử dụng năng lực của mình, thì thính giả hoàn toàn không có cách nào bắt được khí tức của bọn họ để phân biệt thân phận cụ thể của bọn họ, nhưng ngay khi bọn họ sử dụng sức mạnh của mình thì cảm ứng khí tức lại có thể dùng được.
Tô Bạch không định trực tiếp hút hoàng tử thành cái xác khô vào lúc này, tuy rằng với đẳng cấp huyết mạch của hoàng tử này mà nói, hút anh ta có xác suất rất lớn sẽ có được một bước tiến cao hơn cho huyết thống Huyết tộc của mình, nhưng một là thời gian không đủ, phía sau truy binh đã sắp đuổi tới, hai là Tô Bạch vẫn muốn có thể lấy được một vài thứ từ trên người anh ta.
Hắn khiêng hoàng tử đã tàn phế lên vai mình, rồi lại bắt đầu chạy trốn, một huyết nhân khiêng một người đã gãy tay gãy chân, hình ảnh này thoạt nhìn rất không hòa hợp, nhưng lại đang chân chính xảy ra.
Thực ra, Tô Bạch hoàn toàn có thể dùng hoàng tử trong tay mình như một con tin để những truy binh đó không dám ra tay, nhưng hắn vẫn cần moi thêm một vài thứ từ trong miệng của hoàng tử, cho nên không có thời gian đi giằng co với những truy binh đó, nếu thực sự không được, lại bị đuổi kịp, vậy đến lúc đó, có giằng co tiếp cũng không muộn.
Tóm lại, trận đuổi bắt này kéo dài đến tận đêm khuya, gần như đã tiến hành cả một ngày, Tô Bạch cũng hoàn toàn hao hết thể lực của mình, hắn không ngừng di chuyển và chạy trốn, mà truy binh phía sau dường như cũng nhận ra hoàng tử nhà mình có khả năng rất lớn đã xảy ra bất trắc ở trong tay Tô Bạch, cho nên cũng cắn răng ra sức truy đuổi.
Nhưng đại khái có khả năng chỉ có mỗi hoàng tử mới có bản trích máu của Tô Bạch trong tay, và cũng chỉ có anh ta có thể định vị được vị trí của Tô Bạch, cho nên những truy binh đó không còn theo dõi mình nhanh và chính xác như lúc đầu nữa, hơn nữa đang lúc đêm khuya, Tô Bạch cuối cùng cũng xác định được truy binh phía sau mình cuối cùng cũng bị cắt đuôi.
Phía trước mà một bộ lạc, bên trong có dân chăn nuôi cùng trâu và cừu, Tô Bạch không tiến vào trong, mà dừng lại trong một bãi sậy bên cạnh dòng sông gần bộ lạc.
Sở dĩ hắn chọn dừng lại bên cạnh bộ lạc, nguyên nhân cũng rất đơn giản thôi, mình là một Huyết tộc, và hoàng tử sống dở chết dở này cũng là một Huyết tộc, cách tốt nhất để Huyết tộc hồi phục thực lực và nguyên lực chính là máu tươi của người sống.
Chỉ có điều, trước đó, Tô Bạch phải thử thăm dò xem rốt cuộc bộ lạc trong trò chơi này có phải là một bộ lạc bình thường không đã, nếu không nói hai lời đã tiến vào trong hút máu, mà người bên trong toàn là cao thủ thì đúng là nực cười.
Trong thế giới chuyện xưa này, điểm bất tiện lớn nhất chính là ở đây, lúc bình thường, anh không thể nào phân biệt được cường giả và người bình thường trong thế giới chuyện xưa này.
Bây giờ hoàng tử vẫn đang hôn mê chưa tỉnh, dưới điều kiện tiên quyết không có được máu tươi bổ sung, hoàng tử muốn dựa vào khả năng hồi phục của bản thân để trị thương, rõ ràng là chuyện có hơi không thực tế, về một điểm này, Tô Bạch ngược lại khá yên tâm, cũng bởi vậy, hắn mới dứt khoát giấu hoàng tử vào đống bùn trong bãi sậy, chỉ để lộ nửa gương mặt ra để hít thở.
Mà sau đó, hắn đi ra từ trong đống lau sậy, nhặt một viên đá bên bờ sông, sau đó ném thằng vào một người đàn ông trưởng thành đang đi trong bộ lạc.