Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1106 - Chương 1106 Kiêu Ngạo Và Định Kiến 4

Chương 1106

Kiêu Ngạo Và Định Kiến 4


Chân của người đàn ông giơ lên thuận theo tay, chai bia rỗng đó trực tiếp bắn ngược về sau, đập thẳng vào mặt người da đen đó.


“Bốp!”


Người da đen đó lập tức chảy máu mũi, ngã ngửa về sau.


Mấy người bạn da đen ở bên cạnh lập tức vây tới, chặn đường đi của người đàn ông này, rõ ràng là có ý muốn đòi một lời giải thích.


Người đàn ông mặc đồ thể thao đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, cũng không nói chuyện, thậm chí không nhìn ra được hắn có bất cứ sự hoang mang gì, mà bình tĩnh giống như một hồ nước sâu.


Nhưng loại thái độ này lại càng kích động mấy người da đen này, một người trong đó có dáng người to nhất lập tức xông tới, muốn dùng một tay bóp cổ người đàn ông.


Người đàn ông duỗi tay, trực tiếp bắt được cánh tay của người da đen đó, sau đó vặn nhẹ một cái.


“Rắc!”


Một âm thanh trong trẻo đến mức khiến người khó tin phát ra, ngay sau đó, những người da đen khác ở xung quanh đều nhìn thấy toàn bộ bàn tay của đồng bọn bị “hái” xuống. Người da đen mất đi bàn tay đó sợ đến mức hét lên chói tai, trực tiếp ngồi bệt xuống đất, nhìn khuỷu tay trống trơn của mình với vẻ mặt khiếp sợ.


Một người da đen khác cầm con dao nhỏ trong tay nhìn thấy một màn này cũng hơi thất thần, đột nhiên cảm thấy trước mặt mình mát lạnh, sau đó phát hiện ra hai tay mình bị con dao nhỏ của mình xuyên thủng, một con dao xâu hai bàn tay lại với nhau.


Cảnh tượng bạo lực và đẫm máu này có thể sánh ngang với phim cấp R, gần như đánh bại phòng tuyến tâm lý của tất cả những người da đen còn lại trong nháy mắt, người nào cũng kêu la chạy tản ra bốn phía, thậm chí còn không để ý đến việc xách theo những đồng bọn bị thương đó cùng nhau chạy.


Người da đen mất đi bàn tay còn đang chảy máu, nằm trên mặt đất kêu thảm, người da đen hai tay bị xuyên thủng với nhau thì lại chạy ra bên ngoài, nhưng bởi vì hai cánh tay không thể vung ra duy trì thăng bằng mà ngã xuống đất, gắng gượng muốn bò dậy lại, một người da đen khác bị cái chai đập trúng mặt, bây giờ còn đang nằm trên mặt đất chưa tỉnh lại.


Người đàn ông mặc đồ thể thao không tiếp tục bước chân của mình, hắn chỉ nhẹ nhàng quay đầu lại, nhìn thấy trong con ngõ nhỏ đó lại có một người da đen mặc tây trang phẳng phiu bước ra ngoài. Một tay anh ta kẹp xì gà, một tay khác cầm chai bia, vừa rồi chắc hẳn đang mở một buổi tiệc đơn giản, cùng nhau uống rượu và nói chuyện với mấy người anh em da đen của mình.


“Anh bạn, có phải cậu ra tay hơi nặng rồi không?” Người đàn ông da đen mặc tây trang phẳng phiu mang theo nụ cười mỉm đi về phía người đàn ông, nhưng ánh mắt của anh ta hoàn toàn không dừng lại trên người ba người bạn da đen đã bị thương ở trên mặt đất đó, mà chỉ nhìn người đàn ông mặc đồ thể thao.


Rõ ràng anh ta tới để chất vấn, nhưng không phải vì người đàn ông đã đả thương đồng bào của anh ta, mà là vì người đàn ông đã đả thương đồng bào của anh ta ngay trước mắt anh ta, điều này khiến anh ta cảm thấy mất mặt.


Bởi vì khi người đàn ông ra tay lần thứ hai, anh ta đã chủ động giải phóng thực lực của thính giả có thâm niên của mình ra, đây là một lời cảnh cáo hoặc đổi cách nói khác, đây có nghĩa là hãy nể mặt tôi mà nhân nhượng cho qua.


Nhưng rất dễ nhận thấy, người đàn ông không hề muốn nhân nhượng cho qua.


“Nặng sao?” Người đàn ông cười với vẻ không để tâm: “Lấy giấy tạm trú hợp pháp của bọn họ ra cho tôi xem, nếu như có, tôi có thể chịu trách nhiệm trả phí điều trị, cũng có thể chịu trách nhiệm bồi thường.”


Khóe miệng của người da đen mặc tây trang lộ ra nụ cười mỉm, bởi vì làn da đen cho nên trông răng của anh ta vô cùng trắng.


“Hình như cậu rất tự tin đấy anh bạn.”


“Người sẽ không chủ động để ý tới rác rưởi, nhưng rác rưởi làm dơ giày của tôi.”


“Ý của cậu là tôi ở trước mặt cậu cũng là rác rưởi cả sao? Đều đã là thính giả cả rồi, nhưng tôi vẫn có thể nhìn ra được một loại ý tứ kỳ thị chủng tộc rất nặng từ trong giọng điệu và hành vi của cậu đấy, cậu không cảm thấy hổ thẹn sao anh bạn?”


“Mời anh nhìn rõ vị trí của mình, đây không phải là đất nước của anh, cũng không thuộc phạm vi giới mà anh chắc hẳn nên ở, anh tới thì được nhưng mong anh giữ sự khiêm tốn, đặc biệt là ở trước mặt thính giả bản địa lại càng cần phải duy trì sự khiêm tốn hơn.”


“Ha ha, cậu đang cảnh cáo tôi đấy sao?” Người da đen mặc tây trang nhún vai: “Là người ở chỗ các cậu mời tôi tới đây chứ không phải bản thân tôi muốn tới. Tôi là khách, nhưng cậu lại thiếu mất sự tôn trọng cơ bản nhất đối với khách. Tôi cảm thấy tôi chắc hẳn nên dành cho cậu một chút trừng phạt, để cậu thoát khỏi vòng xoáy sai lầm kỳ thị chủng tộc đó.


Tôi chắc chắn sẽ cứu rỗi sự kiêu ngạo và định kiến của cậu.”


Ở vị trí mi tâm của người đàn ông tây trang xuất hiện hai ký hiệu ngọn lửa màu đen, trên cả người cũng bùng lên một ngọn lửa màu đen như thế, cảm giác này có hơi giống với bản sao của kỵ sĩ địa ngục.


Có điều ngay sau khi người đàn ông da đen này vừa mới phóng ngọn lửa của mình ra, lại phát hiện ra người Trung Quốc trước mặt mình đã đột nhiên biến mất, sau đó cả người anh ta bị nhấc lên.


Tốc độ nhanh quá!


“Vù!”


Một tầng băng lạnh lập tức giáng xuống, người đàn ông da đen đã hoàn toàn bị đóng băng, ngọn lửa vừa mới bùng lên trên người cũng lập tức bị dập tắt, chỉ còn lại một sợi khói nhẹ bốc lên từ vị trí đỉnh đầu của anh ta.


“Trước đây tôi có quen một người bạn da đen, anh ta là một người Trung Quốc.”


Người đàn ông vẫn đang nhấc người da đen này lên, lại dừng lại không nói gì nữa, dường như không biết nên tiếp tục câu nói vừa rồi của mình thế nào, mà người da đen này cả người từ trên xuống dưới đều bị đóng băng, hoàn toàn không thể nhúc nhích được, chỉ có trong mắt anh ta là đang lóe lên một thứ gọi là “sợ hãi.”


Fuck, vậy mà mình lại ở trong địa bàn của thính giả Trung Quốc, nói với thính giả cao cấp đại nhân muốn cứu rỗi kiêu ngạo và định kiến của hắn, Fuck! Fuck!


“Hừm, thi thể của anh ta vẫn còn đang ở trong hậu môn một người bạn khác của tôi.”


Người đàn ông nghĩ rất lâu mới nói ra câu này, sau đó thuận tay ném người da đen này xuống, đối phương bị ném vào trong một thùng rác khác, chưa đợi băng tan chảy thì anh ta không thể đi được.


Sau đó, người đàn ông mặc đồ thể thao lại đội mũ lên, rồi lại nhét tai nghe của mình vào, tiếp tục việc chạy bộ đêm của mình, tất cả những chuyện này chỉ là một bước đệm nhỏ của tối nay mà thôi.


Chương 1106

Bình Luận (0)
Comment