Chương 1076
Quỷ Đi Nhờ Xe 2
“Đầu của con quỷ này có bệnh à?”
Tô Bạch cũng có hơi cạn lời, mình ngồi trong xe với mập mạp, bất cứ người nào cũng không phải sự tồn tại mà cô hồn dã quỷ có thể đánh giá được, nếu nữ quỷ này thật sự muốn qua đây giết người trút giận, vậy đúng là tự mình tìm đường chết mà thôi, không đúng, đã chết rồi, vậy chính là tìm kết cục hồn phi phách lạc không thể siêu sinh.”
“Đại Bạch, cậu nói cậu ngồi bên cạnh cô ta trên máy bay, cậu không làm gì người ta đấy chứ?” Mập mạp hỏi.
“Tôi có thể làm gì?”
“Ví dụ như cưỡng chế người ta dẫn đến nhà vệ sinh để vận động.” Đôi mắt của mập mạp lập tức sáng lên: “Cậu xem cô ta đi qua đây như vậy, lẽ nào là nhằm vào tôi sao?”
“Chắc chắn không phải nhằm vào tôi, yên tâm, tôi cũng không nhàm chán như vậy, vừa ra khỏi thế giới chuyện xưa đã tìm đàn bà để trút bỏ tâm trạng tiêu cực trong lòng mình, với cấp bậc hiện tại của hai người chúng ta, lại đang ở trạng thái thu lại khí tức, cô ta không nhìn ra được thân phận của chúng ta đâu, tôi cảm thấy, cô ta có khả năng là tới đi nhờ xe, quỷ đi nhờ xe, anh đã từng nghe nói qua chưa? Trước đây khi nhàn rỗi có đọc mấy quyển truyện ma, từng nghe qua chuyện xưa này rồi.”
“Được rồi, cho cô ta lên xe xem thử, nếu vừa lên xe đã bắt đầu ám lên người cậu, vậy chắc chắn là cậu đã làm gì người ta ở trên máy bay rồi.”
“Cô ta cũng không phải quỷ vương, làm sao có tư cách tùy tiện giết người.” Tô Bạch rất không tin có khả năng có liên quan đến mình.
Ngay khi nữ quỷ lơ lửng “đi” đến bên xe, hai người Tô Bạch và mập mạp đều rất ăn ý không nói gì, bọn họ có thể nhìn thấy quỷ, quỷ cũng có thể nhìn thấy bọn họ, đương nhiên, quỷ không biết bọn họ có thể nhìn thấy cô ta, cũng không biết độ nông sâu của bọn họ.
Sau khi nữ quỷ tiến vào xe, cũng không làm gì Tô Bạch, mà chỉ ngồi lặng lẽ ở vị trí phía sau, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước, nhưng sắc mặt trắng bệch, thoạt nhìn quả thực có chút đau mắt.
“Mập mạp, lái xe đi.” Tô Bạch nhắc nhở.
Mập mạp gật đầu, lại khởi động xe, chiếc xe lái về phía trước.
Hai người đàn ông ngồi ở đằng trước, phía sau có một nữ quỷ ngồi, nhưng cho dù là mập mạp hay là Tô Bạch, đều giống như không có việc gì, dù sao với thực lực hiện tại của bọn họ mà nói, đã sớm qua cái thời nói đến quỷ là sắc mặt thay đổi rồi, nữ quỷ này, thật sự còn không đủ để bọn họ vả cái là chết.
Chỉ là cái thứ hàng mập mạp này không biết đã thôi diễn ra gì đó, lại để ý đến nữ quỷ này như vậy, dựa theo thói quen của Tô Bạch, rất có khả năng sẽ trực tiếp mặc kệ đến cô ta. Cô ta dám lên xe, vậy trực tiếp mời cô ta hồn phi phách tán, giết người, Phát Thanh có thể sẽ không thích, nhưng giết quỷ, Phát Thanh ngược lại chỉ mong sao chuyện không thuộc về khoa học kỹ thuật văn minh này đều bị xóa sổ.
Nhà lão Phương cách sân bay rất gần, xuống khỏi đường cao tốc, vòng vào con đường xi măng là đến, nhưng điều khiến Tô Bạch có hơi ngạc nhiên là bây giờ nữ quỷ vẫn chưa xuống xe, đây là định theo mình về nhà sao?
Nghĩ đến bé trai áo đỏ trước đây đi theo xe của mình về đến biệt thự, bị Cát Tường vả một cái khiến cho hồn phi phách tán, khóe miệng Tô Bạch lộ ra một vẻ bất đắc dĩ theo bản năng. Nói thật, đối với kết cục của bé trai áo đỏ đó, Tô Bạch có hơi áy náy, thực ra tâm của tiểu quỷ đó không xấu xa, mà người xấu là những người sống đã điều khiển cậu bé đó.
Chiếc xe cách nhà lão Phương chưa đến một trăm mét thì chết máy, mập mạp và Tô Bạch đưa mắt nhìn nhau, hai người đương nhiên biết việc đột nhiên chết máy này có nghĩa là gì, rất nhanh, nữ quỷ đã xuống xe, bay vào trong bức tường của một nhà dân ở bên cạnh.
Nơi này đều là đất ở, và đều là nhà tự xây.
Đợi sau khi nữ quỷ tiến vào, mập mạp cũng không vội khởi động xe, mà là tháo đai an toàn: “Đại Bạch, cậu lái xe về nhà trước đi, tôi vào trong xem thử.”
“Này, tôi nói này, mập mạp, rốt cuộc anh đã phát hiện ra gì rồi?”
Khi mập mạp xuống xe, Tô Bạch cũng xuống xe.
“Vậy nói với cậu đi, chuyện này tuyệt đối không phải là nhân quả báo ứng, thiên đạo tuần hoàn đơn giản, cũng không phải trong vô thức tự có số trời, tôi nghi ngờ đây là có người đang làm thực nghiệm.” Đôi mắt của mập mạp híp lại, rõ ràng là đang nghĩ đến điều gì đó: “Có người đang tự mình lập ra một đường nhân quả, để chứng minh nhân quả là do bản thân anh ta định ra.”
Tô Bạch dựa vào bên cửa sổ xe, hỏi: “Ý của anh là, có người đang thiết kế một ranh giới nhân quả mới, bà lão mang phù hiệu đeo tay đó thực ra không có thâm thù đại hận gì với cô gái đi giày cao gót màu lam này, nhưng lại giết chết cô ta dưới ảnh hưởng của ranh giới nhân quả, sau đó bà lão cho rằng mình đã báo xong đại thù mà tự mình biến mất, nhưng trên thực tế, hai người này không có loại quan hệ đó?”
“Cũng tương tự với ý nghĩa này.” Mập mạp nhìn quanh với vẻ rất thận trọng: “Không đúng, tôi đột nhiên nghĩ tới một chuyện, chúng ta vì vừa vặn nhìn thấy chuyện này, cho nên mới một đường đi theo tới đây xem thử, thậm chí còn cho quỷ đi nhờ xe, đưa quỷ đi một đoạn đường.
Như vậy, người thiết lập ranh giới nhân quả làm ra thực nghiệm này, chắc hẳn cũng đang ở gần đây quan sát toàn bộ chuyện này, với cấp bậc của người đó, giết chết mấy người bình thường làm thực nghiệm, Phát Thanh cũng sẽ không truy cứu gì cả.”
“Làm thực nghiệm làm đến cửa nhà chúng ta luôn à.” Tô Bạch nở nụ cười, lôi di động ra: “Tôi gửi tin nhắn cho hòa thượng và Gia Thố, kêu bọn họ ra ngoài cửa cùng nhau quan sát xem, ngược lại cách có trăm mét chứ mấy.”
Mập mạp thì lại lôi một đống quân cờ ra, đây là pháp khí bày trận của anh ta, ngay sau đó, anh ta giơ pháp khí trong tay, nói: “Nếu anh là thính giả cao cấp, vậy mời anh ra ngoài chào hỏi, để chúng tôi làm tiểu bối có quà gặp mặt, dù sao cũng là chuyện xảy ra bên cạnh nhà tôi, không thể không để ý đến, còn nếu không phải thính giả cao cấp, vậy anh ra ngoài, chúng ta tán gẫu, cửa mở ra, làm bạn bè của nhau.”
Mập mạp nói xong, xung quanh hoàn toàn không có phản ứng.
Tô Bạch gửi xong tin nhắn, rút một điếu thuốc ra, giống như nghĩ đến gì đó, nói với mập mạp: “Mập này, anh có từng nghĩ tới còn có một khả năng, bởi vì lòng tò mò của anh, bị quỷ đi nhờ xe tương đương với đưa quỷ tới nơi này trả thù, hai người chúng ta, cũng chính là anh và tôi, có thể được tính cũng đã tiến vào trong ranh giới này của người ta rồi hay không?”
Mập mạp im lặng.