Chương 1123
Tủi Hờn Năm Tháng May Áo Cưới 2
Mobis há to miệng, buông tay lùi về sau vài bước theo bản năng, vừa rồi đột nhiên anh ta cảm thấy mình nhỏ bé đến vậy khi ở trước mặt Tôn Hải.
“Cậu…”
Cho dù Mobis có ngu cỡ nào thì vừa rồi anh ta vẫn có thể cảm nhận được thực lực chân chính của Tôn Hải.
“Tôi cách thăng cấp thành thính giả cao cấp chỉ còn lại mỗi vấn đề thời gian.” Tôn Hải vừa chỉnh lại cổ áo của mình vừa nói, thật ra cũng có thể nhìn ra được từ giọng điệu nói chuyện trong nhóm wechat trước đó của anh ta, tuy rằng vẫn chưa trở thành thính giả cao cấp nhưng thật ra anh ta đã sớm đặt tâm thái của mình ở vị trí của thính giả cao cấp rồi, thậm chí anh ta thật sự còn hơi coi thường người có thâm niên bình thường.
Mobis dựa lên một vách tường khác duỗi tay vuốt trán mình, trên đầu anh ta không có tóc mà trọc lốc.
“Vậy chính là vì tôi xui xẻo sao?” Mobis đáp một cách hơi khó chịu.
Đây chính là hiện thực, hiện thực của thính giả, trước đó Tôn Hải để mặc Mobis xách cổ áo mình ấn lên vách tường mà giải thích nhưng Mobis lại không nghe, bây giờ sau khi Tôn Hải phô bày thực lực chân chính của mình ra thì Mobis lại chịu thua. Ngược lại cũng không chứng minh thói hư tật xấu của người da đen, mà thực ra cho dù là bất cứ thính giả nào ở phương Đông hay là phương Tây đều sẽ như vậy khi ở trước mặt sức mạnh tuyệt đối, đương nhiên, ngoại trừ loại người có bệnh thần kinh đó ra.
“Có khả năng, thật sự vừa vặn có vị thính giả cao cấp đại nhân nào đó xuất hiện ở gần đây.” Tôn Hải cũng chỉ có thể nghĩ đến lý do này: “Là vận may của anh không được tốt mà thôi, bên tôi có một vị thính giả cao cấp đang tọa trấn ở đây, nhưng ông ấy rõ ràng không phải người thanh niên mặc đồ thể thao mà anh đã nói đó.”
“Đúng rồi, cậu vừa nói gì?” Mobis đã đánh bay tư tưởng tìm Tôn Hải đòi lời giải thích, cuối cùng suy nghĩ cũng tỉnh táo hơn: “Cậu nói hoạt động đã bắt đầu rồi sao? Không phải nói chiều nay sao?”
“Cụ thể thì tôi cũng không rõ, là vị thính giả cao cấp đại nhân đó muốn làm trước thời hạn, mấy phút trước, người có thâm niên tham gia hoạt động lần này đều đã tiến vào hết rồi, bây giờ cửa cũng đã đóng lại, không có sự cho phép của thính giả cao cấp đó thì tôi cũng không thể mở được cánh cửa đó.”
“What? Vậy tôi tới Trung Quốc làm gì? Chỉ để qua đây bị dạy dỗ một trận sao?” Đột nhiên Mobis có loại cảm giác khóc không ra nước mắt, lần này cảm giác trải nghiệm trong chuyến đi tới Trung Quốc thật sự quá kém.
“Đúng rồi, tại sao không thể vào?” Mobis chợt nghĩ đến gì đó: “Ý của cậu là vị trí của tiết điểm đó đã biến mất rồi?”
“Là.. là biết, nhưng bên ngoài tiết điểm có bày trận pháp, hơn nữa là trận pháp do một vị thính giả cao cấp bày ra.” Tôn Hải đáp.
“Vậy…” Mobis hít một hơi thật sâu sau đó cười: “Cũng không phải tôi chưa từng thử tiến vào trận pháp mà thính giả cao cấp bày ra, chỉ cần vị thính giả cao cấp trận pháp sư đại nhân kia không sắp xếp trận pháp dựa theo thiết lập và yêu cầu để đối phó với thính giả cao cấp cùng cấp bậc, thì tôi có tự tin có thể xuyên qua nó, không được, lần này tôi tuyệt đối không thể tới đây không công được!”
Đôi mắt của Tôn Hải sáng lên, hai tay anh ta nắm chặt bả vai của Mobis: “Anh thật sự có thể tiến vào sao? Có thể dẫn theo một người không?”
“Dẫn cậu đi chứ gì, không thành vấn đề, tuy nhiên cậu sẽ bị thương một chút, nhưng những vết thương đó đối với cậu mà nói cũng không tính là gì cả.” Sau lưng Mobis lập tức nổi lên một ngọn lửa màu xanh sẫm, huyết thống của anh ta có năng lực đi qua địa ngục và nhân gian, hiển nhiên cũng tự mang theo năng lực xuyên qua trận pháp: “Chúng ta chỉ cần cầu nguyện vị trận pháp sư đó đừng kính nghiệp đến vậy, thật sự bày ra một trận pháp thừa sức đối phó với thính giả cao cấp, bằng không sau khi chúng ta tiến vào chỉ có một con đường chết.”
“Sẽ không, ông ta sẽ không làm thế đâu.” Tôn Hải nở nụ cười, đáp một cách rất chắc chắn.
Ăn cơm xong, ngài Lôi trở về phòng mình, ông ta đun một bình nước siêu tốc trước, sau đó lấy cốc trà của mình đi pha một bình trà.
Nước là nước trong vòi nước của khách sạn, trà là trà hàng rời mua trong siêu thị, không phải nước tốt cũng không phải trà ngon, nhưng ngài Lôi cũng không quá chú trọng và để ý đến việc này.
Có điều, ngay khi ông ta vừa bưng cốc trà lên nhấp được hai ngụm, cây bút máy trên áo của ông ta lại bắt đầu run rẩy.
Nói trận pháp đối với người bày trận là quan hệ cha con thì lại hơi quá, nhưng ít nhất cũng tương đương với một con mắt hoặc một lỗ tai của mình, thân là người bày trận phần lớn đều có thể cảm ứng được chuyện xảy ra ở nơi đó. Hơn nữa, bây giờ vị trí mà ngài Lôi đang ở cách trận pháp của mình thật sự rất gần.
Đều ở trong cùng một tòa khách sạn rốt cuộc có thể xa được bao nhiêu?
Có điều, ngài Lôi cũng không vội ra tay ngăn cản thậm chí còn không đi dẫn dắt trận pháp của mình làm ra những đòn đánh trả mạnh mẽ đối với kẻ xâm lấn, mà ông ta chỉ lặng lẽ đặt cốc trà trong tay xuống nói một câu: “Tủi hờn năm tháng may áo cưới.”