Chương 1057
Độ Khó Tăng Lên! 1
“Này, ái phi, cậu không thể đối xử với tôi như vậy được, cậu tuyệt đối không thể đối xử với tôi như vậy được, đã nói là yêu, đã nói là yêu rồi mà!”
Hoàng tử rống giận và rít gào, mang theo một loại cuồng loạn, cho dù anh ta đang nói lời tỏ tình với Tô Bạch, còn mang theo rất nhiều sự ngọt ngào, nhưng gương mặt của anh ta lại vô cùng dữ tợn, rõ ràng sự thù hận của anh ta đối với hắn quả thực không có cách nào dùng từ ngữ miêu tả được.
“Chết tiệt, cậu không tuân thủ lời hứa, tôi đã cho cậu máu mang theo hồi ức, nhưng cậu lại không tuân thủ lời hứa, đáng chết, tại sao?”
“Tôi chỉ đồng ý không giết anh, chứ có nói sẽ thả anh đâu.”
Tô Bạch nhìn hoàng tử bị mình dùng xích sắt trong bộ lạc cố định ở trên vách đá với vẻ mặt rất bình tĩnh, trong lòng bàn tay hắn còn cầm một giọt máu tươi. Sau đó, hắn nhỏ giọt máu tươi này vào trong miệng, trong lúc nhất thời, thông tin ẩn chứa trong máu tươi bắt đầu bị hắn phân giải và hấp thụ.
Chỉ có Huyết tộc mới có thể ngưng tụ ra loại máu tươi này, và cũng chỉ có Huyết tộc mới có thể hấp thụ nó.
Dấu ấn trong giọt máu tươi này là một ma pháp Huyết tộc, gọi là “huyết ảnh phân thân”, cũng chính là kỹ năng mà hoàng tử sử dụng với Tô Bạch lúc trước.
Hiệu quả của kỹ năng này rất tốt, nếu không phải Tô Bạch nhớ lại loại góc nhìn và cảm giác ở trong con sông màu vàng trước đây, vậy cho dù thực lực cơ thể của hắn có mạnh cỡ nào, cũng sẽ bị hoàng tử dùng loại phương thức này dày vò đến chết.
Chỉ có điều, lần này học loại ma pháp Huyết tộc này, có thể thành công hay không, và có thể luyện thành trong khoảng thời gian ngắn được hay không, trong lòng hắn cũng không có tự tin.
Ngón tay bắt đầu bấm dựa theo ký ức xuất hiện trong đầu, máu trong cơ thể cũng đang bắt đầu vận chuyển dựa theo một loại hình thức đặc biệt, ma pháp Huyết tộc này, xét theo thông tin, chắc hẳn là một loại hình thức và hiệu ứng hai chiều được hình thành bởi dấu tay kết hợp với dòng chảy của máu trong cơ thể, bởi vì Tô Bạch không hiểu trận pháp, cũng chưa từng học qua ma pháp, nên cũng chỉ có thể cảm nhận nó dựa theo nhận thức khá mơ hồ của mình.
Ngay sau khi toàn bộ quá trình vận chuyển kết thúc, hắn phát hiện ra tầm nhìn của mình bắt đầu mơ hồ, hơn nữa xuất hiện một loại hình ảnh chồng chéo của thị giác.
Mà nhìn từ bên cạnh, bên người Tô Bạch xuất hiện một Tô Bạch khác, chỉ có điều Tô Bạch này giống như không đủ thuốc màu, rõ ràng màu sắc nhạt hơn rất nhiều, vừa nhìn đã biết không phải thật.
Tô Bạch hít một hơi thật sâu, một mình không đủ mực nước ở bên cạnh đó biến mất.
Hắn lắc đầu, cái này xem như thất bại rồi nhỉ?
Hắn có hơi nản chí, mẹ nó, quả nhiên cảm giác còn kém quá xa trực tiếp đổi kỹ năng từ trong cửa hàng wechat, kỹ năng và năng lực huyết thống đổi từ trong cửa hàng wechat, dù sao cũng có thể trực tiếp sử dụng, nào có giống như mình hiện tại, còn cần từ từ mày mò và cảm nhận, khi không lại lãng phí nhiều thời gian như vậy.
Chỉ có điều, ngay khi Tô Bạch quay người lại, lại trông thấy hoàng tử bị mình dùng xích sắt trói vào vách đá, đang nhìn mình như nhìn thấy quỷ.
Tô Bạch hơi nhíu mày, duỗi tay chỉ vào mình, hỏi: “Biểu cảm đó của anh là sao?”
“Trước đây cậu thật sự chưa từng tiếp xúc với ma pháp Huyết tộc sao?” Hoàng tử hỏi với vẻ hơi khó tin.
“Ồ, ý của anh ta tôi có thiên phú tuyệt vời, ngay lần đầu tiên đã có thể ngưng tụ ra một hư ảnh rất lợi hại, đúng không?”
Hoàng tử lắc đầu: “Không phải, không phải bản điện hạ cảm thấy với đẳng cấp huyết thống của cậu, lại có truyền thừa của bản điện hạ, cậu ít nhất cũng có thể ngưng tụ ra từ ba phân thân giống y như đúc trở lên ngay từ lần đầu tiên, nhưng cậu ngay cả một phân thân cũng không thể ngưng tụ thành công, cái đó vừa nhìn đã biết là giả rồi, bản điện hạ thực sự có loại cảm giác cấp bậc huyết thống này của cậu thật đúng là lãng phí.”
Tô Bạch hít một hơi thật sâu: “Này, anh lại ngứa mồm đấy à?”
“Lời bản điện hạ nói là thật, cậu thật sự không có thiên phú tu luyện ma pháp Huyết tộc, theo quan điểm của bản điện hạ, cậu cứ đơn thuần đi theo phương thức chiến đấu đơn giản và thô bạo nhất của cậu đó, ngược lại mới thích hợp với cậu nhất.”
Tô Bạch hé miệng, hắn không biết lời hoàng tử này nói là thật hay giả nữa, bởi vì hắn thật sự không chắc chắn mình rốt cuộc có thiên phú với ma pháp Huyết tộc hay không, dù sao mình cũng không giống đám thính giả Hàn Nhật đó, bọn họ đối xử với cường hóa của mình như một loại văn hóa và truyền thừa, mà mình thì lại mang tính lợi ích hóa rất cao.
“Mặc kệ thiên phú của tôi ra sao, cũng mặc kệ tôi rốt cuộc có thích ma pháp Huyết tộc này hay không, nhưng anh nhỏ thêm mười mấy giọt máu nữa ra đây, gói ghém hết toàn bộ ma pháp Huyết tộc mà anh biết cho tôi.”
“…” Hoàng tử điện hạ lập tức nói với vẻ mặt cầu xin và tức giận: “Ái phi, cậu coi đây là củ cải trắng ở ven đường, cậu muốn nhổ thì có thể nhổ ra được sao, loại máu truyền thừa ma pháp này sẽ trực tiếp tổn hại đến nền móng linh hồn của tôi, ít nhất một năm tu dưỡng mới có thể ngưng tụ ra hai giọt, bằng không linh hồn của tôi sẽ vì vậy mà sụp đổ, nếu cậu thật sự muốn bản điện hạ tiếp tục cho cậu, vậy bây giờ cậu dứt khoát giết bản điện hạ luôn đi.”
“Anh biết không.” Tô Bạch nhìn hoàng tử điện hạ, rồi nói với vẻ hơi cạn lời: “Ngay từ cậu tôi cảm thấy anh rất nhị, xin lỗi, anh có thể không biết nhị có nghĩa gì, nhưng bây giờ tôi đột nhiên có một loại cảm giác không nhìn thấu được anh, nhất là hai câu hỏi mà tôi vừa mới hỏi anh, sao tôi lại có loại dự cảm anh không nói thật với tôi thế nhỉ.”
(Chú thích: Nhị ở đây là ngu ngốc.)