Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1082 - Chương 1082 Sự Rời Đi Của Mập Mạp 2

Chương 1082

Sự Rời Đi Của Mập Mạp 2


Căn nhà vốn có bốn người đàn ông lập tức ít đi một người, hơn nữa người này còn là người am hiểu khuấy động bầu không khí nhất, người vừa đi, ngôi nhà cũng từ từ lạnh lẽo hẳn đi.


Tiểu gia hỏa ngồi trên sô pha xem ti vi, còn ba người Tô Bạch thì lại ngồi ở một bên khác.


“Hòa thượng, thay đổi trận pháp đi.” Tô Bạch nhắc nhở.


Vừa mới chia tay, Tô Bạch không có dự định phủ nhận sự thương cảm đối với mập mạp đang lộ ra, có lẽ là thương cảm thật, mà cũng có thể là thật sự có hơi không nỡ.


Nhưng nếu mập mạp đã làm ra loại chuyện xóa ký ức của mình để tính kế người khác, lại càng tính kế bản thân, nói không chừng lần sau anh ta lại đột nhiên lên cơn thêm lần nữa, mà trận pháp ở nhà lão Phương, thực ra là do anh ta chủ trì sửa chữa, bây giờ chỉ có thể kêu hòa thượng lại sửa mới một lần, cũng xem như là đề phòng vạn nhất.


Hòa thượng gật đầu: “Tối nay bần tăng sẽ đi sửa.”


Nói xong những chuyện này, ba người đều im lặng không nói gì.


Không lâu sau, Gia Thố đứng dậy: “Tôi về phòng trước.”


Hòa thượng nhìn tiểu gia hỏa, rồi lại nhìn Tô Bạch: “Đói không?”


“Muốn ăn đồ chay.” Tô Bạch nói với anh ta.


“Được.” Hòa thượng đứng dậy, đi vào phòng bếp.


Sau đó Tô Bạch cũng đứng dậy, lúc này, hắn rất khó dùng từ ngữ để diễn tả tâm trạng của mình hiện tại, đa sầu đa cảm bao nhiêu?


Không có.


Nhưng cũng không làm đến mức rắn như đá.


Hắn xốc rèm lên, muốn nhìn hoàng hôn bên ngoài, lại đột nhiên phát hiện ra cái hố mà Cát Tường trồng trước đó, vậy mà lại mọc ra một mầm cây màu xanh nhạt.


Đồ chay của hòa thượng có hương vị rất ngon, rất có mùi vị, nhưng trên bàn cơm, chỉ có một mình tiểu gia hỏa ăn rất vui vẻ ra, còn ba người khác đều ăn rất bình tĩnh.


Không phải vì nhớ mập mạp, mà là vì khi không có anh ta, cảnh tượng ăn cơm quả thực không còn náo nhiệt cho lắm.


“Phía bên Giải Bẩm, đã thành thính giả cao cấp rồi sao?” Tô Bạch hỏi.


“Không biết nữa.” Hòa thượng lắc đầu: “Nhưng theo như cậu nói trước đó, tôi cảm thấy anh ta sắp rồi, dù sao đã đưa ông chủ của mình đi chứng đạo rồi, giờ cũng nên đến phiên anh ta, anh ta đã kẹt ở thính giả cao cấp đỉnh cao cũng được một khoảng thời gian rồi.”


“Đợi sau khi người ta thành thính giả cao cấp, sau này gặp mặt cũng không còn dễ dàng như vậy nữa.” Gia Thố mở miệng bảo: “Dù sao thân phận và địa vị khác nhau, giới cũng khác nhau.”


Đúng vậy, thính giả cao cấp có giới thính giả cao cấp của mình, thính giả cao cấp nhìn người có thâm niên, cho dù anh có là người ưu tú trong những người có thâm niên đi chăng nữa, thì thực ra cũng không có gì khác biệt với người có thâm niên nhìn thấy thính giả cấp thấp.


“Đúng rồi, tôi có một phần thưởng, có thể sử dụng quyền hạn thông qua nền của tài khoản công khai ba lần, bây giờ tôi có thể kiểm tra xem rốt cuộc Giải Bẩm đã thành thính giả cao cấp hay chưa.” Tô Bạch vừa nói vừa lôi di động ra.


“Chỉ có ba cơ hội mà thôi, cậu lãng phí như vậy làm gì?” Hòa thượng nuốt một ngụm cơm, rõ ràng cảm thấy hành động này của hắn có hơi phá sản.


“Không phải vừa rồi Gia Thố đã nói rồi sao, nếu Giải Bẩm đã thành thính giả cao cấp, vậy tôi gọi điện thoại cho wechat của anh ta, không phải sẽ thành trèo cao hay sao?” Tô Bạch mở tài khoản công khai, nhập hai chữ “Giải Bẩm” vào bên trong.


Rất nhanh, một bài thông tin kèm hình ảnh đã gửi tới.


Tô Bạch nhấn vào tin kèm hình ảnh, bìa ngoài là bức ảnh khi còn khá trẻ của Giải Bẩm, chắc hẳn là ảnh lúc anh ta vừa mới trở thành thính giả, sau đó bên dưới là một hàng tư liệu lớn về ngày sinh, quê quán của anh ta, và khi nào tiến vào thế giới chuyện xưa gì.


Khi đến cuối cùng, lại xuất hiện tình trạng mới nhất.


Giải Bẩm: Thăng thành thính giả cao cấp vào ngày mùng bảy tháng tư năm 2017.


“Thính giả cao cấp rồi.” Tô Bạch nói với hòa thượng và Gia Thố: “Đã nói giàu sang phú quý không quên mọi người, suýt thì bỏ lỡ mất.”


“Từ khi nào giữa cậu và anh ta có giàu sang phú quý không quên mọi người vậy, người ta mời cậu giúp nhiều lần như vậy, cậu thà rằng đi tới Đại Lý du lịch cũng không chịu giúp.” Lúc này, Gia Thố nhắc nhở.


“Vậy thì lỗ to rồi, bỏ lỡ một cơ hội ôm đùi của thính giả cao cấp.”


Ba người tùy tiện nói chuyện và trêu đùa.


Lúc này, di động của Tô Bạch đột nhiên vang lên, hắn đang chan canh cho tiểu gia hỏa, đợi khi đặt bát đến trước mặt tiểu gia hỏa mới lại liếc mắt nhìn nhắc nhở cuộc gọi tới, là một dãy số lạ.


Hắn nhấn vào nhận máy, đầu dây bên kia truyền tới một tiếng còi ô tô, rõ ràng đối phương chắc hẳn đang ở trên đường.


“Alo, là Tô Bạch phải không?”


“Ha ha, ông là ai?” Tô Bạch có hơi khó chịu với giọng điệu của đối phương.


“Tôi là ai cậu không cần biết, nhưng bây giờ tôi có một chuyện phải nhắc nhở cậu, đó chính là…”


“Tút tút tút tút…”


Người ở đầu dây bên kia sững sờ, bởi vì Tô Bạch đã trực tiếp cúp máy.


Gia Thố vừa ăn thức ăn vừa thuận miệng hỏi: “Ai thế?” Anh ta cũng biết, bình thường không có ai gọi tới số điện thoại này của Tô Bạch, bạn bè trong thế tục của hắn cũng không liên lạc.


“Một tên có bệnh làm màu.” Tô Bạch đẩy di động qua bên cạnh với vẻ không để tâm.


Mà Cát Tường đang nằm phủ phục trên sô pha, không có hứng thú với thức ăn của nhân loại, lúc này lại đột nhiên ngồi thẳng người dậy.


Chương 1082

Bình Luận (0)
Comment