Chương 1089
Giáng Lâm 1
Đại nhân vật có góc nhìn của đại nhân vật, trong đó có sự tồn tại của loại vừa mới thăng cấp thành thính giả cấp đại lão như Lương Sâm, cũng có sự tồn tại của người vừa mới thăng cấp thành thính giả cao cấp, thoát khỏi hàng ngũ người có thâm niên như Giải Bẩm, cũng có mập mạp rõ ràng vẫn chỉ là một người có thâm niên, nhưng lại bắt đầu lợi dụng cái gọi là nhân quả, tiến hành “tự mình bành trước” vô hạn.
Vị mập mạp ở cuối cùng đó, dường như hoàn toàn không có gì có thể so được với hai người trước đó, bởi vì sự chênh lệch của đôi bên, chỉ cần không phải bị mù đều có thể nhìn ra được.
Thực ra, con đường mà mập mạp đi là một lối tắt càng triệt để hơn, lối tắt vốn không có khả năng đi được rất ổn định, mà càng đi trên lối tắt triệt để hơn, lại càng có khả năng rất lớn sẽ trượt chân rơi xuống vách núi, nhưng nếu đã chọn như vậy rồi, chỉ có thể một lòng một dạ đi tiếp, mà không có đường lui có thể chọn.
Giống như vị nhỏ bé ở Đế quốc Đức đó, chẳng ai có thể ngờ được ông ta có thể vén lên một màn chiến tranh tàn khốc nhất trong lịch sử nhân loại.
Mà Tô Bạch lúc này, thì lại một đường tiến về phía trước, liên tục áp bách, cơ thể của ông Thẩm quả thực rất mạnh mẽ, nhưng thủ đoạn tấn công của ông ta, lần nào cũng đều bị Tô Bạch trực tiếp đánh tan, hơn nữa còn thuận lợi tiến hành phản kích.
Vừa rồi ông Thẩm còn rất đắc ý nói mình là đệ nhất nhân dưới thính giả cao cấp, như vậy, ông ta không phải là thính giả cao cấp, nếu đã không phải là thính giả cao cấp, hiển nhiên không thể bày ra được thực lực áp chế người có thâm niên.
Mỗi lần ông ta tấn công, ở trong mắt Tô Bạch đều trẻ con và nực cười đến vậy. Ngoại trừ lần đầu tiên khi dùng đầu húc đầu khiến hắn chịu thiệt, thì tiếp sau đó trong mỗi lần giao thủ, Tô Bạch đều chiếm hết ưu thế, cho dù là đòn tấn công và phòng thủ thuộc về ông Thẩm, trong quan điểm của hắn đều đầy rẫy sơ hở. Nhưng bởi vì cơ thể này của ông Thẩm quả thực là kiên cường đến mức có hơi kỳ quái, cho nên sau khi hứng chịu bao nhiêu lần liên tiếp đánh trả của Tô Bạch, thương thế tất nhiên vẫn có, nhưng lại nhẹ hơn hắn dự đoán rất nhiều.
Cơ thể lính Tần quả nhiên là danh bất hư truyền, nếu mình có cơ thể này, vậy mình thật sự có thể nói bản thân gần như có thể coi thường và áp đảo toàn bộ người có thâm niên, chỉ dưới thính giả cao cấp?
“Trong thính giả, không có kẻ ngu, bởi vì đồ ngu đã chết từ lâu rồi, nhưng cũng không thể nói tất cả đều là người thông minh hết, bởi vì khái niệm ‘thông minh’ này, thực ra chỉ là thứ tương đối.
Mọi người đều rất thông minh, nhưng không phải người nào cũng đều là người thông minh, so sánh một chút, một người thông minh hơn một người khác, cũng có nghĩa một người khác đó ngu hơn người này, xét từ kết quả luận ra, thì người bị hại đó chính là đồ ngu, còn vị hại người kia thì lại là người thông minh.
Trước đó anh cũng thấy cả rồi đấy, có phải cảm thấy thính giả sở hữu cơ thể của lính Tiên Tần rất ngu không?
Rõ ràng sở hữu một cơ thể mạnh mẽ mà gần như người có thâm niên không thể nào sở hữu được, lại vẫn bị người đè ra đánh như thế?
Nhưng, sao anh lại không phải là thằng ngu trong mắt người khác?”
Trong lời nói của Lương Sâm có ý tứ khác, thực ra trước đây, khi hai người ở chung, tuy rằng cho dù là trong công việc ở công ty, hay là trong sinh hoạt, hai người đều như hình với bóng, nhưng là tương tự như vậy, trước đây Lương Sâm thật sự chưa từng nói, anh ta coi Giải Bẩm là bạn, mà không muốn làm thầy hướng dẫn hay là đại nhân của Giải Bẩm.
Nhưng bây giờ không nói, sau này có khả năng sẽ không còn cơ hội nói nữa, hơn nữa, Lương Sâm cũng không thể nhìn Giải Bẩm luôn tự cho là đúng, từng bước một bị người ta lợi dụng như vậy.
“Là ai đã gợi ý cho anh lý do anh không thể trở thành thính giả cao cấp?” Lương Sâm ngồi xuống trước bàn làm việc của mình, nhìn Giải Bẩm và hỏi, thực ra, nhìn vẻ mặt này, rõ ràng anh ta cũng đã biết được đáp án.
Giải Bẩm đứng trước mặt Lương Sâm, có hơi giống với nhân viên phạm lỗi đang kiểm điểm và suy ngẫm lại trước mặt ông chủ.
“Là tên béo đó.” Giải Bẩm đáp: “Có một lần, tôi và cậu ta gặp nhau trong một quán bar, cậu ta và tôi tùy tiện một vài chuyện lan man, nhưng sau đó, tôi lại nghĩ thông suốt, anh mới là nguyên nhân tồn tại khiến tôi từ đầu đến cuối không có cách nào thăng cấp thành thính giả cao cấp.”
Giải Bẩm cười tự giễu: “Bây giờ xem ra, thực ra khi ấy tuy rằng cậu ta không nói chuyện này với tôi, nhưng bằng cách nói bóng nói gió đó, suy nghĩ của tôi vẫn bị ảnh hưởng bởi cậu ta, hơn nữa còn nghĩ đến trên người anh theo như những gì mà cậu ta mong đợi.”
“Tôi cản trở cậu trở thành thính giả cao cấp, đây vốn chính là sự thật, thực ra cậu ta cũng biết rõ trong lòng anh tự biết, cho nên chỉ cần tùy tiện nói một chút, rồi chỉ cho anh một phương pháp, mà anh đã thật sự thừa nhận, tuy nhiên, điều mà anh thừa nhận là đúng.” Lương Sâm rút một điếu xì gà ra nghịch trong tay: “Cậu ta đang đùa với lửa.”
“Rất dễ thiêu chết mình.” Giải Bẩm đáp.
“Cho dù cuối cùng không chơi thành công, nhưng tôi cảm thấy thiêu chết người bên cạnh cũng là chuyện dễ như trở bàn tay thôi.
Giải Bẩm, có thể thời gian tôi ở bên cạnh anh không còn bao lâu nữa, vé xe lửa tiếp theo chắc chắn sẽ có một phần của tôi, cho nên, tôi hy vọng sau này, trước khi anh làm bất cứ một chuyện gì, có thể từ bỏ suy nghĩ nhất quán luôn tự cho mình là đúng đó đi.”
Giải Bẩm gật đầu.
“Thính giả cao cấp, quả thực là một sự tồn tại rất cao.” Lương Sâm thở dài rồi nói tiếp: “Nhưng thính giả cao cấp chết trong thế giới chuyện xưa và hiện thực hàng năm, cũng không ít.”
“Cô hỏi tại sao tôi muốn tách ra khỏi cậu ta sao? Không có tại sao gì hết, từ sau chuyện lần trước đó, thực ra bọn họ đã biết rõ tôi đang tìm hiểu nhân quả rồi, hơn nữa tôi cũng biết, bản thân tôi không có đường lui, chỉ có thể tiếp tục tiến lên, cho nên, tiếp theo đây chuyện mà tôi muốn làm, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của bọn họ, ngược lại không bằng tự tôi tìm một cái cớ, tìm một cơ hội trước, để rời đi với một loại phong thái mà tất cả mọi người đều có thể diện.