Chương 109
Nghỉ Dưỡng, Đi Tắm
Chạng vạng tối, Tô Bạch lái xe đến gần Cửu Trại Câu, thế giới chuyện xưa chuẩn bị bắt đầu, tuy lần này thông báo không có nhắc đến thời gian tiến vào chuyện xưa, nhưng hẳn là không quá lâu, cho nên Tô Bạch quyết định tìm một nơi cao cấp để giải tỏa mệt nhọc, điều chỉnh tốt trạng thái của mình.
Lần thế giới chuyện xưa tiếp theo này, mục tiêu của Tô Bạch rất đơn giản, ít nhất có thể kiếm được 200 điểm cốt truyện để đổi lấy địa ngục hỏa, hoặc là không mua, đã mua là phải mua đồ tốt, vũ khí có giá 1000 điểm cốt truyện, phần lớn thính giả có độ hoàn thành nhiệm vụ là 5, thậm chí là 6 -7 đều thèm nhỏ dãi, bởi vì tình huống của Tô Bạch có chút đặc biệt, không thể dựa vào cửa hàng trên wechat để thăng cấp huyết thống của mình, làm cho có chút cao không tới, thấp không xong, cho nên mới tiết kiệm được nhiều điểm cốt truyện như thế, ngoại trừ lúc đầu mua huyết dịch Vampire, hình như cho tới bây giờ, Tô Bạch không có mua gì.
Ít nhất trong chuyện xưa lần này có Gia Thố và hòa thượng, Tô Bạch cảm thấy hệ số nguy hiểm hẳn là sẽ không lớn, cho nên mới tiếp tục giữ điểm cốt truyện.
Bọn họ thuê phòng ở một khách sạn năm sao có tên “Khách sạn thiên đường quốc tế”, Tô Bạch đi vào phòng, bỏ đồ ở trong tay xuống, sau đó đi tắm qua, phòng ở đây không tồi, cũng không phải là vì công trình tiện ích của nó tốt bao nhiêu, chủ yếu là do cảnh sắc và con người nơi này.
Ví dụ như phòng của Tô Bạch, ở bên ngoài có một ban công, mở cửa ra có thể nhìn thấy dãy núi cao nguy nga tráng lệ, ở lưng chừng núi là những gốc cổ thụ xanh tốt, lên đến đỉnh lại là mênh mông tuyết trắng, chỉ riêng cảnh sắc này đã đủ cho giá cả đắt đỏ, phòng của hòa thượng và Gia Thố ở ngay bên cạnh phòng của Tô Bạch.
Tô Bạch mặc áo choàng tắm đứng ở trên ban công, lúc này cũng coi như là đêm xuống, nhưng bởi vì chênh lệch độ cao, cho nên sắc trời không hề hoàn toàn tối đen, nhiệt độ không khí có chút thấp, hiện tại ở Thành Đô vẫn nóng như hỏa lò, thế nhưng ở nơi này, ít nhất phải mặc một áo khoác, thậm chỉ buổi tối đi ra ngoài mặc áo lông cũng không có gì khác thường.
Khách sạn này có công trình hoàn thiện, có khu vui chơi giải trí, còn có một hồ bơi không tồi, Tô Bạch dự định xem phong cảnh thêm một lúc, sau đó đi bơi, xoa bóp một chút, thật ra đây vốn dĩ chính là chuyện Tô Bạch nên làm khi đi du lịch, nhưng lại bị những chuyện ngoài ý muốn làm cho rối loạn, hiện tại chỉ có thể coi như là trở về quỹ đạo.
Lúc này, cửa ban công phòng bên cũng được mở ra, Gia Thố mình trần đi ra, hai tay anh ta chống lên lan can, nhìn ra phong cảnh phía xa, quay đầu nhìn thấy Tô Bạch ở cách mình ba mét, cười cười.
Hàm răng của anh ta rất trắng, nhưng vì làn ra của anh ta trắng hơn nhiều người, cho nên không có mang đến cảm giác chênh lệch, trên người anh ta có loại khí chất ung dung, nếu đứng từ góc độ phụ nữ, Gia Thố chính là đại soái ca.
Bên hòa thượng cũng tham dự náo nhiệt, chỉ là tuy hòa thượng tắm rửa những vẫn mặc quần áo luyện công đi ra, màu vàng của quần áo luyện công mặc trên người hòa thượng, hiện ra một loại cảm giác thẳng tắp như tùng. (mạnh mẽ và kiên cường)
- Hòa thượng, anh bao nhiêu tuổi?
Lúc này Tô Bạch đột nhiên hỏi vấn đề này, hòa thượng cho người ta một cảm giác rất lão thành, lại thêm việc luôn mặc áo cà sa, khiến cho người ta cảm thấy anh ta lớn tuổi.
Hòa thượng dường như có chút hơi do dự một chút, nhưng vẫn lên tiếng nói:
- Bần tăng…23 tuổi.
Tô Bạch sửng sốt một chút, thế mà lại cùng độ tuổi với hắn? ( Tô Bạch 22 tuổi)
- Này, hai người nghỉ ngơi đi, tôi xuống dưới bơi một lúc, chuông phục vụ ở đầu giường, các người muốn ăn uống gì thì có thể gọi lên, tôi trả tiền.
Tô Bạch nói xong cũng chuẩn bị rời khỏi ban công, lúc này Gia Thố lại lên tiếng.
- Bơi lội à? Cùng đi chứ?
- Cùng đi?
Tô Bạch có chút ngoài ý muốn, chẳng lẽ hòa thượng ở Tây Tạng lại thời thượng như thế.
Nào ngờ Gia Thố còn hướng về phía hòa thượng hỏi:
- Đại sư đi cùng chứ?
- Được.
Hòa thượng thế mà cũng dứt khoát đồng ý.
- Được rồi, các người mặc áo choàng tắm trong nhà vệ sinh vào, hòa thượng, anh đổi quần áo trên người mình đi, nếu không thật đúng là chướng mắt.
Hòa thượng Thất Luận giống như có điều gì suy nghĩ, khẽ gật đầu.
Sau đó, lúc Tô Bạch đi thang máy xuống dưới, đứng bên cạnh hắn là Gia Thố và hòa thượng mặc áo choàng tắm màu trắng đi dép lê, điều này khiến cho Tô Bạch có cảm giác rất quái dị, trong ấn tượng của hắn, không phải những người tục nhân như hắn nên buông lỏng tiêu khiển, còn hòa thượng và Gia Thố hẳn là nên ở trong phòng tụng kinh lễ phật sao?
Đến đại sảnh, rẽ vào một cái đã đến hội sở, hội sở này thuộc quyền quản lý của khách sạn, khách của khách sạn có thể đến đây hưởng thụ dịch vụ, hơn nữa, Tô Bạch thuê phòng VIP, cho nên trong tiền phòng đã tự động bao gồm những dịch vụ này, hắn chỉ cần đưa thẻ phòng ra quẹt một cái, không cần trả tiền.
Lúc nhân viên phục vụ giới thiệu nơi này có nói đến suối nước nóng có thể ngâm mình, đề nghị bọn họ đi tắm suối nước nóng trước.
Tô Bạch hỏi qua ý kiến của hòa thượng và Gia Thố, sau đó liền thay đổi kế hoạch ban đầu của ba người, bọn họ đi đến suối nước nóng, nơi này có bố cục kiến trúc cổ, hơn nữa cũng không cần thay quần áo, ba người không chút câu nệ, trực tiếp bao hết suối nước nóng nhỏ này, vừa cởi áo choàng tắm, vừa vào trong suối nước nóng.
Cửa của nơi này được làm bằng thủy tinh, từ suối nước nóng có thể nhìn ra núi non hùng vĩ, tắm ở đây thật đúng là một loại hưởng thụ, nhìn qua cửa thủy tinh, gần như không có gì ngăn cản tầm mắt.
Tô Bạch gọi nhân viên phục vụ mang đồ uống đến, sau đó đưa cho Gia Thố và hòa thượng, ba người ở gần nhau, cũng rất thuận tiện.
- Thật thoải mái.
Tô Bạch phát ra tiếng thở dài thỏa mãn:
- Lúc này mới giống là đi du lịch.
Hai mắt hòa thượng và Gia Thố đều nhắm chặt, có lẽ bọn họ đang loại bỏ tạp chất và điều hòa cơ thể, suối nước nóng là nơi thích hợp nhất để loại bỏ tạp chất và điều hòa lại cơ thể của mình, hóa giải nội thương.
Chỉ một lát sau, Tô Bạch bỗng nhiên nhíu mày nói:
- Hòa thượng, anh đừng dùng chân của anh đụng vào chân của tôi có được không, người xuất gia không gần nữ sắc, đến lượt anh liền biến thành thích nam giới rồi à?
Tô Bạch cũng chỉ trêu chọc một chút, nhưng thật đúng là có một cái chân đang đụng vào chân hắn.
Lúc này, hòa thượng Thất Luận bỗng nhiên lên tiếng:
- Là cậu đụng vào chân của bần tăng, mà không phải là bần tăng đụng vào chân cậu.
Tô Bạch và hòa thượng liếc nhìn nhau, sau đó hai người cùng nhìn về phía Gia Thố, Gia Thố có chút ngoài ý muốn, anh ta lắc đầu ra hiệu chính mình quay lưng về phía hai người bọn họ, chân của anh ta sao có thể với sang hướng đó.
Bỗng nhiên, sắc mặt ba người đều thay đổi, Tô Bạch nhanh chóng leo ra khỏi suối nước nóng, ngay cả áo choàng tắm cũng không kịp mặc, trực tiếp xông ra ngoài.
Bên ngoài nào có khách sạn gì, cũng không có lữ khách hay nhân viên phục vụ nào cả, bên ngoài chỉ có một vùng núi vô cùng hoang vu mà thôi.
Lúc này, hòa thượng bỗng nhiên đưa tay cầm được một đoạn đùi người từ dưới suối nước nóng lên, nói:
- A di đà phật, thì ra đã tiến vào thế giới chuyện xưa rồi.